• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kagura đang ngồi trên cành cây nghỉ ngơi thì nghe thấy tiếng chân gấp gáp đang chạy về phía này, ngay lập tức nàng liền nâng cao cảnh giác, tay siết chặt cán quạt. Không ngờ người tới lại là tiểu nha đầu nhân loại. Những lần trước, mỗi lần gặp Yuri luôn thấy cười rất vui vẻ, không hiểu sao lần này lại khóc đến mức mắt đều sưng lên. Kagura theo bản năng nhảy xuống đỡ lấy thân hình lảo đảo như sắp ngã của Yuri lo lắng hỏi:

“ Này, làm sao vậy?” Sẽ không phải là vừa mới cãi nhau với Naraku chứ?

“ Hức.. Naraku hắn… hắn muốn giết tôi! Uổng công, uổng công tôi lại tin tưởng hắn như vậy!” Yuri mím môi oán giận nói, ánh mắt ẩn giấu một ngọn lửa đang sắp bừng lên.

“ Cái gì? Naraku muốn giết ngươi?” Kagura trợn tròn mắt, nhìn nàng với ánh mắt như nhìn một sinh vật ngoài hành tinh. Mặc dù tên bán yêu ấy không thể hiện ra, nhưng Kagura vẫn có thể thấy được sự lo lắng xen lẫn phẫn nộ khi Yuri mất tích… Hắn ta cũng đối xử chăm sóc Yuri rất tốt, gần như muốn gì đều có được. Cho dù là muốn lợi dụng thì cũng không thể ‘hầu hạ’ chu đáo như vậy, chăm sóc yêu chiều là thế, như thế nào nỡ giết?

“ Đúng vậy… Ta đã nghe hắn nói với Kanna” Yuri cúi đầu, cố ngăn lại những tiếng nấc nghẹn ngào đầy xấu hổ. Sau đó liền kể từ đầu đến đuôi cuộc đối thoại cho Kagura.

Kagura nghe xong liền tái xanh mặt, thân thể cũng khe khẽ run lên.

“ Kagura, làm sao vậy?” Yuri nắm lấy tay Kagura, khó hiểu nhìn. Lẽ nào cuộc đối thoại đó còn có hàm ý sao? Vì cái gì Kagura nghe xong lại có vẻ sợ sệt như vậy?

“ Không có gì” Kagura nhanh chóng nhận ra bản thân đã quá luống cuống nên vội vàng điều chỉnh lại cảm xúc, hai tay đặt lên vai Yuri cười gượng gạo “ Yuri, ngươi đừng sợ. Bây giờ tạm thời ngươi hãy quay về phòng trước đi, Naraku chắc chắn vẫn chưa ra tay ngay đâu, hơn nữa trong người ngươi còn có ngọc Tứ Hồn, lúc cần thiết vẫn có thể dùng linh lực chống lại hắn. Ta có việc phải đi một chút, quay trở về sẽ tìm cách dẫn ngươi đi”

Cũng không đợi nàng định đáp lại, Kagura đã như một cơn gió ngồi lên chiếc lông vũ bay đi.

Yuri chán nản dựa vào thân cây, đôi mắt ngập nước mơ hồ nhìn lên trời, chậm rãi hồi tưởng lại từng việc, từng việc trước đây, những giây phút vui vẻ mà nàng và Naraku đã từng trải qua…

“ Ngươi không sợ ta sao?” Naraku rốt cục nhịn không được, nhìn chằm chằm vào nữ nhân mặt không biến sắc vẫn đang thản nhiên nằm trên tấm đệm.

“ Vì sao phải sợ? Bây giờ ngươi vẫn cần ta, không phải sao?” Yuri nhếch miệng khinh bỉ đáp. Hắn nếu muốn giết, sớm đã ra tay rồi, còn phải nhọc công đưa nàng đến đây sao?

“ Ồ? Ngươi ý thức được bản thân là con tin a? Nhưng là, Yuri tiểu thư, là con tin thì nên ngoan ngoãn quỳ xuống, không phải nằm hưởng thụ như vậy” Naraku tốt bụng nhắc nhớ nàng một tiếng. Trong ánh mắt lóe lên một tia nguy hiểm, lệ khí không ngừng vờn quanh.



Yuri nhìn xuống sợi chỉ trên cổ mình, lại nhìn ma trảo của Naraku, cuối cùng đứng dậy tức giận hô lớn:

“ Naraku! Ngươi thế nhưng dám có ý định muốn giết ta!”

“ Yuri, chỉ cần ngươi đem trả ta ngọc Tứ Hồn, nể tình ngươi đưa cho ta một mảnh ngọc Tứ Hồn kia từ tay Kagome, ta sẽ tha ngươi một mạng” Sát khí tỏa ra quanh thân Naraku càng lúc càng nồng đậm, đôi hồng mâu càng tăng thêm hỏa diễm sáng rực hướng về phía nàng.



Nàng nhe răng cười, để lộ hàm răng trắng đều tuyệt đẹp:

“ Naraku, ngươi xem, hai cái này nhìn thế nào?”

“ … Nhàm chán …” Người nào đó cụp mắt xuống, khinh bỉ không thèm nhìn.

“ Xì, còn bày đặt làm trò, lại gần đây!” Yuri bĩu môi, quay sang đưa tiền cho chủ tiệm rồi lại chủ động đến gần hắn, Naraku chau mày, theo bản năng lùi về phía sau lại bị nàng thô lỗ kéo lại, đeo chiếc vòng có hình mặt trăng lên cổ hắn, cái còn lại tự đeo lên cổ mình, xong xuôi liền cười hì hì với hắn:

“ Naraku, đây chính là mối liên kết giữa chúng ta, bất kể là lý do gì, chỉ cần ngươi lấy nó xuống, là xem như chúng ta không còn quan hệ với nhau! Ngươi nhớ cho kỹ đó!”



“ Làm sao? Ta là nạn nhân còn chưa lên tiếng, ngươi hét cái gì?”

“ Nạn… nạn nhân cái đầu ngươi! Hu hu!” Nàng hờn dỗi giật lại lọn tóc đang bị hắn di đến mức sắp rối thành cục, sau đó cắn môi nhìn hắn “ Đây chỉ là một ‘tai nạn’ mà thôi. Ngươi… ngươi hãy cứ xem như chưa có chuyện gì đi! Ta đi … đi trước”

Dứt lời, nàng lập tức ba chân bốn cẳng định bỏ chạy lại bị Naraku kéo tay lại, theo quán tính ngã lên người hắn! Khoảng cách giữa hai người gần đến mức, nàng tựa hồ có thể cảm nhận thấy trái tim hắn đang đập thình thịch, nhịp tim nhanh đến bất thường…



Những chuyện đó, tất cả bây giờ đối với nàng sao lại xa vời đến vậy?

Cả những lúc, trái tim nàng ‘lỗi nhịp’ vì hắn…



Sau mấy canh giờ chịu giày vò của độc, Naraku nhíu mày, không cam lòng ho ra một ngụm máu rồi đứng dậy đi ra ngoài. Trong phòng quá ngột ngạt khiến hắn không thể tập trung suy nghĩ…

Hôm nay Yuri không đến truyền linh lực, có lẽ lại giận dỗi chuyện gì đó.

“ Nữ nhân đúng thật là quá rắc rối” Lúc thế này lúc thế kia, khiến hắn không thể nào nắm bắt tâm tư. Hơn nữa còn là một con người!

Hai tay buông thõng, tóc tùy ý xõa dài trước ngực, Naraku chậm rãi sải từng bước dài đi ra ngoài. Không ngờ, vừa ra đã nhìn thấy cái người nào đó đang ngủ ngon dưới tán cây, quần áo mỏng manh.

Hắn hừ lạnh một tiếng, định đi tới đánh thức nàng, nhưng khi lại gần liền nhìn thấy rất rõ, trên khóe mắt nàng có đọng lại vài giọt nước mắt.

Naraku có chút kinh ngạc, tay theo bản năng đưa lên chạm khẽ. Hắn không có nước mắt, cũng chưa từng chạm qua. Không nghĩ tới, nước mắt của nhân loại lại lạnh như vậy.

Tay hắn di chuyển lên, vén những sợi tóc lòa xòa trước mặt nàng ra phía sau tai, như thế nào lại vô tình chạm vào giữa trán Yuri…

Ngay khi tay hắn chạm vào, trán nàng lập tức sáng lên, Naraku có thể nhìn thấy được, đó chính là mảnh ngọc Tứ Hồn cuối cùng mà hắn cần. Hồng mâu lóe lên một tia nguy hiểm, tay lật lại, mảnh ngọc liền rời khỏi người nàng, nhanh gọn nằm trong lòng bàn tay hắn.

Naraku ngắm nhìn mảnh ngọc Tứ Hồn đang dần chuyển từ máu tím trong vắt thành màu đen sẫm trong lòng bàn tay, đầu mày nhíu lại.

Cuối cùng hắn vẫn hạ mi mắt xuống, đem trả mảnh ngọc về thân thể nàng. Mảnh ngọc này, tạm thời hắn vẫn chưa muốn lấy lại.

Bởi vì, hắn vẫn chưa thể xác định được khát vọng cuối cùng của hắn chính là gì…

Naraku đặt tay lên mặt Yuri vô thức vuốt nhẹ, hồng mâu sâu thẳm mơ hồ nhìn xuống thiếu nữ vẫn đang say ngủ…

Takahashi Yuri, từ khi nào ngươi đã trở nên thân thuộc với ta đến như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK