Sau khi chào tạm biệt nàng tiên cá nhỏ, trên đường trở về nhà, trong lòng công chúa Bạch Tuyết vẫn chất chứa nhiều nỗi băn khoăn.
Tôi hỏi cô ấy có chuyện gì sao.
Cô ấy nói: "Mẹ ơi, con không hiểu.”
"Mọi người nói với con rằng, một nàng công chúa chỉ có gả cho hoàng tử mới được coi là thành công.
"Nhưng con không thích hoàng tử đó. "
Tôi mỉm cười, đúng là phải tận mắt chứng kiến thì mới có tác dụng.
Không có ai sinh ra đã biết yêu, nếu có thì chắc chắn là bị tẩy não.
"Con là công chúa, là con gái của quốc vương, con có rất nhiều sự lựa chọn, không cứ nhất thiết phải gả cho hoàng tử mới được.”
“Con có thể không lấy chồng được không ạ?”
"Được chứ, chỉ cần con muốn. "
Bạch Tuyết rơi vào trầm tư.
"Cho dù không gả cho hoàng tử, con cũng có thể trở thành một nàng công chúa đạt tiêu chuẩn phải không ạ? "
Tôi gật đầu: "Đương nhiên có thể, bé yêu của mẹ!
"Con vừa xinh đẹp, vừa tốt bụng lại vừa cao quý, con không những có thể trở thành một nàng công chúa đạt tiêu chuẩn. Chỉ cần con muốn, con còn có thể trở thành một nữ hiệp sĩ, một nữ hoàng. Trong cuộc sống có rất nhiều sự lựa chọn, ai đã nói với con phải gả chồng mới được coi là thành công vậy?"
Trên tường, gương thần bất lực: "Bà làm vậy là đang phá hư cốt truyện đó! Nếu công chúa không kết hôn với hoàng tử, làm sao nàng có thể được gọi là công chúa nữa!"
Tôi lườm cái gương, lạnh lùng lên tiếng: "Đừng để ta phải vả ngươi trong lúc vui vẻ như thế này."
Gương thần nhanh chóng ngậm miệng.
Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên tôi ném nó vào lò sưởi.
Công chúa vốn chính là công chúa, cho dù có hoàng tử hay không, nàng vẫn luôn là công chúa