Bên kia, Tô Linh Nhi vẫn luôn bị Đỗ Hạo nắm tay không buông, cô muốn rút tay.
"Đừng nhúc nhích!"
Nhận thấy bàn tat nhỏ mình nắm không thầnh thật.
Đỗ Hạo khí phách nhìn Tô Linh Nhi một cái.
Thấy thế, Tô Linh Nhi vội vàng cúi đầu thẹn thùng nói: "Hạo ca ca, anh như vậy sẽ làm người khác hiểu lầm."
"Bọn họ nguyện ý hiểu lầm khiến, để cho bọn họ hiểu lầm thôi!"
Đỗ Hạo xoay người, đôi đen láy gắt gao nhìn chằm chằm Tô Linh Nhi, sau đó hơi hơi cúi thân xuống, tiến đến trước mắt Tô Linh Nhi, dùng một loại giọng nói cực kỳ dụ hoặc, nói: "Hơn nữa bọn họ không phải đã hiểu lầm sao!"
Tô Linh Nhi trong nháy mắt nghẹn lời, khuôn mặt nhỏ mềm nhẵn tức khắc đỏ bừng một mảnh.
Cảm nhận được bàn tay kia đã an phận.
Khuôn mặt lạnh lùng của Đỗ Hạo cũng nhu hoà hơn, nở một nụ cười.
"Tới rồi!"
Tô Linh Nhi ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua tên cửa hàng, ngọt ngào nơi của người yêu đồ ngọt.
Trong nháy mắt Tô Linh Nhi bị tủ kính với vô vàn loại bánh ngọt rực rỡ hấp dẫn.
"Mèo tham ăn."
Đỗ Hạo nhìn thấy hai mắt Tô Linh Nhi tỏa ánh sáng, thình lình buột miệng nói một câu.
Nghe vậy, Tô Linh Nhi hừ nhẹ một tiếng, bĩu môi nói: "Hạo ca ca, chẳng lẽ anh không biết đồ ngọt đối con gái có lực hấp dẫn rất lớn sao, chính là có thể so sánh với idol của bản thân đó!"
"Phải không?"
Đỗ Hạo rũ mi nhìn Tô Linh Nhi thấp hơn hắn một cái đầu.
Tô Linh Nhi tức khắc có một loại cảm giác bị người ta nhìn thấu nội tâm.
Vội vàng gật đầu khẳng định nói: "Đương nhiên! Đừng nhiều lời, Hạo ca ca chúng ta nhanh vào đi thôi."
Nhìn vẻ mặt Tô Linh Nhi gấp không chờ nổi, Đỗ Hạo đem lời định nói ra miệng nuốt lại vào bụng.
Hắn rất muốn biết giữa kem ly cùng Tô Linh Nhi sẽ lựa chọn ai?
Đẩy ra cửa kính, hai người đi vào.
Đỗ Hạo xuất hiện ở cửa hàng đồ ngọt dẫn tới một trận oanh động.
Những phụ vụ nữ đều liếc mắt lại đây,một bộ mê trai.
"Thật đẹp trai!"
"Tiểu soái ca này ở đâu a."
......
Làm lơ một đám nhân viên như hoa si *** cùng khách hàng.
Đỗ Hạo vẫn làm lơ nắm tay Tô Linh Nhi đi lại trước quầy hàng.
Một người phục vụ thừa dịp những người khác còn ngây ngốc, vội vàng chạy tới hỏi Đỗ Hạo: "Tiểu soái ca, hai người muốn cái gì?"
Nghe người phục vụ hỏi, Đỗ Hạo cúi đầu nhìn Tô Linh Nhi hai mắt tỏa ánh sáng.
"Để cho cô ấy chọn đi."
Nghe vậy, Tô Linh Nhi ngẩng đầu lên chớp mắt to.
"Hạo ca ca, em muốn gọi gì cũng được sao?"
Đỗ Hạo gật gật đầu vẻ mặt sủng nịch cười nói: "Tùy em!"
Những người khác đều bị nụ cười trên khuôn mặt mang vẻ cấm dục của Đỗ Hạo hung hăng gục ngã, cùng lúc đó lúc nhìn sang Tô Linh Nhi đang đứng ở bên cạnh Đỗ Hạo, trong ánh mắt mang theo hâm mộ cùng ghen ghét.
"Em muốn cái này, cái này, còn có cái này......"
Nhìn một bàn đầy đồ ngọt, kem ly hương thảo, bánh kem Black Forest, bánh cuốn trứng......
Tô Linh Nhi từng ngụm từng ngụm ăn vô cùng vui vẻ.
Sau khi ăn uống no đủ.
Tô Linh Nhi thoả mãn dựa vào sô pha.
"No quá!"
Khóe môi Đỗ Hạo cong lên ý cười nhàn nhạt, thấy khoé miệng Tô Linh Nhi dính vụn bánh, nhìn về phía Tô Linh Nhi vẫy tay nói: "Lại đây!"
Ngữ điệu không cho cự tuyệt!
Tô Linh Nhi thở dài một hơi, ai bảo cô vì ăn ké mà chột dạ đâu.
Chỉ có thể ngồi thẳng người nghiên đầu quan qua.
"Hạo ca ca, làm gì......"
Giọng nói còn chưa dứt, Tô Linh Nhi liền thấy Đỗ Hạo vươn một bàn tay, trên gương mặt xuất hiện một tia xúc cảm lạnh lẽo, ngón tay thon dài ở khóe miệng cô khẽ lau.
Chỉ nghe thấy giọng nói Đỗ Hạo tràn ngập từ tính, ngữ khí sủng nịch, nói: "Mèo tham ăn lại thanh con mèo hoa!"
Edit: Ahihi, hôm nay tìm lại được cảm hứng đọc truyện ham quá, quên mất edit, đành edit tạm hai chương vậy. 😅😅😅