"Có khi nào tên hồ ly kia lấy đi rồi không?"
Tần Mặc đang ở công ty, đột nhiên hắc xì một cái, Tang Trì lo lắng hỏi:"Ngài bị cảm à"
Tần Mặc xoa mũi:"Tôi có cảm giác như đang bị mắng "
Ninh Viên Viên bỏ cuộc, ngồi xuống sofa nghỉ ngơi. Điện thoại reo lên tiếng chuông, cô bắt máy:"Tề Long?"
"Sao hả, sao hả? Đã li hôn với hắn chưa?". Đầu dây bên kia hớn hở hỏi
Ninh Viên Viên day day cái trán, vẻ mặt trông cực kỳ khó chịu:"Anh nói xem". Tề Long vứt luôn con gấu bông, kinh ngạc hỏi:"Em vẫn chưa li hôn? Hay em không nỡ?"
Ninh Viên Viên cười nhạt:"Không nỡ? Chăng may Tần phu nhân xuất hiện đúng lúc, không là... haizz".
Tề Long có chút hụt hẫng, giọng nói pha có chút tức giận:"Bà ta đến quá là đúng lúc đi". Ninh Viên Viên kinh ngạc:"Ý gì?"
Hắn tỏ vẻ nhún vai, tận tình giải thích:"Em đừng quên là nhất cử nhất động vẫn còn nằm trong kiểm soát của của Tần gia, tuy các người kết hôn trong yên lặng. Nhưng 1 ngày chưa li hôn thì em vẫn còn là người của Tần gia"
Đúng vậy. Tề Long nói đúng, chưa li hôn thì mình vẫn chính là con dâu ở Tần gia, không thể thay đổi được, dì Trần cũng không ngoại lệ. Ninh Viên Viên biết người nhà họ Tần nhất định sẽ không muốn Tần Mặc li hôn với cô
Tề Long vuốt ve con mèo nhỏ, dựa lưng vào thành giường, đầu dây bên kia im lặng, hắn lại nói:"Mấy năm nay họ Tần có qua lại với một số người trong hắc đạo, tuy vậy cũng không quá thân thiết, cùng lắm là giao lưu"
Ninh Viên Viên kinh ngạc:"Giao lưu? Bộ bọn họ muốn cho thuê chém mướn hay gì, hay chuẩn bị làm việc trái pháp luật"
Tề Long:"hahaha, suy nghĩ phong phú như vậy chỉ có em. Tần gia chưa muốn ăn cơm tù sớm vậy đâu"
Ninh Viên Viên suy nghĩ:"Nghe nói lão già Tần Bắc kia là người trong quân sự mà, bọn họ giao lưu như thế, không sợ ảnh hưởng đến cái danh vì nước vì dân à?"
Tề Long cười ha hả không khác gì kẻ bệnh:"Em nói thế không sợ người nhà họ Tần đến gây khó dễ em sao?"
Ninh Viên Viên có chút trầm mặt, quả thật. Cô hiện tại không nên chọc vào Tần gia, hiện giờ bản thân cô đang nằm trong địa bàn của địch, cô không nên đề cao bản thân quá. Ninh Viên Viên mỉm cười nửa đùa nửa thật:"Không phải có anh chống lưng cho em rồi sao"
Tề Long nhất thời ngây ngốc, bất giác cảm thấy mới lạ, môi mím chặt im lặng
Cuộc trò chuyện của hai người kết thúc, Ninh Viên Viên thực sự nhàm chán, cô hiện tại muốn đến Ninh gia xem thử. Nhưng bây giờ bản thân cô không thể đi, nhất cử nhất động của cô đều nằm trong tầm kiểm soát của Tần gia
Ninh Viên Viên nhàm chán nghịch điện thoại, cô ngắm nhìn bản thân trong camera xinh đẹp biết bao, tên khốn Tần Mặc kia có mắt như mù
Người đẹp đứng trước mặt cũng có thể dửng dưng như không thấy, cô đột nhiên có suy nghĩ trước khi anh ta yêu nữ chính có khi nào anh ta là "gay"
Ninh Viên Viên tự chính suy nghĩ của mình làm cho hoảng hốt, cảm thấy nổi hết da gà
Tần Mặc ở công ty tiếp tục hắc xì
Tối hôm đó anh trở về khá sớm, Tần Mặc bước ngang qua phòng khách đã thấy cô không màng đến hình tượng mà ngồi cái tư thế vô cùng đẹp mắt, chân gác lên thành ghế mà gặm nhấm miếng snack
Tần Mặc bước vòng qua cô, Ninh Viên Viên bị doạ cho hú hồn. Má nó, thằng cha này là ma à?
Đi cũng không nghe tiếng động
Ninh Viên Viên xém chút nữa là văng tục, may là nhất thời kiềm nén được
Cô điều chỉnh lại tư thế, ngay ngắn đối diện anh. Vẻ mặt có chút hửng hưng
Tần Mặc chìa ra tờ đơn ly hôn, tờ giấy có bị nhàu nát. Ninh Viên Viên nhất thời nhăn mặt, chỉ tay:"May là có chữ"ĐƠN LY HÔN" to đùng ở đấy, không là tôi tưởng anh nhặt rác về"
Tần Mặc:"....."
Anh không muốn cãi tay đôi với cô, chậm rãi vào vấn đề chính:"Chúng ta tạm thời sẽ không ly hôn"
Đôi mắt phượng hẹp lại, lộ ra ánh nhìn sắc bén:"Lí do?"
Nhìn ánh mắt của cô, hắn có chút kinh ngạc, điều chỉnh lại biểu cảm, nói:"Mẹ đã thấy đơn li hôn của chúng ta"
Tần Mặc rũ mày, đôi mắt hoa đào lơ đễnh nhìn cô, trông như câu dẫn. Vừa quyến rũ vừa lãnh đạm, trông yêu nghiệt làm sao
Anh chậm rãi kéo nhẹ cà vạt:"Mẹ nói hiện giờ sức khỏe ông không tốt, không nên li hôn vào lúc này. Ông biết nhất thời bệnh sẽ trở nên nặng hơn"
Ninh Viên Viên nhíu mày, cảm thấy không hài lòng với cách giải thích này:"Chúng ta có thể li hôn trong âm thầm, đợi sức khỏe ông ổn định rời thì chúng ta sẽ nói sau"
Tần Mặc có chút kinh ngạc, hắn nhìn chằm chằm vào cô. Một lời khó nói, rồi lại im lặng thở dài
Ninh Viên Viên cảm thấy có buồn bực, đột nhiên lại thở dài, trưng bộ mặt khổ sở cho ai coi?
Ninh Viên Viên nhún vai, làm vẻ mặt vô tội:"Chuyện kết hôn của chúng ta không thể trách tôi được nha, vốn dĩ chuyện này do bên anh vì cái giao tình lúc trước"
Anh trầm mặt
Ánh mắt trở nên nghiền ngẫm, như suy nghĩ một chuyện gì rất sâu xa, anh thầm kín nói:"Không phải cô cũng mong nó diễn ra à"
Ninh Viên Viên nhất thời xém tức hộc máu
Muốn chửi thề, lúc trước cô đã nói đến tận vậy rồi hắn còn nhai đi nhai lại. Đúng là khiến cô tức chết
Ninh Viên Viên trừng mắt:"Anh câm mõm đi là được rồi"
Tần Mặc bị chửi cũng không tức giận, bộ mặt bình thản như đã quen rồi, nhìn dáng vẻ của anh, Ninh Viên Viên như được đà lấn tới:"Anh nghĩ xem, đó là cảm xúc nhất thời"
Cô chậm rãi uống một ngụm trà, liếc nhẹ Tần Mặc:"Tôi có thể thích anh lúc đó, nhưng bây giờ tôi cũng có thể thích nhiều người khác nữa"
Tần Mặc cảm thấy có chút không thích hợp, anh có chút không vui, đáy mắt hiện lên đôi con ngươi nóng bỏng, cảm giác nhìn vào sẽ thiêu cháy người đó vậy
Ninh Viên Viên tự cảm thấy bản thân có chút chột dạ, chậm rãi quay đầu qua chỗ khác. Tần Mặc có chút yên lặng
Ninh Viên Viên trầm mặt suy nghĩ, hiện giờ chưa thể li hôn, cuộc sống bình thường của cô cứ tiếp tục trôi qua nhàn nhã. Cô cứ đợi kết cuộc xảy ra như trong nguyên tác, đợi nữ chính xuất hiện, đợi cả hai đến với nhau. Lúc đó cô đã có cuộc sống riêng của mình
Ninh Viên Viên nhìn chằm chằm vào Tần Mặc, cô chỉ cần yên ổn sống qua ngày, đợi thời cơ rồi li hôn, cầm số tiền lớn cao chạy bay. Đằng nào cũng không thể quay về hiện thực, Ninh Viên Viên chấm nhận số mệnh
Tần Mặc bị ánh mắt Ninh Viên Viên nhìn da đầu có chút tê dại, đôi mắt phượng xinh đẹp như xuyên qua người anh
Cô chỉ việc yên ổn sống qua ngày, một ngày ba bữa đầy đủ, không gay khó dễ gì cho nam chính. Chắc chắn cuộc sống của cô sẽ trở nên thay đổi