• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Viên Viên mấp máy môi, muốn nói gì đó, nhưng không biết nên nói gì. Tần Mặc là một người có kinh nghiệm trong các cuộc xã giao, các cuộc trò chuyện anh đều đối đáp thoải mái

Đột nhiên trong tình huống này anh lại không biết nói gì. Bầu không khí trầm xuống, ngượng ngùng, may mắn thay là dì Trần đến đưa điểm tâm đúng lúc. Ninh Viên thấy đồ ngọt đều sáng mắt lên, nhanh chóng ăn một miếng bánh ngọt to, cảm giác của cô bây giờ thật sung sướng

Tần Mặc im lặng, cảm thấy cô ăn thật ngon miệng, trong lòng dấy lên một chút muốn nếm thử. Anh vốn không có ý định ăn đồ ngọt, nhưng nhìn người đối diện ăn ngon lành như thế không khỏi miệng lưỡi ngứa ngáy

Anh chậm rãi thưởng thức, cảm giác ngọt ngào tan chảy trong miệng, chiếc bánh mềm kem vừa thơm vừa béo. Ninh Viên Viên ăn được một nửa ý thức ra một chuyện gì đó rất lớn lao, nếu như mà cô ăn nữa chắc chắn cô sẽ lên vài cân

Điều này đối với đời trước của cô để lại một áp lực tâm lí, cô nhìn lại cơ thể này lại của mình, thậm chí còn xinh đẹp hơn gấp nhiều lần, tỉ lệ cơ thể chuẩn

Ninh Viên Viên thầm thở dài

Cảm giác ăn không còn thấy ngon nữa, nhưng chiếc bánh còn rất nhiều bỏ đi lại rất uổng. Chẳng lẽ cô lại đưa đồ thừa của mình cho Tần Mặc, lúc đó hắn chưa lên cơn tẩn cô là may rồi

Nhìn thấy cô không động vào bánh mà cứ liên tục thở dài, Tần Mặc chậm rãi hỏi:"Sao vậy?"

Ninh Viên Viên thực muốn khóc, vẻ mặt có chút không tự nhiên nói:"Ăn nữa, sẽ mập"

Tần Mặc cảm thấy khó tin, chậm rãi nói:"Ăn xong thì tập thể dục"



Đối với một con người làm biếng như cô, thể dục chính là hình thức tra tấn cơ thể, cô gắng gượng nói:"Để tủ lạnh đi, mai có thể ăn dần, vứt đi thì sẽ lãng phí"

Tần Mặc im lặng, thấy cô nói có chút có hợp lý, bỏ đi là rất phí. Tần Mặc đẩy nhẹ dĩa bánh cô qua chỗ anh, Ninh Viên Viên lập tức kinh ngạc, thằng cha này lại muốn ăn đồ thừa của cô?

Tần Mặc chậm rãi giải thích:"Cô nói đúng bỏ đi là rất phí, chi bằng để tôi xử lý, dù gì cũng là tiền tôi bỏ ra"

Ninh Viên Viên cứng họng, của anh, rất cả là của anh. Có tiền thì ghê gớm lắm sao!

Đúng rồi đó, ghê gớm thật!

Tần Mặc chậm rãi xử lý nốt bánh của cô, Ninh Viên Viên nhàm chán đi vô phòng, bỏ lại một mình Tần Mặc trên bàn ăn lẻ loi với mấy đĩa bánh

Sáng hôm sau

Ninh Viên Viên ăn bận lịch sự đi xuống, liếc mắt qua thấy Tần Mặc đang ở dưới cầu thang. Cô chậm rãi đi qua anh và Tang Trì, Tần Mặc chưa kịp mở miệng cô đã đi mất hút không thấy bóng dáng đâu

Cô mang con xe ra ngoài

Đậu xe ở trước cổng Ninh gia, vẻ mặt thờ ơ dửng dưng. Bảo vệ ở Ninh gia sửng sốt, sau lần kết hôn đó đây là lần đầu tiên cô về nhà, theo trong tiểu thuyết, Ninh Viên Viên địa vị tuy trong đình không nhỏ, hưởng không ít phúc lợi từ nhà mẹ đẻ của Diệp Khương, nên cuộc sống của cô chút an ổn qua ngày

Từ sau lần Ninh Chí Đức cưới người phụ nữ kia về nhà, cả nhà họ Diệp không nể mặt mà tuyệt giao, nguyên nhân sâu sắc đó không ai hiểu rõ hơn cô. Nhà họ Diệp vốn dĩ biết nguyên nhân cốt lõi trong câu chuyện cái chết của Diệp Khương, không náo loạn, yên lặng đến mức nổi da gà, bây giờ có kết tội Ninh Chí Đức có khác gì đào hố chôn mình

Khiến mặt mũi Diệp gia bay hết, vốn không có chứng cứ thì tiếp tục yên lặng, giống như chờ thời cơ thích hợp mà ra tay. Ninh Chí Đức sau lần kết hôn với Cố Như Hằng, công ty dần dần đi xuống, ông ta cả ngày bận đầu tối cổ làm việc. May mắn thay ông trời không phụ lòng ông ta, công ty từ từ khôi phục lại

Tuy không có tiếng tăm mấy, nhưng như vậy cũng đủ khiến người khác nhìn lão già đó bằng ánh mắt hâm mộ

Ninh Viên Viên tức cười

Bộ dạng cao cao tại thượng của cô bước vào Ninh gia một cách nhàn nhã, khiến cho người làm không khỏi kinh ngạc, lập tức xì xào to nhỏ



Đôi mắt phượng xinh đẹp nhếch lên, một tia mắt lạnh lẽo nhìn qua, đám người kinh người, lạnh lẽo tận xương tủy

Bộ dạng này đúng thật là bộ dạng của nhân vật phản diện độc ác. Ninh Viên Viên thầm nghĩ, cuộc sống lúc trước của nguyên chủ may mắn là nhờ vào thế lực của Diệp gia, nếu không chả khác gì người ở

Khuôn mặt cô xinh đẹp động lòng người, không ít người ghen tị, trong số đó cũng có Ninh Khanh, trong ấn tượng của cô khi nhắc đến nhân vật này là một người thông minh, mồm mép lanh lợi, biết tận dụng sự ngu dốt của Ninh Viên Viên mà đạt được không ít lợi

Là một bạch liên hoa chính hiệu, bề ngoài yếu đuối bên trong là một con rắn độc. Cô ta giả vờ chị chị em em đối với Ninh Viên Viên, nguyên chủ ghét bỏ người chị này mà không nể mặt chửi mắng cô ta trước mặt người khác. Vốn mồm miệng thiên hạ nhiều vô kể, không thể nói lại được

Ninh Viên Viên được đặt cô cái danh người em độc ác, còn Ninh Khanh được xem là người lương thiện hiền lành không dám phản kháng chống chọi với Ninh Viên Viên, những lũ ngốc đó không ngờ rằng bản thân bị Ninh Khanh dắt mũi

Ninh Viên Viên đang ung dung đi tới, Ninh Khanh từ đâu xuất hiện, bộ dạng thục nữ yêu kiều lả lơi xuất hiện trước mặt cô, Ninh Viên Viên xém chút rung động, cô thầm nghĩ may mắn mình không phải đàn ông nếu không sẽ bị bô dạng bạch liên hoa này của Ninh Khanh hù chết

Ả ta như vội vàng xuất hiện trước mặt cô, khuôn mặt từ bất ngờ cho đến kinh hỉ, biểu cảm có chút thoái hóa:"Em gái, em về tại không báo trước cho chị biết?". Ninh Khanh biểu hiện như người chị tốt quan tâm cô em gái mình

Ninh Viên Viên như sởn da gà da vịt, mắt trợn lên như chỉ thấy được tròng trắng, cô đứng ung dung trước mặt Ninh Khanh, Ninh Viên Viên với chiều cao 1m67 đúng trước mặt cô ta có chút áp lực, ngẩng đầu rụt rè nhìn cô

Ninh Viên Viên trầm mặt nói:"Cần thiết à?"

Cô ta gượng gạo tỏ ra vô cùng tủi thân, vẻ mặt sầu khổ bi thương, ai nhìn vào cũng cảm tội nghiệp;"Chị chỉ là có chút vui mừng"

Ninh Viên Viên không nói gì, yên lặng

Nhìn Ninh Khanh diễn trò như một con hề ở trước mặt, cô cảm thấy đột nhiên mình là diễn viên hạng A cũng thể bằng tài diễn xuất của Ninh Khanh

Biểu tình của cô có chút cảm thán mà vỗ tay:"Òa, chị diễn giỏi như vậy sao không đi làm diễn viên luôn đi"

Ninh Khanh:"...."

Ninh Khanh xém chút bị tức chết mà lòi bộ mặt thật ra ngoài, cô ta cảm thấy có chút kinh ngạc nếu như là bây giờ Ninh Viên Viên sẽ nổi điên lên mà đánh cô, sau đó Ninh Khanh sẽ nhận không ít thương cảm từ mọi người



Cô ta đánh giá Ninh Viên Viên từ trên xuống dưới toàn bộ đều là đồ đắt tiền tuy vẻ ngoài trông đơn giản nhưng nó có giá trị lên tận chục vạn

Khuôn mặt xinh đẹp sắc sảo không còn trang điểm loè loẹt như lúc trước mà thay vào đó mặt mộc một cách đơn giản, chỉ thoa một ít son trên làm tăng thêm sức sống, đôi mắt phượng xinh đẹp gợi cảm nhìn thôi cũng đủ muốn câu hồn người khác. Làn da trắng mịn không tì vết, Ninh Khanh nổi lên một trận lạnh lẽo cùng ghen tị, cô ta chán ghét

Xinh đẹp thì được gì? Ninh Viên Viên chẳng qua chỉ là một cái bình hoa bất tài vô dụng được ông trời ưu ái cho sắc đẹp hơn người

Cô ta như muốn chạy nhảy đến gần Ninh Viên Viên, muốn đến ôm cô để tỏ lòng hảo tâm. Cái thẩn thể của Ninh Khanh từ từ muốn đáp đến người cô, Ninh Viên Viên cuời lạnh, nhẹ nhàng tránh đi một bên

Ninh Khanh trợn tròn mắt, hoảng hốt vùng vẫy tay chân

Bộp ----

Cái khuôn mặt xinh đẹp thân mật đáp xuống nền nhà, thân thể nằm phịch xuống đất

Ninh Viên Viên:"...."

Người làm:"....."

Má, mất mặt vãi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK