Bên trong hoàng cung, đập vào mắt là một mảnh đỏ tươi.
Máu tươi, ngọn lửa......
Tô Linh Nhi không thể tin được tất cả xảy ra trước mắt.
Bởi vì nàng, vương triều tan biến, trăm họ lầm than!
Bởi vì nàng, phụ hoàng cùng mẫu hậu luôn yêu thương nàng phải chết thảm!
Bởi vì nàng, mọi chuyện tốt đẹp hết thảy hết thảy tất cả đều trở thành bọt biển!
"Đường Nguyên, ngươi thật là heo chó không bằng! Ta bị mù mới có thể......"
Nam nhân đứng trước mặt Tô Linh Nhi cười lạnh một tiếng: "Tô Linh Nhi, lời này của ngươi chỉ nói đúng một nửa, trẫm là heo chó không bằng, nhưng ngươi lại không có mắt, nguyên nhân chính là vì ngươi tuệ nhãn ở mức "Heo". Trẫm có thể gặp được Chiêu Linh, có thể trở thành Tân Hoàng của giang sơn này, nguyên nhân chính là vì có ngươi."
Tô Linh Nhi nghe được một câu cuối cùng, đột nhiên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt tràn ngập khiếp sợ.
"Vào đi, Hoàng Hậu của trẫm!"
Tô Linh Nhi nhìn bạn chơi từ nhỏ, cùng nhau lớn lên của mình đang bước vào —— thiên kim Tể tướng phủ, Vương Chiêu Linh. Vương Chiêu Linh vẻ mặt đắc ý nhìn nàng cười, cùng lúc đó, Đường Nguyên duỗi tay đem nàng ta (VCL) ôm vào trong ngực.
"Không nghĩ tới, các ngươi......"
Tô Linh Nhi nắm chặt nắm tay khớp xương trắng, khuôn mặt trắng bệch bởi vì phẫn hận kịch liệt mà run rẩy.
Nàng chưa bao giờ nghĩ tới người cùng nàng lớn lên, không phải thân tỷ muội lại hơn hẳn thân tỷ muội, nữ nhân kia cư nhiên ở sau lưng hung hăng cắm nàng một đao, hơn nữa dao nhỏ này còn bôi một loại kịch độc gọi là phản bội.
"Nói thật cho ngươi biết, trẫm trước nay liền không có từng yêu ngươi."
"Lời ngon tiếng ngọt trước kia nói cho ngươi nghe, chính là vì ngày hôm nay."
"Còn có, một lần ngươi bị thương cũng là trẫm phái người cố ý hành thích."
......
Nghe Đường Nguyên đem từng chuyện từng chuyện che dấu nói ra, chân tướng giống như vết sẹo bị vạch trần.
Tô Linh Nhi đột nhiên ngồi dậy, ánh mắt lạnh băng, sát khí tỏa ra bốn phía nhìn đôi cẩu nam nữ trước mắt.
"Ngươi mà là hoàng đế gì chứ? Ngươi chỉ là kẻ sai vặt mà thôi, một cái tạp chủng thân phận ti tiện cũng dám xưng trẫm!"
Phảng phất là chọc trúng chỗ đau trong lòng Đường Nguyên, đây là chuyện mà hắn không muốn nói ra nhất, hắn tức giận hô to: "Tô Linh Nhi, ngươi câm miệng cho ta! Tới giờ này rồi mà ngươi còn muốn bày ra bộ dáng công chúa cao quý sao, nói cho ngươi biết! Không có khả năng, phụ hoàng cùng mẫu hậu của ngươi, tương lai hạnh phúc của ngươi, tất cả đều bị thân ta huỷ hoại, ha ha ha!"
Thừa dịp Đường Nguyên cười to, Tô Linh Nhi từ giày lấy ra một chủy thủ sắc bén chạy nhanh đâm vào ngực người con gái trong lòng Đường Nguyên.
Cây chủy thủ này là sau lần hành thích đó Đường Nguyên đưa cho nàng làm lễ vật để phòng thân, hiện giờ xem ra thật là châm chọc!
"Hoàng Thượng, cẩn thận!"
Vương Chiêu Linh đang đứng ở một bên vội nhào tới đem một đao này né xuống dưới.
Nhìn Vương Chiêu Linh bị thương, Đường Nguyên thật cẩn thận đem nàng ta bế lên, ánh mắt thương tiếc.
"Có thích khách!"
Vương Chiêu Linh hô to, cùng lúc đó, đắc ý khoe ra nhìn Tô Linh Nhi ám sát thất bại.
Ngay sau đó, ngoài điện lập tức trào ra rất nhiều binh lính.
"Tiện nhân kia muốn ám sát Hoàng Thượng, còn không nhanh bắn chết nàng ta!"
Không đợi Đường Nguyên mở miệng, Vương Chiêu Linh đang bị thương liền mở miệng trước một bước hạ mệnh lệnh.
Hô hô hô......
Từng trận tiếng xé gió.
Từng mũi tên sắc bén ở trên người Tô Linh Nhi chui ra một cái huyết động.
Đau đớn trên người đã không coi là cái gì so với hối hận cùng thống khổ trong lúc nàng.
Phốc phốc phốc......
Hai mắt Tô Linh Nhi khấp huyết( chảy máu), dùng sức lực cuối cùng hô: "Nếu có thể sống lại một lần, ta nhất định sẽ đem thống khổ mà các ngươi gây ra ở trên người ta gia tăng ngàn lần, vạn lần!"
Phanh!
Tô Linh Nhi ngã trên mặt đất.
Nhìn trước mắt rách nát, từng màn ở bên trong đầu Tô Linh Nhi hiện lên.
Không cam lòng, phẫn hận!
Vì cái gì thế giới này bất công như thế!
Vì cái gì người phản bội có thể được hạnh phúc!
Vì cái gì cẩu nam nhân đó có thể đăng cơ lên ngôi vị hoàng đế!
Vì cái gì! Vì cái gì!
"A"
Tô Linh Nhi la lên một tiếng, từ ác mộng bỗng nhiên bừng tỉnh, ngồi dậy.
----------
Giữ nguyên mục đích ban đầu edit vì sở thích, ta có đôi lời:
- Ta là edit lười nên các điển cố đừng bảo ta tra, ta không biết tra đâu. 😂😂😂
- Ta edit dựa vào cv thôi vì ta không biết sử dụng TQ a~ (#`-_ゝ-) nên không sát nghĩa lắm.
- Ta edit có sai chính tả hay chưa tốt mn cmt nhé.
Hoan nghênh các nàng nhảy hố mới.! 😘😘😘