“ Đưa ngươi trở về, được. Ngươi có gì trao đổi với ta?”
Lời vừa dứt, đôi mắt Yuri lập tức sáng như sao, chồm người về phía Naraku, dồn dập hỏi:
“ Ngươi muốn cái gì? Ở hiện đại có rất nhiều thứ tốt, hay là ngươi muốn ăn mì? Nếu thích, ta sẵn sàng mua cho ngươi cả mười thùng về đây cho ngươi, còn có…”
“ Ngọc Tứ Hồn” Naraku quay đầu sang hướng khác, không thèm nhìn người nào đó vẫn còn đang hào hứng chìm đắm trong ảo tưởng nữa. Hắn là yêu quái, không phải người, vậy thì cần gì những thứ đó? Thật ngu xuẩn…
“ Hả?” Yuri chớp chớp mắt nhìn hắn, sau đó lại bĩu môi, ngồi xuống suy nghĩ một chút. Một ý nghĩ đột nhiên sáng lên trong đầu nàng. Đúng vậy, chỉ còn cách đó!
Nhân lúc nam nhân nào đó còn đang nhắm mắt không để ý, nàng liền lén lút nở nụ cười thật nham hiểm…
“ Được thôi, ta sẽ đưa ngọc Tứ Hồn cho ngươi. Kagome cũng học cùng lớp với ta, hẳn là cũng sẽ trở về, lúc đó, ta sẽ giúp ngươi lấy Ngọc Tứ Hồn!” Nàng đứng dậy, hít một hơi thật sâu rồi hùng hồn tuyên bố.
Naraku không dám tin nhìn nàng:
“ Ngươi không phải bằng hữu của nữ nhân kia sao?”
“ Phải, nhưng mà mạng của ta còn quan trọng hơn!” Yuri sợ hãi gật đầu lia lịa, trong lòng không ngừng cầu nguyện sẽ gạt được Naraku. Mặc dù làm thế này là có lỗi với hắn, nhưng mà… Nàng không thể phản bội Kagome, cũng không thể bỏ qua kì kiểm tra này, nếu không nhất định mẹ sẽ nhốt nàng ở nhà a!
Naraku không đáp lại, trong lòng cũng một phen tính kế. Có trá! Nàng nhất định sẽ không dễ dàng như vậy mà giao ngọc Tứ Hồn cho hắn…
Nếu như vậy…
Ha, nếu như vậy, hắn sẽ ở đây xem nàng sẽ giở trò gì!
Dù sao, nếu nàng không trả lại hắn, hắn có thể giết nàng! Ngay cả Sesshoumaru cũng bị hắn đánh bị thương, huống gì là một nhân loại yếu đuối không có chút sức mạnh nào?
Thấy hắn lâu như vậy vẫn không trả lời, nàng có chút sốt ruột giật giật vạt áo của hắn:
“ Này, ngươi nghĩ xong chưa?”
“ Nhớ lời ngươi nói. Ta sẽ để Kagura đi theo bảo vệ ngươi” Naraku gật đầu, sau đó trầm giọng gọi một tiếng, Kagura lập tức xuất hiện trước mặt nàng.
Kagura nheo mắt nhìn nàng, sau đó lại dùng quạt che đi một nửa khuôn mặt, lạnh lùng nhìn Naraku:
“ Ngươi tìm ta?”
“ Kagura, ngươi hộ tống Yuri tiểu thư trở về hiện đại. Ngày mai liền đưa về đây”
“ Cái gì? Ngươi bắt ta đi theo bảo vệ cô ta! Naraku ngươi… A!” Kagura giận dữ hét toáng lên, cầm quạt muốn vung lên lại đột nhiên quỳ sụp xuống, hai tay run rẩy ôm lấy ngực trái. Cuối cùng đành nghiến răng hừ lạnh một tiếng.
Nàng nhìn một màn trước mặt, trong thâm tâm bỗng cảm thấy Kagura có hơi đáng thương.
Kagura là sứ giả của gió, nàng luôn khao khát có được tự do, được đi khắp mọi nơi mà mình muốn, chứ không phải ở đây làm công cụ cho Naraku! Nhưng tiếc là, Kagura lại là phân thân của Naraku, hơn nữa trái tim còn đang nằm trong tay Naraku, vì thế nên không có cách nào trốn thoát… Mà cho dù có thoát được, chỉ cần Kanna vẫn còn, gương thần của Kanna của vẫn còn, thì bất kể là đi đến đâu, Kagura vẫn sẽ bị Naraku dễ dàng tìm được.
Cái cảm giác sống mà bị người khác gò bó, ra lệnh, thật sự không dễ chịu chút nào…
“ Yuri” Nữ nhân này lại thất thần rồi.
“ A?” Nàng đang thay Kagura thương tâm thì bị Naraku gọi, theo quán tính giật mình ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Naraku hướng nàng ngoắc ngoắc tay, nàng cũng không từ chối, chậm rãi bước từng bước đến gần hắn…
Cầm tay tiểu cô nương kéo xuống thật mạnh, Yuri bởi vì không kịp chuẩn bị nên mất thăng bằng ngã luôn vào lòng hắn.
Nàng mở mắt thật to nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ bé hơi ửng hồng lên xấu hổ. Này… tư thế này có chút mập mờ rồi…
Kagura khinh bỉ hừ mũi nhìn nàng, xoay người đi chỗ khác.
Naraku không có để ý nhiều đến thay đổi của nàng, chỉ đơn giản từ trong người lấy ra một mảnh vỡ của Ngọc Tứ Hồn, nhìn một chút, sau đó đặt nó trước trán của nàng, mảnh Ngọc Tứ Hồn lập tức biến mất.
Xong xuôi mọi chuyện, hắn lại vô tâm vô phế đẩy nàng ra không chút thương tiếc, hại nàng ngã ra đất đau gần chết!
Yuri xoa xoa cái mông, cắn môi nhìn Naraku. Nàng thật sự rất muốn đánh hắn nhưng lại không có cách gì đánh được! Hừ hừ, Naraku đợi đi, sau khi trở lại, bà đây nhất định sẽ trả thù!
“ Ngọc Tứ Hồn ở trong người ngươi, bảo quản thật tốt”
“ Biết rồi!” Yuri hậm hức chống tay đứng dậy, phẩy mông đi thẳng ra cửa.
Cả chặng đường Kagura không nói với nàng câu nào, ngay cả nhìn cũng không có, giống như xem nàng không tồn tại khiến nàng hết sức bất mãn!
Yuri kìm nén sĩ diện của bản thân xuống, nhẹ nhàng giật ống tay áo của Kagura.
“ Buông tay” Kagura lạnh nhạt phun ra hai chữ ngắn gọn.
Yuri vẫn rất kiên trì, không những không buông, còn nắm chặt hơn nữa, ngẩng đầu cười meo meo nhìn Kagura:
“ Này, chúng ta nói chuyện có được không?”
“ Ta không nói chuyện với nhân loại. Ngươi còn dám lộn xộn, ta sẽ đá ngươi xuống!”
Nhờ có câu đó của Kagura mà nàng mới phát hiện bản thân vẫn còn đang ngồi trên lông vũ cỡ lớn với độ cao trên ngàn mét!
Nếu… nếu từ độ cao này ngã xuống, nhất định sẽ tan xương nát thịt nha!
Thế nên, Yuri đành phải mím môi không nói gì nữa. Nàng đang đi nhờ “xe” của người khác, không nên gây lộn tranh cãi làm gì, nếu không bị đá xuống rồi chết, chẳng phải rất lãng xẹt sao? Nàng còn rất yêu đời, còn phải học thật tốt để kiếm thật nhiều tiền… và còn cả lấy chồng nữa chứ!
Vì tương lai tươi sáng, nàng vạn vạn lần không thể vọng động!
Đi chừng khoảng nửa tiếng, cuối cùng hai người cũng đến được cái giếng Thực Cốt. Nàng vừa đặt chân xuống đất đã nghe thấy từ xa vang lên tiếng gào thét của Inuyasha:
“ Bên này! Ngọc Tứ Hồn hướng kia!”
“ Chậm chút, Inuyasha…”
Kagura tiến lên, vung quạt lên muốn dùng Vòi Rồng thì bị nàng ngăn lại:
“ Không cho ngươi động thủ! Naraku không có ra lệnh như vậy!” Yuri ra sức rướn người, muốn giành lấy cái quạt từ tay Kagura.
“ Hắn cũng không có nói không cho ta giết Inuyasha! Buông ra!” Kagura đối với cái loại bán yêu này rất ghét, vì thế chẳng cần quản Naraku cho hay không, giết xong thì hắn cũng chẳng nói gì được nữa rồi. Còn nữa, không phải hắn rất ghét Inuyasha sao? Thay hắn giết, chẳng phải hắn sẽ rất cao hứng sao? Hắn cao hứng, như vậy nàng có thể lấy lại trái tim…
Nghĩ là làm,Kagura lập tức đẩy mạng Yuri sang một bên, ai ngờ lực đạo quá lớn, mà Yuri lại đang đứng cạnh giếng, thế nên bị Kagura đẩy ngã luôn xuống giếng.
Nghe thấy tiếng hét thất thanh của Yuri, Kagura cùng Kagome vội vàng chạy đến miệng giếng nhìn xuống, nhưng người đầu không thấy lại chỉ thấy một mảnh tối đen.
Kagome tức giận nắm lấy áo của Kagura, gào đến lạc giọng:
“ Kagura! Nếu như Yuri có chút mệnh hệ gì, tôi nhất định sẽ không để yên cho cô đâu!”
“ Hừ!” Nữ tử kia làm sao mà chết được chứ, chẳng phải nàng ta có Ngọc Tứ Hồn sao!
Yuri là bạn tốt nhất của nàng, chính nàng là người dẫn Yuri đến đây, vì thế, không thể để Yuri có chuyện gì không hay được!
Inuyasha nhìn xuống dưới, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, liền quay sang gằn giọng với Kagura:
“ Này, vì sao ngươi và Yuri lại ở đây?”
“ Hừ, liên quan gì đến bán yêu nhà ngươi!” Kagura phất tay áo, vênh mặt thả chiếc lông vũ trên đầu xuống, tao nhã ngồi lên rồi bay đi.
“ Kagura, ngươi dám gọi ta là bán yêu sao?!! Ta không tha cho ngươi, ta…”
“ Inuyasha, ngồi xuống!”
Rầm!
“ Kagome, cô…!”
“ Cậu mau trở về hỗ trợ Miroku và Sango đi! “
“ Hứ”
…
Trong căn phòng nhỏ, Kanna một thân trắng muốt không tì vết, dáng người nhỏ nhắn như tiểu hài tử chỉ mới ba, bốn tuổi quỳ trước mặt Naraku, tay cầm gương thần phản chiếu hình ảnh vừa xảy ra ở giếng Thực Cốt.
Vẻ mặt Naraku không có gì thay đổi, nhưng nụ cười kì dị của hắn làm Kanna cảm thấy rùng mình thay cho Kagura. Kagura đáng ra phải đi chung với Yuri, bởi vì Yuri có ngọc Tứ Hồn, mà có Ngọc Tứ Hồn mới có thể xuyên qua…. Giờ thì tốt rồi, Yuri lại bị đẩy ngã xuống nên trở về trước, Kagura không có Ngọc Tứ Hồn nên không thể đuổi theo. Xem ra lần này, Kagura thực sự thảm rồi…