Chương 10
Cho đến lúc này, tôi vẫn chưa dám nói thật với mẹ, khiến mẹ tôi hiểu nhầm rằng tôi và Dương Thụy cãi nhau vì tiên.
Trang Dật Dương vẫn nhúng tay vào chuyện này, xem ra những lời bác sĩ nói cùng là do anh ta sắp xếp!
Tôi trấn an mẹ, rồi trực tiếp gọi điện chất vấn anh ta, tại sao lại quyết định thay tôi?
Đây là đang uy hiếp tôi, nếu tôi không đồng ý giữ đứa bé lại thì bố tôi không được phẫu thuật sao?
Nhưng vốn dĩ không có cách nào vẹn cả đôi đường, chỉ có thể chọn một trong hai, tôi chọn bố tôi!
Trang Dật Dương lại cho tôi thêm một sự lựa chọn, nếu trong 10 ngày anh †a không tìm được mẫu gan phù hợp với bố tôi, vậy sẽ không ngăn cản tôi hiến gan cứu bố.
Số tiền phẫu thuật kia coi như tiền đền bù thiệt hại của tôi.
Nếu như tìm được gan, vậy tôi bắt buộc phải tuân theo hợp đồng sinh đứa bé ra, đồng thời giao cho anh ra nuôi dưỡng.
Nếu tôi đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể ký hợp đồng.
Trong phòng bệnh mẹ tôi đang chăm sóc bố tôi, nhìn họ dựa vào nhau mà sống, là một đứa con gái, tôi làm sao có thể khiến gia đình này tan nát?
Vì vậy, tôi chỉ có đường đồng ý với Trang Dật Dương.
Tôi yêu cầu anh ta ra gặp mặt nói chuyện, có vẻ như anh ta rất bận. Trong khi tôi xem bản hợp đồng, anh ta vẫn đang xử lý vài việc trên máy tính.
Đứa bé có thể có một người bố như vậy, tương lại chắc chắn sẽ xán lạn vô cùng, sẽ tốt hơn nhiều so với ở cùng tôi!
Tôi cùng phải cảm ơn đứa bé này, nếu không có sự tồn tại của nói, thực sự không còn cách nào cứu bố tôi, vì vầy tôi phải để nó được sống.
Tôi đưa ra ba điều kiện, thứ nhất, nếu tìm được gan thành công, tôi phải được cho con bú 3 tháng, sau đó không được để cho đứa bé biết đến sự tồn tại của tôi.
Thứ hai, Trang Dật Dương không được yêu cầu và can thiệp vào cuộc sống của tôi.
Thứ ba, giúp tôi giành lại được những lợi ích mà tôi nên nhận được, đồng thời bắt Dương Thụy phải trả giá.
Nghe tôi nói xong, anh ta bật cười, sau đó gật đầu hoàn toàn đồng ý.
Ngoài ra, anh ta còn phụ cấp cho tôi 5 triệu, đồng thời tìm chuyên gia tốt nhất điều trị cho bố tôi.
Còn tôi phải phối hợp kiểm tra, ăn uống, sinh nở, tóm lại mọi thứ đều phải vì đứa bé!
“Anh Trang, tôi nhấn mạnh lại một lần nữa, tôi không bán con, anh đã giúp bố tôi nộp phí điều trị, đủ rồi!” Nghe thấy số tiền 5 triệu, tôi có chút bực bội.
Lễ nào đứa con này của tôi có thể dùng 5 triệu là mua đứt được sao?
Tôi có lòng tự trọng, con tôi cũng vậy!
Sờ lên bụng, trong lòng tôi nói cảm ơn và xin lõi!
Tuyệt đối không thể để người ta xúc phạm nó, bất cứ ai cũng không thể, bao gồm cả Trang Dật Dương, bố của nó.
“Vậy thì như những gì cô Lâm muốn hợp đồng sẽ được làm ngay lập tức!”
Trang Dật Dương nở một nụ cười xa lạ, như thể đây là một vụ làm ăn bình thường.