Tiếng lạch cạch lạnh băng của chiếc đồng hồ quả lắc bằng gỗ cũ kĩ và tiếng nước nhỏ giọt theo quy luật tuần hoàn vang lên trong căn phòng tối đen như mực. Một đôi mắt hé mở trong màn đêm, để lộ đôi đồng tử màu xám đậm như ánh trăng bị mây mù che phủ, trở thành thứ màu khác biệt duy nhất trong phòng.
Mộ Minh Trạch từ từ ngồi dậy trên chiếc giường đơn tiêu chuẩn, đánh mắt liếc quanh căn phòng thuê xập xệ xuống cấp, nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường trước mặt.
"Mới 1 giờ thôi sao." Hắn vừa xoa mi tâm vừa khẽ lầm bầm. Giấc mơ kia đã quấy rầy hắn gần 1 tháng rồi, gần như không có đêm nào hắn được yên giấc. Giọng nói trong mơ mang âm điệu trầm thấp lạnh lẽo kia vẫn còn động lại trong đầu chưa biến mất.
Đầu ẩn ẩn đau, có lẽ chứng rối loạn giấc ngủ của hắn ngày càng nghiêm trọng rồi. Cứ thế này thì khoẻ đến mấy đi nữa cũng kiệt sức mà ngã bệnh mất thôi. Thầm thở dài một tiếng trong lòng, Mộ Minh Trạch vơ lấy cốc nước và vỉ thuốc trên bàn cạnh giường, uống hai viên rồi ném vỉ thuốc vào thùng rác.
Có lẽ thuốc dần phát huy tác dụng, cơn đau chậm rãi biến mất. Hắn nhắm lại đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, chật vật ngã lưng xuống giường, tâm trí dần trở nên mơ hồ.
"Mai phải ghé qua tiệm thuốc trước khi đến lớp mới được." Mộ Minh Trạch khẽ nói trước khi hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.
"Tất cả...nên dừng lại thôi... Bắt đầu khởi đầu mới..."
- ------
"Xác nhận tiếp nhận linh hồn... Khởi động... Tái thiết lập hệ thống..."
Đầu Mộ Minh Trạch đau như bị thứ gì đó gõ mạnh, giọng nói máy móc lúc lớn lúc nhỏ vang động trong đầu. Hắn mở bừng mắt, đối diện với một không gian đen kịt hư ảo.
"Đây là..." Hắn nghi hoặc hỏi.
"Đây là không gian hệ thống, hay có thể nói là không gian riêng của ngài, thưa kí chủ. Nơi này là nơi tiếp nhận nhiệm vụ, nghỉ ngơi giữa các thế giới và thống kê điểm thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ." Thanh âm máy móc lại vang lên lần nữa.
Cơn đau dần phai bớt, đầu óc nháy mắt khôi phục tỉnh táo. Mộ Minh Trạch nhìn xung quanh cố gắng xác định tình hình.
Thế giới trước mắt như trải dài vô tận. Hắn nhắm mạnh đôi mắt vài lần, xác định không gian này không phải ảo giác, ngoài ra cũng không thấy vật thể phát ra âm thanh điện tử kia.
"Ngươi rốt cuộc là thứ quái gì thế?"
"Tôi là 'Hệ thống định danh nhân vật phụ', mang số hiệu 639, kính chào kí chủ. Tôi sẽ giải đáp mọi thắc mắc của kí chủ, xin hãy hỏi tự nhiên." Tiếng nói máy móc từ trong đầu hắn vọng ra, trả lời.
Mộ Minh Trạch có chút mê man: "Hệ thống định danh nhân vật phụ? Là thứ gì thế? Còn có tại sao lại kéo tôi vào đây?"
639 trả lời: "Hẳn ngài cũng biết khái niệm 'nhân vật phụ' rồi nhỉ? Đó là những nhân vật xung quanh nhân vật chính, đóng vai trò giải thích tình huống và thúc đẩy mạch truyện. Hệ thống chúng tôi chịu trách nhiệm duy trì hoạt động của các nhân vật phụ này."
Hệ thống dừng lại một chút, dường như để hắn có thời gian thích nghi rồi tiếp tục nói: "Ngài xuất hiện ở đây là vì, cơ thể ngoài hiện thực của ngài đã chết rồi."
"Đã chết rồi? Vì sao chứ?"
"Nguyên nhân: sử dụng thuốc ngủ quá liều lượng, dẫn đến đột tử."
".........." Hắn thật không ngờ mình đã chết, còn là vì nguyên nhân này.
"Nhận thấy linh hồn của kí chủ có mức độ phù hợp cao và không có hiện tượng bài xích với hệ thống, liền tiến hành thiết lập khế ước linh hồn..."
"Chờ đã, khế ước gì cơ?" Hắn chỉ ngủ một giấc, tỉnh lại thì đến linh hồn của mình cũng bán đi rồi sao.
"Là khế ước linh hồn, liên kết giữa hệ thống và khế ước giả. Sau khi kí kết, kí chủ sẽ phải hoàn thành các nhiệm vụ với sự giúp đỡ của hệ thống, song phương cùng có lợi."
"Vậy ta sẽ có lợi ích gì? Cơ chế nhiệm vụ và tiêu chuẩn hoàn thành nhiệm vụ là gì?"
Hệ thống lại im lặng, lặng lẽ thể hiện sự kinh ngạc vì khả năng tiếp thu nhanh chóng của kí chủ. Sau đó nó lên tiếng đáp: "Nhiệm vụ chính của kí chủ là sắm vai nhân vật phụ trong mỗi thế giới, hoàn thành 'vai diễn' của mình, làm chất xúc tác giúp nhân vật chính phát huy, duy trì thiết lập của thế giới đó. Thang tính điểm sẽ căn cứ theo mức độ thông hiểu nhân vật và trình độ sắm vai của kí chủ để tính toán. Ngoài ra còn có các nhiệm vụ phụ và chỉ số ngẫu nhiên khi xuất hiện biến cố ngoài kịch bản cũng sẽ được tính điểm."
Lời vừa dứt, trước mắt Mộ Minh Trạch hiện lên một màn hình điện tử, hệt như trong các phim khoa học viễn tưởng.
"Đây là màn hình hệ thống, chủ yếu để thông báo thông tin và nhiệm vụ. Ngoài ra còn có thể mở khu trao đổi để đổi các vật phẩm cần thiết cho nhiệm vụ. Kí chủ có thể điều khiển màn hình này bằng suy nghĩ, kể cả trong thế giới nhiệm vụ, vì không ai ngoài kí chủ có thể thấy được nó."
Mộ Minh Trạch khẽ động suy nghĩ, màn hình trước mặt chuyển thành giao diện trao đổi vật phẩm. Ban đầu hầu hết là các đồ dùng hằng ngày, thức ăn nước uống.... Không có gì quá đặc biệt. Tất cả đều phải dùng điểm thưởng để đổi lấy. Lướt xuống thêm chút nữa là các vật phẩm bị khoá, có vẻ phải đạt điều kiện gì đó mới có thể mở ra.
Như đọc được tâm tư của hắn, 639 lên tiếng giải thích: "Các vật phẩm bị khoá là các vật phẩm có chức năng đặc biệt, như thay đổi ngoại hình, khả năng bay hoặc tàng hình trong 1 khoảng thời gian chẳng hạn. Vì vậy để mở khoá cần kí chủ hoàn thành số nhiệm vụ nhất định."
Mộ Minh Trạch không mấy ngạc nhiên. Nếu có những vật phẩm như vậy nghĩ là sẽ có những tuyến nhiệm vụ cần dùng tới, khả năng gặp nguy hiểm sẽ cao hơn.
"639, ngươi vẫn chưa cho ta biết, ta sẽ được lợi gì khi hoàn thành. Ngoài ra có hạn chế nào cần chú ý không?"
"Về lợi ích, ngài có thể đổi mọi thứ từ hệ thống, chỉ cần có đủ điểm." Hệ thống đáp.
"Tất cả mọi thứ?" Hắn nghi ngờ hỏi lại.
"Phải, tất cả mọi thứ, bao gồm cả việc giúp ngài sống lại ở thế giới thực hay việc giúp ngài có được một cơ hội đầu thai tốt chẳng hạn."
"Có thể đổi cả việc phá hủy một tiểu thế giới hay quay ngược thời gian sao?" Cũng quá khủng bố rồi đi.
"Có thể." Hệ thống giọng như nghiền ngẫm đáp: "Tuy nhiên số điểm cần đánh đổi là rất cao, không mấy ai từng đạt được."
Thoáng im lặng chốc lát, hắn cũng chẳng có gì để hỏi thêm nữa. Dù gì ngoài thực tế kia cơ thể hắn cũng đã chết rồi, còn không bằng cứ thế này đi.
"Tạm thời ta chỉ hỏi bấy nhiêu thôi. Khi thực hiện nhiệm vụ có thắc mắc gì sẽ lại làm phiền ngươi. Thế thì bắt đầu đi."
"Nhận mệnh. Tiến hành xâm nhập thế giới... Tải nội dung nhiệm vụ..."
Những tiếng máy móc vang lên bên tai, Mộ Minh Trạch từ từ nhắm mắt lại, mất ý thức.
- ------
Không biết qua bao lâu, âm thanh hệ thống lại lần nữa vang lên: "Xác nhận linh hồn và thân thể mới không xảy ra bài xích, tiến nhập thành công. Tiến hành tải cốt truyện chính."
Mộ Minh Trạch mở mắt, trước mặt là không gian tối đen, làm hắn ngơ ra trong chốt lát. Thị lực và thính lực dần khôi phục, những tiếng gầm gừ và tiếng đập phá bên ngoài thu hút sự chú ý của hắn.
Hắn khá tò mò nhưng cũng không dại mà ló đầu ra nhìn. Đúng lúc này hệ thống lên tiếng: "Đã tải xong, mời kí chủ tiếp nhận thông tin cốt truyện."
Tâm trí khẽ động, màn hình ảo liền hiện ra. Đọc hết cốt truyện, hắn im lặng, có chút bất đắc dĩ. Thế giới này là mạt thế, bệnh dịch tang thi như tai hoạ bùng nổ trên toàn cầu, làm thế giới lâm vào hỗn loạn. Những người may mắn sống sót hợp lại với nhau, lập nên các căn cứ lớn nhỏ chống chọi lại với tang thi, giống như trong phim hay tiểu thuyết. Theo thời gian, tang thi bắt đầu tiến hoá, trở nên nhanh hơn, mạnh hơn hoặc có cả lý trí. Loài người cũng không chịu thôi kém, xuất hiện những người có năng lực đặc biệt, được gọi là Clavis.
Nhân vật chính của thế giới này tên là Lam Bính, vốn chỉ là một sinh viên đại học bình thường, may mắn thoát chết, vào được căn cứ do quân đội tình cờ có mặt tại thành phố K nơi hắn sống lập nên. Sau một vài biến cố nhỏ, y thuận lợi kích phát được dị năng, thành lập một tiểu đội. Tiểu đội của nam chính nhanh chóng phát triển mạnh mẽ và trở thành tiểu đội lớn mạnh nhất trong căn cứ. Sau đó y một đường thăng cấp, đánh bại tang thi hoàng, đem gen virus nguyên bản trở về, góp phần tạo ra vaccine, đứng trên đỉnh cao nhân sinh.
Khóe miệng hắn giật giật, mới thế giới đầu tiên mà đã kích thích như vậy sao.
"Nhân vật mà ta xuyên vào là ai?" Trước hết phải xác định tình huống bản thân đã.
"Nhân vật ngài sắm vai là Mộc Hàn, sinh viên gia cảnh bình thường, học cùng trường đại học với nam chính, có quen biết với y qua câu lạc bộ trường. Tại nửa đầu mạt thế cứu được nam chính đang gặp nguy hiểm, cùng nam chính sống sót gia nhập căn cứ, là một trong số những người anh em thân thiết nhất của nam chính. Cái chết của Mộc Hàn sau này là nguyên nhân giúp nam chính thức tỉnh dị năng." Giọng máy móc đáp lời cậu.
"Tình huống của ta hiện tại là như thế nào?" Tiếng bên ngoài càng lúc càng lớn, khiến hắn có dự cảm không lành.
"Xác nhận tuyến thời gian: buổi tối ngày bệnh dịch tang thi bùng phát. Mộc Hàn thức khuya làm luận văn, phát hiện tang thi ập đến liền thu dọn đồ đạt chạy khỏi phòng trọ trên tầng năm. Một đường chật vật chạy ra ngoài, kết quả bị tang thi bao vây, hiện đang kẹt trong một cửa hàng tiện lợi nhỏ."
Nghe tiếng tang thi kêu gào ngoài kia, Mộ Minh Trạch co rút khoé môi nói: "Hệ thống các ngươi đều thích hố người như vậy sao?"
- ------
Tâm sự cuối chương: chương truyện đầu tay đã hoàn thành (20/6/2023). Mong các bạn đọc giả thông cảm cho tài văn chương non nớt của tui và tham gia góp ý nhiệt tình nhé.