• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng hôn lặng lẽ buông xuống, tia nắng cuối cùng trong ngày nhẹ nhàng chiếu xuống thôn làng.

Trong căn nhà nhỏ, Higurashi Kagome khuôn mặt tươi cười giơ một bộ kimono màu hồng phấn rất đẹp ra trước mặt một thiếu nữ dáng vẻ uể oải đang nằm trên tấm tatami nghịch tóc:

“ Yuri, cậu thấy cái bộ này thế nào? Kaede bà bà đích thân may đấy nhé! Đẹp không? Đừng nằm lì ra đó nữa, đứng dậy thử chút đi!”

“Ừm… đợi một chút, tí nữa sẽ thay mà!” Thiếu nữ vẫn lười nhác nằm im, vùi đầu vào gối.

“ Cậu… Thật là! Được rồi, vậy nhớ thử nhé, sau đó xem một chút còn thiếu gì thì nói mình. Mình ra ngoài gặp Inuyasha một chút…”

Sau đó là tiếng “cọt kẹt” của cửa gỗ đóng lại.

Căn phòng trở nên im ắng.

Lúc này, Yuri mới thở phào một hơi, nằm ngửa ra nhìn trần nhà nhíu mày suy tư.

Đã gần một năm kể từ khi nàng đến thời kì chiến quốc này. Nàng là bạn thân của Kagome, tên đầy đủ là Takahashi Yuri, cũng đến từ hiện đại, chỉ vì tò mò mà theo đến đây. Vốn cứ nghĩ sẽ chỉ đứng một bên làm khán giả mà thôi, nào ngờ lại bị cuốn vào, mãi vẫn chẳng thể tìm thấy lối thoát.

Tất cả chỉ vì một tên bán yêu chết tiệt kia!

Hắn vốn chẳng phải người tốt đẹp gì, đã vậy còn là kẻ thù lớn nhất của Inuyasha, bạn trai hờ của Kagome.

Ở thời kỳ này, hắn là kẻ luôn ráo riết muốn có được ngọc Tứ Hồn, là kẻ sinh ra từ chấp niệm của Nhện Qủy Onigumo và cũng là kẻ thủ đoạn đầy mình giết người không gớm tay, khiến cho bất cứ ai nghe thấy đều chán ghét, bất luận là nhân loại hay yêu quái.

Tên hắn là Naraku, có nghĩa là Địa Ngục.

Nàng và hắn, có thể nói là có một loại cảm xúc gì đó rất không rõ ràng.

Vì có một số lý do, nàng mấy tháng trước đều ở thành Hitomi sống cùng với hắn. Vốn dĩ mọi chuyện vẫn rất êm đềm, vậy mà chỉ vì muốn giết được Inuyasha, hắn đã lợi dụng nàng làm mồi nhử, khiến nàng suýt chút nữa thì chết đi.

Sau đó thất bại, hắn lại biến mất, để nàng trở về cùng Inuyasha.

Takahashi Yuri nàng là ai a! Muốn lợi dụng thì lợi dụng hay sao! Nếu đã như vậy, nếu đã như vậy… không cần nhớ tới hắn nữa!

Nhưng mà, vì sao tâm nàng lại thật đau? Rõ ràng là nên hận mới đúng!

Nàng lắc lắc đầu, thở dài một tiếng. Có lẽ nên ra ngoài đi dạo một chút, nếu không ở trong này lâu nàng sẽ thành tự kỉ mất!

Yuri chậm rãi đứng dậy, mắt vô tình nhìn sang bộ kimono bên cạnh, suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng quyết định mặc vào xem thử. Bộ kimono này thoạt nhìn cũng rất đẹp, tay nghề của Kaede quả nhiên không thể xem thường.

Chỉnh đốn xong xuôi, nàng rón rén cầm gương lên xem thử. Trong gương phản chiếu hình ảnh một nữ tử một thân kimono hồng phấn điểm xuyết vài cánh hoa đào, mái tóc dài được vấn lên gọn gàng, phía bên phải còn cài thêm một kim bộ diêu bằng ngọc, đung đưa qua lại theo chuyển động của nàng, thoạt nhìn rất vui mắt.

Yuri cảm thấy có chút buồn cười, nàng không phải một người quá đẹp, mà là hết sức tầm thường, vì sao khi trang điểm mình giống như nữ tử Nhật Bản thời Edo, nhìn lại xinh đẹp như vậy?

Ừm, nên đi tìm Kagome khoe một chút, tránh để chút nữa lại tìm nàng cằn nhằn này nọ.

Ai ngờ vừa mở cửa muốn đi đã đụng phải một bức tường thịt mềm mại, không cần nhìn cũng biết, này chính là kẻ vừa lợi dụng này cách đây không lâu!

Hắn thế nhưng dám đến tìm nàng!

Yuri đột nhiên cảm thấy thật khó chịu, trực tiếp xem hắn như vô hình, né hắn ra đi thẳng.

Nàng định sẽ làm ngơ như không thấy gì, thế nhưng hắn vẫn cản đường của nàng, còn mặt dày gọi nàng:

“ Yuri”

“…” Nàng cúi đầu không nói, tay hơi siết lại. Hắn rốt cuộc muốn cái gì?

“ Theo ta về có được không?”

“…” Nàng mím môi, người hơi run lên.

“ Về Bạch Linh Sơn, ngươi muốn bồi thường cái gì, ta đều đồng ý”

Nàng khinh bỉ cười lạnh, dứt khoát đẩy hắn ra, đôi mắt hạnh phủ một tầng nước trừng mắt nhìn Naraku một thân mặc áo lông trắng, đầu đội một cái thứ hình con vật gì đó che đi nửa khuôn mặt, chỉ để lộ cái cằm tinh xảo cùng đôi môi mỏng, Yuri dùng hết sức hét lên:

“ Ta chẳng qua cũng giống Kagura và Kanna, đều là đối tượng để ngươi lợi dụng! Ngươi còn tới tìm ta làm gì! Muốn lợi dụng một lần nữa sao? Hừ! Hay là, đến vì thứ này?” Yuri lấy từ trong tay áo ra một mảnh vỡ của ngọc Tứ Hồn, giơ ra trước mặt hắn. Này là thứ nàng vô tình lấy được khi bị hắn lợi dụng…

Ngọc Tứ Hồn cái gì? Đều là một thứ vô dụng! Nếu nàng không phải là người bảo vệ ngọc tứ hồn, nàng thật sự đã đập nó ra thành tro!

Naraku im lặng không nói gì, cũng không giành ngọc Tứ Hồn, chỉ đứng lặng yên đối diện với nàng.

Nữ nhân này, hắn thật sự là không thể gạt ra khỏi tâm trí được. Lợi dụng nàng, chỉ vì nghĩ, sau khi giết được Inuyasha, trở về an ủi nàng, nàng sẽ tha thứ cho hắn như mọi khi, chỉ cần dỗ nàng một chút thì được rồi. Không nghĩ tới nàng thực sự giận hắn, không thèm trở về Bạch Linh Sơn…

Lúc ấy, hắn cũng không có ý nghĩ sẽ giết nàng, chỉ là, muốn dùng nàng để uy hiếp một chút, nếu lúc đó không có Sesshoumaru, có lẽ hắn đã có thể ép Inuyasha đến đường cùng!

Chỉ mới mấy ngày, mặc dù vẫn nhìn nàng qua gương thần của Kanna, nhưng vẫn không thể nhịn được ý nghĩ muốn đem nàng trở về, được nàng ở bên cạnh bầu bạn, mang lại chút cảm giác ấm áp cho hắn…

Dưới ánh hoàng hôn chiều tà đỏ thẫm, hai người cứ đứng yên lặng nhìn nhau như vậy, mang theo một bầu không khí ngột ngạt căng thẳng.

Cũng giống như thuở ban đầu lúc mới gặp nhau….



Mười một tháng trước.

Vẫn như thường lệ, Takahashi Yuri đến trường đi học cùng với Kagome. Không hiểu sao dạo này Kagome thường hay vắng mặt trên lớp, chỉ có mùa thi là đi học đều đặn.

Nàng vẫn luôn nghĩ, hẳn là Kagome có chút chuyện trong gia đình nên cũng không can thiệp. Không nghĩ tới, tối hôm sau khi thi xong, Kagome lại gọi điện thoại nói muốn nàng tới nhà cùng đi đâu đó.

Vẫn cứ nghĩ sẽ đi shopping hay đại loại thế, ai ngờ lại bị Kagome kéo xuống cái giếng Ăn Xương bị nguyền rủa kia, xuyên đến thời kì chiến quốc của Nhật Bản, nơi mà xảy ra chiến tranh, thế giới hỗn loạn nhất.

Ở đây, nàng được nghe nói đến yêu quái, bán yêu, vu nữ, ngọc Tứ Hồn và rất nhiều rất nhiều thứ khác. Mọi thứ đều thú vị và thu hút nàng. Vì thế, nàng ra quyết định, đó là sẽ đồng hành cùng Kagome thu thập ngọc Tứ Hồn đã bị Kagome bắn vỡ nát rồi phân tán khắp nơi.



“Kaede bà bà! Ngươi xem, thức ăn ta nấu đã tốt hơn chút nào chưa?” Yuri đặt bánh lên trên bàn, mặt lấm lem nhọ nồi cười cười.

“ Ha ha! Tay nghề không tồi chút nào! Nếu như Kikyo tỷ tỷ còn sống, khẳng định có thể làm đối thủ của ngươi rồi!” Kaede bà bà đi tới đưa cho nàng một cốc nước, vui vẻ cười thật lớn.

“ Sao có thể chứ…” Nàng ngại ngùng che mặt. Kikyo là đại vu nữ bảo vệ Ngọc Tứ Hồn đã chết vì bị một bán yêu tên Naraku gì đó gián tiếp hại. Nàng đã từng nghe về Kikyo. Nghe nói đó là một nữ nhân rất xinh đẹp và lạnh lùng, là vu nữ mạnh mẽ nhất, Phá Ma Chi Tên của nàng chỉ cần bắn vào yêu quái hay bán yêu, đối phương đều bị thương rất nặng!

Đúng lúc này, Inuyasha mặc y phục đỏ rực, mái tóc dài màu trắng mềm mại, đôi tai hơi cử động vội vã nhảy tới:

“ Này! Yuri! Có thấy Miroku và Sango đâu không? Mau tìm đi, chúng ta cần đi gấp a! Đã phát hiện được tin tức của mảnh vỡ Ngọc Tứ Hồn rồi!”

“ Biết rồi biết rồi! Đợi đó! Ta đi tìm cho!”

Yuri bĩu môi, sao nhanh như vậy đã phải đi rồi? Nàng vẫn chưa có hưởng thụ hết thời gian tốt đẹp mà thôn mà. Ài, nhưng biết sao bây giờ, người làm khán giả đứng ngoài cuộc chỉ muốn bám theo xem trò vui như nàng, có gì để ý kiến ý cò đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang