Mục lục
Yêu Không Thể Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 67

Nhưng Châu Tư Dĩnh ngay từ đầu cũng không ở bên Trang Dật Dương một cách chính thức, Trang Dật Dương cũng từng nói, giữ bọn họ không có bất cứ quan hệ tình cảm nào.

Mà tôi cũng không phải chủ động xen vào giữa hai người họ, tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ đứa bé, giờ đây đứa bé không còn nữa, hôn ước giữa Trang Dật Dương và cô ta cũng hủy bỏ. Bất kể bọn họ có chấp nhận hay không, Trang Dật Dương cũng đã nói ra rồi.

“Phu nhân Châu, Lâm Tĩnh Văn không phải tình nhân, tôi và Châu Tư Dĩnh đã kết thúc rồi. Hôn ước của hai nhà vẫn có thể tiếp tục tiến hành, tôi vẫn còn một người em trai Trang Dật Thần!” Trang Dật Dương đứng trước mặt mẹ con tôi, ngăn lại một đợt công kích, cũng như đáp trả lại một cánh mạnh mẽ nhất.

Châu Tư Dĩnh nghe thấy những lời của Trang Dật Dương, cả người sắp đứng không vững, anh ta rũ sạch quan hệ của bọn họ hết lần này đến lần khác, đây mới là thứ cô ta không thể chịu nổi nhất.

Vì thế muốn đả kích một người phụ nữ, hãy để người đàn ông mà cô ta để tâm nhất làm điều đó.

Hành động này của Trang Dật Dương bất kể là thật lòng hay là giả tạo, ít nhất trước mặt cũng rất vừa lòng tôi, trong cuộc giằng co giữa hai nhà chúng tôi, anh ta một lần nữa chọn tôi.

“Dật Dương, cậu ấy là em trai anh, cũng chính là em trai em, em chẳng qua cũng chỉ là nể mặt anh, mới quan tâm cậu ấy nhiều hơn một chút. Sao anh có thể nghĩ bọn em như vậy, người em yêu chỉ có anh mà thôi. Ngay cả khi cậu ấy đối với em có ý gì khác, em cũng không để ý đến!” Châu Tư Dĩnh vội vàng thể hiện tình cảm của mình, lại không hề phát hiện ra Trang Dật Thân đã đẩy cửa bước vào.

“Cô có dám thề, trước giờ chưa từng qua lại với Trang Dật Thần không, hay trước giờ chưa từng thích cậu ta một chút nào không?” Tôi nhìn thấy Trang Dật Thần đứng đó không nói năng gì, vậy tôi giúp cậu ta hỏi rõ ràng.

“Lâm Tĩnh Văn, tôi biết là cô luôn nói những điều vớ vẩn bên tai Dật Dương, tất nhiên là tôi chưa từng thích Trang Dật Thần một chút nào, người tôi luôn yêu chỉ có Dật Dương. Dật Dương, lẽ nào anh ép em phải phải moi tim ra cho anh xem sao?” Châu Tư Dĩnh hai mắt đâm lệ nhìn Trang Dật Dương chằm chằm, nếu đổi lại là người đàn ông khác không chừng đã rung động rồi.

Trang Dật Dương vốn không phải kiểu đàn ông đặt tình cảm lên đầu, đối với dáng vẻ bi lụy này anh ta còn không thèm nhìn.

Trái lại, Trang Dật Thần đứng đó cười khẩy, ánh mắt nhìn tôi chằm chằm ấy như một con rắn độc, khiến tôi lạnh thấu tim.

“Anh, anh nghi ngờ chị dâu như vậy, không sợ chị ấy đau lòng sao? Ngược lại em rất thích Lâm Tĩnh Văn, nếu anh không chơi nữa, thì để em mượn chơi đi!” Trang Dật Thần dùng bản mặt vô Liêu sỉ đảo quanh người tôi.

Rõ ràng như vậy khiến cho mẹ tôi giận run người, “Vô Liêu sỉ, đúng là vô Liêu sỉ! Tĩnh Văn, chúng ta đi!”

Vì Châu Tư Dĩnh, lần này Trang Dật Thần quả nhiên cái gì cũng có thể buông bỏi Châu Tư Dĩnh nhìn Trang Dật Thần có chút hơi áy náy, nhưng rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa, hưởng thụ sự lợi dụng của một người đã quen rồi.

“Mẹ, chó chỉ chuyên ăn cứt, mẹ việc gì phải so đo với một đám chó miệng đầy cứt!” Có Trang Dật Dương ở bên cạnh, tôi không sợ Trang Dật Thần sẽ ra tay.

Đợi sau khi tôi có thể đứng lại bình thường, nhất định sẽ bắt Trang Dật Thần trả giá đắt, đừng nghĩ rằng phụ nữ dễ bắt nạt.

“Lâm Tĩnh Văn, con tiện nhân này!”

Trang Dật Thần trông như muốn ra tay, nhưng lại bị Trang Dật Dương lườm lại một cái.

Cặp anh em này vốn dĩ là kẻ thù, Trang Dật Dương có thể không để ý đến Châu Tư Dĩnh, nhưng bị em trai ruột của mình chơi cho một vố, cái sừng này cũng khá là cao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK