Chủ nhiệm sau khi rời khỏi lớp, Đỗ Hiểu Phượng cúi đầu ngồi ở trên bàn.
Tất cả mọi người không có phát hiện cúi đầu ánh mắt Đỗ Hiểu Phượng toàn bộ là phẫn nộ hung ác nham hiểm.
Mà ở sau khi Chủ Nhiệm Giáo Dục rời khỏi, thầy giáo dạy tiết này mới đi vào.
Ở thời điểm Tô Linh Nhi mới vừa cảm thấy hứng thú với tri thức của môn này, ngồi ở phía sau cô Hứa Như Như đột nhiên dùng chân đá ghế một cái.
Ngay sau đó một tờ giấy từ phía sau đưa tới.
Tô Linh Nhi mở tờ giấy ra, chỉ thấy mặt trên viết một câu: Linh Nhi, hôm nay giữa trưa cậu đi ăn cơm trước, tớ có chút việc muốn làm.
Tô Linh Nhi ở trên tờ giấy viết một câu lại lặng lẽ đưa trở về.
Hứa Như Như mở tờ giấy nhìn đến Tô Linh Nhi sau khi trả lời, không khỏi khó xử.
Linh Nhi cũng phải đi, cô nàng nên làm cái gì bây giờ a!
Qua hơn nửa ngày, Tô Linh Nhi đều không có nhận được câu trả lời của Hứa Như Như, ở thời điểm cô cho rằng cứ quyết định như vậy, Hứa Như Như lại lần nữa dùng chân đá đá ghế cô.
Lần này tiếp nhận tờ giấy, Tô Linh Nhi chỉ thấy mặt trên viết hai chữ: Đỗ Hạo!
Đây là lần đầu tiên Tô Linh Nhi thấy hai chữ Đỗ Hạo có quan hệ tới mình.
Lúc này, vừa vặn ở bên ngoài vang lên tiếng chuông tan học.
Tô Linh Nhi liền xoay người nhìn Hứa Như Như đang thở dài mở miệng hỏi: "Làm sao vậy? Giữa trưa cậu bỏ tớ chính là vì đi tìm Đỗ Hạo?"
Vẻ mặt Hứa Như Như hoảng loạn kích động lung tung xua tay vội vàng mở miệng.
"Linh Nhi, cậu nghe tớ giải thích! Trước đó vài ngày không phải ba tớ đi công tác đến nước M sao, hắn biết tớ thích Angela, vừa vặn kia đoạn thời gian đó Angela đã phát album, ba tớ liền mang về cho tớ một chuyên tập(?), chuyên tập này ở trong nước còn không có phát hành, mà Hạo ca ca vừa vặn cũng thích Angela, cho nên mới......"
Nghe vậy, Tô Linh Nhi duỗi tay nói: "Lấy tới đây!"
"Cái gì?!"
Hứa Như Như trừng lớn đôi mắt.
"Còn có cái gì, chuyên tập!"
"Á."
Hứa Như Như vội vàng từ trong túi móc ra chuyên tập Angela.
Tô Linh Nhi ước lượng chuyên tập trong tay đối với Hứa Như Như nói: "Hôm nay giữa trưa chúng ta cùng đi đưa đi."
"A!"
Nghe được Tô Linh Nhi nói, Hứa Như Như khiếp sợ.
"Như thế nào không muốn?"
Tô Linh Nhi nhướng mày nhìn Hứa Như Như, làm bộ đem chuyên tập ném tới trên bàn chuẩn bị xoay người sang chỗ khác.
Hứa Như Như cho rằng Tô Linh Nhi thật sự tức giận vội vàng đem này kéo lại.
"Linh Nhi, không phải như cậu nghĩ đâu, tớ còn không phải sợ cậu cùng Hạo ca ca chạm mặt sẽ không thoải mái sao."
Hứa Như Như đã từng nhìn thấy Đỗ Hạo cùng Lưu Linh Nhi ở vườn trường rất nhiều lần gặp thoáng qua lại không chào hỏi lẫn nhau.
"Như thế nào sẽ không thoải mái, ba người chúng ta lớn lên từ nhỏ với nhau, hơn nữa hiện tại tớ cũng có chút nhớ hắn."
Một câu cuối cùng Tô Linh Nhi nhỏ giọng nói ra.
Hứa Như Như nghe được lời này sau như là phát hiện đại lục mới giọng nói kích động hỏi: "Linh Nhi, cậu vừa rồi nói cái gì? Cậu nói cậu nhớ Hạo ca ca?"
Tô Linh Nhi vội vàng duỗi tay che miệng Hứa Như Như lại.
"Cậu nhỏ giọng một chút cho tớ, giữa trưa hôm nay chúng ta cùng đi đưa chuyên tập, cứ quyết định như vậy đi!"
Nói xong câu đó, Tô Linh Nhi xoay người sang chỗ khác.
Ngồi ở phía trước Tô Linh Nhi Đỗ Hiểu Phượng trùng hợp nghe được Hứa Như Như nói, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
Lưu Linh Nhi, thật không nghĩ tới cô cư nhiên nhớ thương bạn trai hoa hậu giảng đường!
Một buổi học dài trôi qua, cuối cùng tiếng chuông cũng vang lên.
"Đi thôi!"
Đeo cặp sách trên lưng Tô Linh Nhi quay về phía sau nói với Hứa Như Như.
Hứa Như Như như cũ vẫn là vẻ mặt lo lắng, có chút không yên tâm hỏi: "Linh Nhi, nếu cậu không muốn cũng không cần đi theo tớ."
Ba người lớn lên với nhau từ nhỏ, đời trước cũng tự nhiên nhận thức.
Hứa Như Như ở cha mẹ trong miệng nhiều ít cũng hiểu biết một ít.