• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Tiểu Mễ miễn cưỡng mở to mắt, ngủ một giấc, không mộng mị mà trở nên thư thái, nhưng trước mắt là chuyện gì đang xảy ra? Vì sao không phải là màu trắng của trần nhà, mà lại là một mảnh màu hồng hồng thế này.

Ôi! Chuyện này là thế nào?

Còn chưa kịp tìm hiểu nghiên cứu xem chuyện gì đã xảy ra thì mảnh màu hồng trước mắt chậm rãi bị xốc lên.

“A! Gấu a!”

“Bịch!”

Khi thấy Đại “gấu” vừa xuất hiện, Bạch Tiểu Mễ không chút suy nghĩ, theo bản năng liền nhấc chân trực tiếp đá một phát, một cú đá chính xác trúng vào ngực bạn “gấu to” kia.

“Vèo” một tiếng, cái thân thể Đại “gấu” to như vậy, thế nhưng lại bị đá bay ra ngoài một cách rất thần kì.

“Phịch!” Rơi xuống đất.

“Phốc!” “Gấu” điên cuồng nôn ra một ngụm máu tươi, nhưng vẫn chưa hết, trên ngực “Gấu” từ bên trong bắt đầu chảy máu đỏ tươi ra bên ngoài, chỉ chốc lát thấy toàn bộ trước người “Gấu” đều dính đầy máu, nhìn qua thật ghê sợ.

“Không thể nào!” Khi nào thì nàng lại trở nên lợi hại như vậy? Cho dù từ nhỏ đã bị mẹ già “ngược đãi”, nàng cũng tạm được coi là một cao thủ nho nhỏ, nhưng cũng đâu có khả năng đá bay một bạn “gấu” to như vậy ra ngoài, lại còn bị chảy máu không ngừng!

Bạch Tiểu Mễ vừa định tiến lên thăm dò, thì đột nhiên thấy cửa mở ra.

“Oành!” Cửa bị phá, ba người phá cửa xông vào.

“Đại ca, huynh không sao chứ! Trăm ngàn lần đừng có chuyện gì xảy ra!” Ba người vừa tiến vào, nhìn thấy máu “Gấu” lênh láng trên mặt đất, vội vội vàng vàng xông lên trước, nâng người dậy, sau đó dìu về phía Bạch Tiểu Mễ đang ngồi.

Ba người mang “Gấu” đi tới.

Lúc này Bạch Tiểu Mễ mới phát hiện, nguyên lai nàng vẫn đang ngồi trên một cái giường, liền vội đứng lên chạy tránh ra, nhường chỗ cho ba người kia đem “Gấu” đầy máu đặt lên giường.

“Tứ đệ, nhanh đi mời Tiết đại phu đến!” Trong đó một nam tử tuổi còn trẻ sốt ruột nói.

“Vâng!” Một thiếu niên chạy vội ra ngoài.

Bạch Tiểu Mễ ở một bên theo dõi, có chút thất thần, đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ hiện tại mình đang nằm mơ sao? Vì sao những người này ăn mặc kỳ quái như vậy, nhìn giống như đồ cổ trang a!

“Nếu đại ca ta chết, ngươi hãy chờ sống không bằng chết đi!” Một thiếu niên đứng lên, căm phẫn đi đến trước mặt Bạch Tiểu Mễ, giọng nói tràn đầy sự giận dữ cùng hung ác.

Ánh mắt lạnh như băng dường như muốn lăng trì Bạch Tiểu Mễ ngàn lần.

“Tam đệ, trước đỡ đại ca dậy, ta muốn xem vết thương trên ngực đại ca thế nào?” Ở bên giường là một nam tử trẻ tuổi lạnh lùng khác nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, lập tức nói với thiếu niên đang đứng ở trước mặt nàng.

“Ngươi chờ đấy!” Thiếu niên xoay người ra trước lạnh lùng nói, nói xong bước nhanh trở lại bên giường, định nâng người trên giường dậy.

“Ta nghĩ tốt nhất là các người không nên động vào hắn, nếu không hắn chưa chết thì cũng bị các người hại chết!” Xem ra người kia hẳn là bị thương trên ngực, ở dưới tình huống không rõ ràng nếu tùy tiện di động máu sẽ chảy càng nhiều, đến lúc đó vết thương lại nặng hơn, trước khi thiếu niên kia động thủ, Bạch Tiểu Mễ không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại thốt ra một câu như vậy.

Nói xong, chính Bạch Tiểu Mễ cũng cảm thấy kinh ngạc, thậm chí cảm giác còn phi thường ngạc nhiên, nàng không biết cái gì là thiện tâm tốt bụng, huống chi hiện tại nàng hoàn toàn không biết tình huống gì đang diễn ra, chẳng lẽ là do lo lắng nếu đối phương mà chết, những thiếu niên kia chắc chắn sẽ không buông tha cho nàng?

“Nữ nhân như ngươi thì biết cái gì? Nếu không phải do ngươi, đại ca làm sao có thể bị như thế này!” Thiếu niên bị ngăn cản, trong lòng bực bội, quay đầu tức giận nhìn Bạch Tiểu Mễ chằm chằm, ám chỉ nếu nàng còn nói thêm một lời nữa liền trực tiếp giết chết nàng.

Hừ! Có lòng tốt mà không được báo đáp! Bạch Tiểu Mễ cúi đầu không thèm để ý đến hai người thanh niên đang tức giận kia, họ tựa hồ lập tức có thể xông lên trước để giết nàng, và nhìn nàng với ánh mắt khinh thường, ở dưới tình huống không biết rõ hoàn cảnh như thế này, nàng cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

Đến bây giờ, Bạch Tiểu Mễ vẫn có cảm giác vô cùng kỳ diệu, vì sao nàng lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa đã bị thương nặng như vậy, “Con Gấu” kia còn định làm gì, mà lại không nằm trên giường?

Giờ phút này Bạch Tiểu Mễ vẫn còn cho rằng chính mình đã đá người ta thành bộ dạng như hiện tại, như vậy nàng quả nhiên là đồ ngốc, mà nàng lại còn dùng chân đá, nhưng cũng không có khả năng ngực chảy ra nhiều máu như vậy.

“Phu nhân nói không sai, giờ phút này không thể di chuyển đại đương gia!” Một giọng nói ở cửa vang lên, người này vốn không thích bị lôi kéo nhưng không thể cưỡng lại thiếu niên đang nôn nóng muốn nhanh chóng mang mình đến nơi này.

Vốn đang muốn nâng người dậy thì tay đột nhiên dừng lại, nam tử trẻ tuổi cũng sửng sốt một chút khi nghe người mới vào nói.

“Tiết đại phu, mau tới xem đại ca một chút!” Hai người hiện tại cũng vội đứng lên bên cạnh Bạch Tiểu Mễ, vội vàng lôi kéo ông lão kia ngồi lên ghế bên giường.

Ông lão trông thấy người đại đương gia đầy máu cũng phát hoảng, có chút sốt ruột liền tiến lên, đặt ngón tay lên cổ tay đại đương gia, yên tĩnh bắt mạch.

Một thanh niên, hai thiếu niên, lại thêm một thiếu nữ không rõ trạng thái, cứ như vậy lẳng lặng đứng chờ ở một bên, toàn bộ căn phòng trở nên tĩnh lặng.

Ông lão bắt mạch xong, nhất thời ngẩng đầu nhìn hướng những người khác, trong mắt vẻ ngưng trọng thế nhưng lại tan ra.

“Sao lại thế này?” Ông lão nhìn về phía bốn người.

“Hỏi nàng ấy, chúng ta lo lắng cho đại ca nên luôn luôn thủ ở ngoài cửa, nghe được tiếng động, vừa chạy vào liền nhìn thấy đại ca té trên mặt đất!” Nam tử trẻ tuổi lạnh lùng nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, dường như đang nói, đều là lỗi của nàng.

Ông lão thấy vị nam tử trẻ tuổi nói như vậy, lập tức nhìn về phía người thiếu nữ, tuy rằng thiếu nữ này còn chưa hoàn toàn nẩy nở, nhưng cũng có thể nhìn ra đây là một tiểu mỹ nhân.

“Ta không phải cố ý!” Bạch Tiểu Mễ cũng không dám ở dưới ba đôi mắt hận thù mà nói ra sự thật là chính mình vừa mới hung hăng đá đối phương một cước, hơn nữa còn đem đối phương trở thành “Gấu”.

“Ha ha a, xem ra đây đúng là ý trời, lời lão hòa thượng kia nói là thật!” Ông lão nhất thời vui vẻ nói.

Không giải thích được vì sao lại cười, bốn người nhất thời cảm giác là ông lão có phải bị kích thích quá độ hay không, nên hiện tại điên rồi.

“Tiết đại phu đây là có chuyện gì?” Thiếu niên gọi là lão tam nhìn về phía Tiết đại phu, có chút không hiểu hỏi, lão hòa thượng kia bọn họ tự nhiên biết, nếu không do lão hòa thượng bày cách thì bọn họ cũng sẽ không để đại ca thành thân vào lúc này, và bây giờ đại ca cũng sẽ không bị thương nặng như vậy.

Nghĩ đến đây, mấy thiếu niên lại trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Mễ.

Bạch Tiểu Mễ bi thương, hiện tại bất kể cái gì nàng cũng chưa làm? Thế nào lại trừng nàng.

“Phía trước ngực đại đương gia vốn là bị thương, nhưng không phải trí mạng, trí mạng là vết thương do kiếm gây ra, khiến cho trái tim bị tụ máu không có cách nào bài trừ, nếu tiếp tục để như vậy có lẽ đại đương gia cũng không kiên trì được bao lâu, nhưng hiện tại không biết phu nhân bằng cách nào lại làm cho máu bầm trong tim đại đương gia phun ra, hiện tại đại đương gia tuy rằng trông như bị thương rất nặng, nhưng đã không còn nguy hiểm đến tính mạng!” Tiết đại phu cười khanh khách giải thích.

Ông vốn cho rằng đại đương gia sẽ không sống được bao lâu, bởi vì nơi bị thương kia là trái tim, với trình độ y thuật của ông, căn bản sẽ không dám làm gì ở nơi đó. Nếu chữa trị không cẩn thận, sẽ chỉ làm đại đương gia chết nhanh hơn.

Nhưng hiện tại vị tân phu nhân có cử chỉ vô tình đã làm cho chỗ tụ máu ‘vô kế khả thi’ kia bị tống ra ngoài.

“Thật tốt, thật tốt quá!” Ba người thanh niên cao hứng không thôi, nhìn về phía người trên giường.

Một cước của cô thế nhưng lại gián tiếp cứu người? Bạch Tiểu Mễ im lặng nghĩ, này xem như là chuyện gì? Chó ngáp phải ruồi!

Đợi chút! Ông lão kia vừa mới nói cái gì? Phu nhân? Ai? Chẳng lẽ nói là nàng?

Vô cùng ngạc nhiên, lúc này Bạch Tiểu Mễ mới có tâm tư xem xét toàn căn bộ phòng, tuy rằng đơn sơ, nhưng quả thật ‘cổ hương cổ sắc’ (mang phong cách cổ xưa), màn màu đỏ, khăn trải giường màu đỏ, đệm chăn cũng màu đỏ, lại nhìn bên cạnh, trên bàn nến đỏ, lại nhìn về cửa sổ, một chữ hỉ to tướng bắt mắt, cái chữ này thực sự đã làm Bạch Tiểu Mễ hoảng hồn.

Nhìn mảnh vải đỏ trên đầu, cái này chẳng phải lúc trước đã ngăn trở ánh mắt của nàng sao.

Trời ạ! Này không phải chính là khăn voan đỏ trong truyền thuyết đi!

Mà trượng phu của nàng là …?

Bạch Tiểu Mễ hoảng sợ nhìn về phía thân thể thon dài đang nằm trên giường, nhìn qua cực kì khôi ngô, khuôn mặt góc cạnh, tóc cũng có chút hỗn độn, cả người thấy không rõ diện mạo, vị lớn lên giống ‘Gấu’ kia lại là trượng phu của nàng.

Bạch Tiểu Mễ nhất thời muốn đứng tim.

Nàng vừa mới tốt nghiệp đại học, nhưng chưa muốn lập gia đình đâu! Thế nào mà ngủ một giấc tỉnh dậy, chẳng những xuyên không, lại còn có cả trượng phu, hơn nữa trượng phu này nhìn qua còn có vẻ khủng bố như vậy.

Cho dù từ nhỏ lá gan nàng lớn, năng lực tiếp nhận và năng lực sinh tồn mạnh mẽ, cũng nhất thời bị cái sự thật này đánh vào mông.

Nhưng thế nào mà nàng lại xuyên không tới được?

Định luật xuyên không đều không phải là trong đó một bên đã chết sao? Nàng dám khẳng định, chính nàng không có việc gì? Hơn nữa chẳng những không có việc gì, thân thể còn phi thường khỏe mạnh, từ nhỏ đến lớn trừ việc bị mẹ nàng “ngược đãi” ra, thì căn bản đều không có bệnh tật gì.

Như vậy chính thân thể hiện tại này của nàng đã xảy ra vấn đề? Này cũng không đúng a? Nàng nhớ được thời điểm chính mình mở mắt ra, nàng đang ngồi! Với thân thể hiện tại này nàng cũng không có cảm giác gì khác lạ!

Rối rắm! Không hiểu!

Bạch Tiểu Mễ cố gắng suy xét, làm thế nào chính mình lại xuyên không tới được nơi này.

Tiết đại phu bước đầu xử lý miệng vết thương, hơn nữa đã viết xong toa thuốc, trước khi rời đi còn mong muốn Bạch Tiểu Mễ chiếu cố đại đương gia thật tốt.

“Ngươi phải chăm sóc đại ca cho tốt, nếu không ngươi đừng hòng dễ chịu!” Tiết đại phu vừa rời đi, trong đó thiếu niên gọi là Lão Tứ, đã cấp tốc đi lấy thuốc, một thiếu niên khoảng mười bảy mười tám tuổi còn lại trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Mễ tiếp tục tức giận nói.

“Đại tẩu, đại ca liền xin nhờ tẩu chiếu cố!” Nam tử trẻ tuổi nhưng không giống vị thiếu niên kia, lúc này nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ ánh mắt đã nhu hòa đi rất nhiều, ngữ khí cũng nhẹ bớt.

Lúc này, Bạch Tiểu Mễ mới xem như đánh giá hai người trước mắt.

Cái người trừng mắt nhìn nàng, thiếu niên này gọi là lão Tam, diện mạo phi thường tuấn tú, ngũ quan không được tinh xảo lắm, nhưng cũng rõ ràng tuấn lãng, có chút hương vị rạng ngời, đương nhiên nếu không có ánh mắt trừng trừng đang nhìn nàng, thì càng thêm đẹp trai hơn nữa.

Bộ dáng nam tử trẻ tuổi đại khái mười chín hai mươi tuổi, diện mạo thuộc loại dòng nước tươi mát, sạch sẽ, thực dễ dàng làm cho người ta sinh ra thiện cảm, không đẹp trai như lão Tam, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác ôn nhuận như ngọc, cảm giác như là một nam nhân tốt vậy.

“Biết rồi!” Bạch Tiểu Mễ gật đầu, hiện tại nàng cũng không có biện pháp khác, cũng chỉ có thể ứng phó tình huống trước mắt, đợi đến lúc tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra rồi tính tiếp?

Hiện tại nàng vừa mới thành thân, những người này chắc hẳn không biết nàng đi? Cho dù nàng có trở nên không giống với lúc trước, chắc những người này cũng sẽ không phát hiện được? Bạch Tiểu Mễ không xác định suy nghĩ!

Nam tử trẻ tuổi kia, quả thật ánh mắt hắn nhìn nàng tựa như người cực kỳ xa lạ, hẳn là không biết đâu! Bạch Tiểu Mễ thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang