Diệp Hòe mới vừa đứng dậy, liền bị Cố Kỳ ngồi bên cạnh tóm chặt lấy cổ tay.
Thấy y còn đứng, đối phương liền quơ quơ cánh tay của y, sau đó bắt đầu kéo kéo áo sơ mi len của y “Nhanh lên ngồi xuống.”
Lớp trưởng đối diện cũng đã quá say, ôm bụng lớn tiếng cười: “Đúng đó, Diệp Hòe ngồi xuống, uống rượu uống rượu!”
Cố Kỳ nhíu nhíu mày, bỏ tay khỏi áo của y “Không được, dạ dày Diệp Hòe không tốt, tớ uống với cậu.” Nói xong cầm chén rượu giơ lên tỏ ý chạm cốc.
Diệp Hòe bật cười, lấy chén rượu trong tay của hắn đặt xa một chút, vỗ cái tay đang nắm chặt cổ tay mình tay để hắn yên tâm bỏ ra “Kết thúc rồi, cậu uống quá nhiều, tớ đi lấy áo khoác cho, nên về rồi a.”
“Ồ…” Cố Kỳ đáp một tiếng, buông hắn ra, ngơ ngác ngồi trên ghế nhìn một đống vỏ cua vụn trước mặt.
Một đám bạn học cấp ba bọn họ liên hoan, năm đó tình cảm tốt, bây giờ vẫn chơi thân, đêm nay vừa ăn vừa uống gợi kí ức năm xưa năm tháng sầu, nhiều ít đều hơi say rồi, vì vậy trả tiền xong từng cái từng cái sau khi lung ta lung tung mặc áo khoác khăn quàng cổ lại bắt đầu trò chuyện.
Chỉ hai người còn tỉnh táo là bí thư chi đoàn cùng Diệp Hòe. Một người bận kêu tới kêu lui mấy bình rượu đỏ, một người nghiêm nghiêm túc túc mặc áo khác cho con ma men nào đó.
Bí thư chi đoàn bắt đầu rót cho mỗi người một ly rượu đỏ, đến Diệp Hòe ở đây, nhìn y tỉ mỉ cài nút áo cho Cố Kỳ, ước ao cũng bật thốt lên: “Hai ngươi này tình cảm cũng quá tốt rồi, gần mười năm, ai, có thể có bạn tri giao không dễ dàng a.”
Diệp Hòe giơ tay ra, như không có chuyện gì xảy ra vỗ vỗ ngực Cố Kỳ, cười tiếp nhận ly rượu bí thư chi đoàn đưa đến.
Cố Kỳ đột nhiên nghiêng đầu nhìn y, Diệp Hòe đối mặt với hắn, liền cấp tốc xoay mặt đi.
“Nếu không tớ thay cậu uống này chén đi.” Diệp Hòe không muốn hắn uống nữa, đêm nay Cố Kỳ đã thay y chặn phần lớn rượu.
Cố Kỳ không đáp, chỉ bám vào ống tay áo khoác của y, vẫn cứ giữ tư thế ngoẹo cổ của mình “Chúng ta đã quen những mười năm sao?”
Nói xong lại bắt đầu nói thầm: “Cấp ba, ba năm… Đại học, bốn năm… Năm nay… Sang năm… Rốt cuộc là bao nhiêu năm…”
“…” Nguyên lai kẻ năm đó thi đại học điểm toán tối đa khi uống say cũng bị phép trừ đánh bại.
Không chờ Cố Kỳ nghĩ rõ ràng, bí thư chi đoàn gõ lên miệng ly nói chuyện: “Thật cao hứng mọi người còn có thể tụ tập một chỗ, uống xong ly này, ngày hôm nay liền coi như viên mãn, chúng ta sang năm lại gặp mặt.”
Cố Kỳ ôm vai Diệp Hòe đứng vững, lại từ trong tay y tiếp nhận ly rượu đỏ uống một hơi cạn sạch.
Diệp Hòe theo dõi hầu kết hắn một phút chốc, mới để chén rượu xuống, đỡ hắn theo mọi người cùng xuống lầu.
Ngồi lên taxi, Diệp Hòe báo địa chỉ Hồ Minh Nguyệt, Cố Kỳ đột nhiên giằng co, “Không đi chỗ đó, tớ muốn cùng cậu trở về.”
Diệp Hòe đè hắn lại, “Tại sao không trở về nhà, bạn gái cậu còn đang chờ.”
Cố Kỳ phản bác: “Cô ấy sẽ không ở nơi đó.”
“Hả?” Diệp Hòe không nghe rõ, không thể làm gì khác hơn là dỗ hắn: “Cậu uống say, cô ấy có thể chăm sóc cậu.”
Cố Kỳ khó chịu chôn mặt ở hõm vai của y hừ hừ: “Đã một tháng, không quản, tớ muốn đến nhà cậu.”
Diệp Hòe bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn bảo tài xế thay đổi địa chỉ.
Cố Kỳ yên tĩnh dựa vào y như đang ngủ, Diệp Hòe lại vì một câu nói ngắn ngủi của hắn rung động không ngừng.
Cố Kỳ cùng bạn gái chia tay.
Diệp Hòe tâm lý không thể ức chế sinh ra mấy phần vui sướng, nhưng rất nhanh, y lại thấy chán ghét sao mình lại có cảm giác vui sướng đê hèn như thế.
Y cũng rất phỉ nhổ chính mình như vậy nha.
Thứ cảm giác không yên lòng dằn vặt y đến tận sáng sớm hôm sau.
Người say rượu khó tỉnh, nhưng có thể vững vàng ôm lấy người cùng giường cùng gối mà không tự biết.
Cố Kỳ cánh tay nhỏ khoát lên hông của y, một chân dài cũng bá đạo đè lên chân của y, điều làm cho Diệp Hòe không chịu nổi chính là, đầu của người này chen chúc cùng cái gối của y.
Giường rất lớn, huống hồ ngày hôm qua rõ ràng cầm thêm một bộ chăn gối mới đưa cho hắn.
Người này thực sự là…
Diệp Hòe dùng sức nhắm mắt lại, rốt cục không nhịn được nghiêng đầu, làm càn đánh giá hắn, từ cái trán rộng đến sống mũi cao, đều là vẻ đẹp Diệp Hòe thích nhất.
Y nằm cạnh bên Cố Kỳ chốc lát, thực sự cảm thấy chính mình lại nghĩ bậy nghĩ bạ xuống sẽ không ổn, đang muốn đẩy tay hắn ra, lại bị người bên cạnh càng dùng sức ôm vào trong lồng ngực.
“…”
Diệp Hòe cả kinh, thấy người này đôi mắt chưa mở.
Cố Kỳ hai tay hai chân quấn lấy y, cằm để trên đầu y, lười biếng mở miệng: “Hòe Hòe cậu muốn đi đâu.”
“Tám giờ rưỡi, nên rời giường, tớ phải đi làm.” Diệp Hòe không nhúc nhích.
“Ngày hôm nay thứ sáu, trong lòng cậu làm sao chỉ có làm việc” Cố Kỳ nhu nhu đầu y, buông lỏng hắn ra một ít, tay phải mò dưới hướng chăn thăm dò, “Ai, Hòe Hòe, cậu chưa bao giờ tìm bạn gái, cái này giải quyết thế nào?”
Diệp Hòe cứng đờ, nỗ lực vững vàng hô hấp, “Tớ, tớ không cần bạn gái.”
“Vậy cậu suy nghĩ tới ai?” Cố Kỳ kéo xuống quần pijamas cùng quần lót, cầm vật mềm nhũn nắm trong tay, tùy tiện chạm thử Diệp Hòe đều sẽ phản ứng trên mặt, như nắm giữ toàn bộ lòng dạ của mình, điều này làm tâm tình Cố Kỳ thật tốt, “Tớ giúp cậu có được hay không?”
“Không…” Diệp Hòe từ trước đến giờ không cự tuyệt yêu cầu của hắn, lý trí nói không được, dưới thân lại thoải mái dễ dàng xuất tinh.
Cố Kỳ vén chăn lên, Diệp Hòe lập tức muốn kéo quần lên không cho hắn xem, vừa lúc bị hắn chặn tay lại.
“Hòe Hòe rất lâu không tự mình làm qua sao.” Cố Kỳ cười hỏi.
Nói xong oan oan ức ức nhìn y, “Tớ cũng đã lâu không làm qua, trước khi chia tay một thời gian lâu cũng chưa từng làm, Hòe Hòe giúp tớ.”
Diệp Hòe lấy lại tinh thần, tùy ý hắn lôi kéo tay của mình cầm cái xúc xích tinh thần sáng láng.
“Các cậu… Tại sao chia tay?”
Diệp Hòe khum tay vuốt ve thân kiếm thô to lên xuống, Cố Kỳ không đúng lúc nghĩ ―― tay Hòe Hòe thật trắng.
“Không thích hợp thì chia tay thôi ” Cố Kỳ dõi theo tay y, chỉ cảm thấy nơi khó giải thích kia đang hưng phấn nhúc nhích, “Vốn cũng không thích nhiều, vừa vặn mẹ tớ thúc giục tớ và vị đại tiểu thư không biết từ đâu xuất hiện gặp mặt ăn cơm, vì thế lúc sau mới đáp ứng.”
Diệp Hòe nghe vào, động tác trên tay khó tránh khỏi hơi mất tập trung, Cố Kỳ bất mãn ưỡn ưỡn eo, thẳng thắn bọc lại tay y ve vuốt, “Không nghĩ nữa, chia tay thì tốt, giáng sinh tớ dẫn cậu đi ăn cơm, nguyên đán hẹn đám bạn cùng qua nhà tớ chơi.”
Giải quyết xong chuyện, Cố Kỳ ôm y ở trên giường thư giãn, thỉnh thoảng mò lỗ tai của y cầm chơi.
“Cậu gầy quá, có thể ăn nhiều một chút không, hả?”
Diệp Hòe vốn không muốn để ý đến hắn, nhưng hắn được voi đòi tiên trêu chọc, đành phải véo cơ bụng mỏng manh cào eo hắn “Tớ đâu cường tráng được như cậu.”
Cố Kỳ dễ dàng cản tay y, “Học được mở mắt nói mò a?”
Diệp Hòe cười không nói.
Là do cậu nói yêu thích eo nhỏ chân dài a. Đại khái… là bởi vì tớ không phải phụ nữ chăng.
Chỉ cần người đó làm ra một ít hành động nhỏ bé liền cao hứng, thậm chí có thời điểm hội lớn mật làm một số hành động lớn mật mặc cho nội tâm mình hiểu lầm người ấy cũng có một chút quan tâm mình, nhưng hy vọng càng nhiều thất vọng càng nhiều, người ấy quen bạn gái, người ấy thuận theo an bài trong nhà quen với một cô nàng thiên kim, khi người ấy liều mạng trèo lên giường mình ngủ, Cố Kỳ căn bản không phát hiện chút nào trong thâm tâm người nằm cạnh cậu ấy vẩn vơ ít nhiều mộng tưởng đẹp đẽ cùng sóng lớn.
Niềm vui và nỗi buồn của Diệp Hòe tuần hoàn lặp đi lặp lại, y nhát gan đến mức trộm hôn cũng không dám, người này thế nhưng có thể sáng sớm hôm sau lúc sau khi say rượu thoải mái dính sát nhõng nhẽo không cho mình rời giường, thậm chí tùy ý chọc chọc cái thứ vừa cứng vừa nóng đặt lên bắp đùi của mình, còn có thể trêu đùa lấy tay mò lấy vật giữa hai chân của mình.
Có phải là chỉ có mỗi bản thân mình vẫn luôn mong chờ thứ tình cảm vượt qua ranh giới bạn bè hay không thấp thỏm ngụy trang, liệu có ai giống tình cảm của mình mà không buồn không lo, không kiêng dè chút nào.
Hết chương 1