- Tất cả các ngươi tối nay ở đây hết cho ta, muốn sống thì chớ đi linh tinh, còn đám Lưu Phong mau đi theo ta! - Nói đoạn nàng đuổi theo luồn khí đen kia luôn.
Những người ở đây thấy thế, ai cũng gật đầu sợ hãi. Còn đám Lưu Phong, lại gấp rút đuổi theo sư tôn. Mới đến khu nghĩa trang của Quyết gia, Lưu Phong bị thu hút bởi 1 tấm bia, vội kéo Khương Liên lại hỏi:
- Liên Liên, nãy đám người Quyết gia kia nói là chỉ có 3 vị công tử thôi đúng không?
Khương Liên thấy đại tỷ mình hỏi thế, vội trả lời:
- Vâng đúng rồi a! Nhưng sao đại tỷ lại hỏi việc này?
Lưu Phong chỉ vào tấm bia kia và nói:
- Đệ nhìn kìa!
Tấm bia này xét theo thời gian, cũng có thể nói là được tầm 7 8 năm, nhưng tên bài vị cùng ngày tháng năm sinh năm mất khắc trên đấy làm họ giật mình. Trên bài vị chỉ đề tên Quyết Thu, thân thế không đề cập đến, năm sinh còn trẻ hơn cả vị Quyết đại nhân kia, mà vị đó lại không có anh em nào cả. Lẽ nào.....
Khương Liên vội vã khua tay:
- Việc này để lát bẩm báo sư tôn sau! Chúng ta mau đến chỗ sư tôn trước đã!
- Ừ!
Ở góc tối trong khu nghĩa trang kia, có một bia đá lẻ loi ở đó, mùi yêu khí lại càng nồng nặc hơn. Chỉ thấy Xuyên Giang đứng đấy vẽ một trận pháp nào đấy, rồi vội bảo 3 người kia đến hỗ trợ thiết lập trận pháp. Khương Liên cũng tham gia vào việc hỗ trợ, nhưng cậu ta hỏi Xuyên Giang:
- Sư tôn, mọi lần đâu cần lập trận pháp, sao lần này chúng ta phải lập vậy?
Xuyên Giang vừa chăm chú bố trận, vừa giải thích cặn kẽ:
- Yêu ma lần này không tầm thường đâu, dựa theo chất lượng bia mộ này, thì có lẽ cũng được 7 8 năm rồi. Cộng thêm việc nó bắt 13 vị thê tử kia đi nữa, mà mỗi nàng đều mang oán hận nặng nề, khiến cho tu vi của nó càng thâm hậu hơn. Ta cần lập trận pháp, để tránh nó lao ra bỏ trốn, làm hại người dân vô tội.
Nhớ lại bài vị mới gặp ở khu nghĩa trang của Quyết gia, Lưu Phong vội vàng bẩm báo:
- Thưa sư tôn, lúc ngang qua khu vực nghĩa trang của Quyết gia ta và Liên Liên sư đệ có thấy một tấm bia cũng có tuổi thọ tầm 7 8 năm. Có thể người đó cũng có liên quan tới việc này.
Thấy Lưu Phong gọi Khương Liên thân thiết như thế, Xuyên Giang không vui, vội quay đi, nhưng nàng vẫn trả lời:
- Cũng có khả năng.
Lập xong trận pháp, Xuyên Giang 1 lần nữa triệu hồi Ngọc Tuyên đến, tung 1 chưởng mạnh lên khu vực đấy. Khói bụi mù mịt lên, làm 3 người kia ho sặc sụa. 1 lát sau, bụi lắng xuống, lại xuất hiện 1 cánh cổng, cũng nặng nề mùi yêu khí. Khương Liên giật mình nói:
- A... là bí cảnh! Yêu ma kia trốn ở đây sao?
Xuyên Giang trả lời:
- Rất có khả năng tên yêu ma này đem luôn cả 13 vị thê tử kia vào đây nữa!
Nhìn thấy bí cảnh kia, đột nhiên mắt Lưu Phong lại sáng lên. Đúng rồi a! Chắc chắn khi vào bí cảnh, sẽ chia nhóm để đi thám thính, thăm dò, tìm kiếm tên yêu ma kia! Chỉ cần bổn tôn với Liên Liên cùng 1 nhóm, nhóm còn lại sẽ là nam chính và nữ chính, chắc chắn nhiệm vụ sẽ hoàn thành sớm a! Đúng là ông trời đang giúp ta hahaha!
Xuyên Giang sau khi thăm dò bí cảnh kia xong, quay sang nói với 3 người còn lại:
- Không rõ trong bí cảnh hiện tại chứa những cái gì. Các ngươi vào trong nhớ phải cẩn thận!
3 người kia chắp tay, đồng thanh đáp:
- Đệ tử tuân mệnh!
Sau khi chắc chắn hậu sẽ về an toàn, 4 người lần lượt bước vào bí cảnh. Sau khi tất cả vào hết bí cảnh, Xuyên Giang nói:
- Bí cảnh này rộng lớn, chỉ sợ mấy tuần chẳng tìm được tên hỗn yêu kia và 13 vị thê tử nhà Quyết gia. Chúng ta nên tách ra nhóm 2 người để thăm dò nơi này!
Chỉ chờ có thế, Lưu Phong đề xuất ý kiến luôn:
- Vậy sư tôn cùng với Dương An sư đệ ở cùng 1 nhóm, vì Dương An sư đệ là người mới, nên cần ở với sư tôn để học hỏi kinh nghiệm. Còn ta sẽ ở với Liên Liên sư......
Lưu Phong chưa kịp nói hết câu, Xuyên Giang lao tới véo má Lưu Phong, vừa lôi đi vừa cằn nhằn:
- Ngươi có còn là nữ tử không hả Lưu Phong? Ngươi chưa từng nghe qua câu "nam nữ thụ thụ bất nhân" à??????? Cô nam quả nữ các ngươi tính làm gì qua mắt ta?? Quyết định lại, Lưu Phong sẽ đi với ta, còn 2 người còn lại đi cùng nhau đi!
- ???????????? - Lưu Phong hoang mang đến tột độ.
Khương Liên và Dương An cũng ngơ ngác, nhưng sau đó họ cũng chấp nhận:
- Đệ tử tuân lệnh!
Sau đó họ cũng tách nhau ra. Lưu Phong lần này sốc bay màu luôn rồi! Những tưởng lần này có thể thành công trót lọt chứ a! Chỉ còn chút xíu nữa là hoàn thành nhiệm vụ rồi, ai ngờ được sự việc lại quay ngoắt 180° như này chứ a! Trong lòng cô vừa bất lực vừa cay cú, sắp hoàn thành nhiệm vụ ủy thác trừ yêu này rồi mà phải trắng tay đi về à???
Nhìn vẻ mặt thất thần của Lưu Phong, Xuyên Giang có chút thoáng buồn, nhưng nàng không để lộ ra.