Vân Sam nhanh chân mà đi lại.
- Cố Tổng.
Cố Phong đã đứng ở đây gần mười phút, trên bàn làm việc của cô có nhiều thêm một tệp hồ sơ, mà tệp hồ sơ đó là những danh sách những cô gái Cố Phong cần xem mắt mà Vân Sam bỏ lại trong văn phòng hắn.
- Vào văn phòng tôi một lát.
Hắn không nhìn cô, đi thẳng tới văn phòng mình mà đẩy cửa vào.
Vân Sam mờ mịt mà đi theo phía sau.
Bên trong có nhiều thêm bốn người phụ nữ, trên tay cầm rất nhiều kiểu váy.
Cô vừa bước vào, những người kia liền đi lại phía Vân Sam.
Cô lùi về sau vài bước như muốn chạy trốn.
Cố Phong ngồi ở sofa gần đó mà lên tiếng.
- Đây là đồ cô mặc đi dự tiệc cùng tôi, đừng loạn, nhanh lên một chút.
Hắn nhìn đồng hồ trên tay, mới nói tiếp.
- Cô có hai tiếng để chuẩn bị.
Vân Sam được đưa vào một căn phòng ở gần đó, bên trong văn phòng Cố Phong có thêm một căn phòng ngủ nhỏ ở bên trong.
Tuy nói là nhỏ nhưng đối với cô đã gần bằng nguyên căn nhà hiện tại Vân Sam đang sống.
Đồ trang điểm được bày hết lên một bàn, trên giường để rất nhiều kiểu váy.
Thứ đó giờ cô ghét nhất chính là phải thử đồ, chỉ cần thử hai ba bộ đã mệt đến rả rời tay chân rồi.
Nhưng lần này Vân Sam muốn từ chối cũng không tìm được lý do.
Người phụ nữ đứng gần đó liền lên tiếng.
- Tiểu thư Vân, cô chọn một kiểu mình thích đi nếu không hợp thì chúng ta đổi kiểu khác.
Cô nhìn một lượt, đưa tay cầm lên chiếc váy màu đỏ rượu.
- Cái này, tôi chọn cái này.
Người phụ nữ nhanh tay mà giúp Vân Sam thay.
Váy tuy đơn giản nhưng lại rất vừa mắt, màu đỏ rượu, làm nổi bật nước da màu trắng của cô.
Chiếc cổ trắng nõn, xương quai xanh hiện rất rõ.
Váy dài qua chân Vân Sam, càng làm cô trở nên kiều diễm.
Hai người phụ nữ lúc này từ bên ngoài tiến vào, bắt đầu trang điểm cho Vân Sam.
Cô không cảm nhận được gì ngoài mấy cây cọ qua lại trên mặt mình, cảm giác hơi nhột.
Chiếc váy Vân Sam mặt là mẫu thiết kế nổi tiếng của ViVi Wang.
Là phiên bản giới hạn từng được lên tạp chí, mặc lên người không khác gì đang mặc tiền.
Tất nhiên cô không hề biết chuyện này, ngoài chơi game trên máy tính hay tìm những quán ăn ngon mới mở, thì Vân Sam không để ý đến việc gì nữa cả.
Vân Sam ngồi gần hai tiếng chỉ để trang điểm, cô cảm giác eo mình sắp gãy đến nơi rồi.
Hai người phụ nữ lúc này mới cười nhìn Vân Sam.
- Tiểu thư Vân, chúng tôi xong rồi.
Cô lúc này mới đứng dậy dũi eo, đi đến cái gương lớn đặt ở một góc khuất mà nhìn.
Vân Sam biết bản thân bình thường đã xinh đẹp, nhưng kho trang điểm lên lại đặc biệt diễm lệ.
Đường nét trên khuôn mặt hiện rất rõ, tóc được búi cao, vài sợi tóc cố tình để xuống làm tô điểm cho chiếc cổ thon dài.
Trên tóc Vân Sam được cố định bằng một cây trâm màu xanh nhạt.
Nhất thời không đoán được là bao nhiêu tuổi.
Cô lúc này mới đẩy cửa phòng, nhìn người đang quay lưng lại phía mình.
- Anh nhìn tôi có đẹp không? Bình thường tôi đã đẹp lắm rồi, hiện tại còn đẹp gấp bội anh nói xem có khi nào người trong buổi tiệc gì đó mà anh nói, sẽ nhìn tôi đến mê mệt luôn không?
Vân Sam chống hai tay ngang eo, dáng vẻ rất không hợp.
Cố Phong nói vài câu với người bên kia liền ngắt máy.
Hắn nhìn về phía cô.
Đúng là rất xinh đẹp, so với những người Cố Phong từng thấy qua, Vân Sam đã xinh đẹp hơn rất nhiều, mắt to tròn hàng mi hơi rung.
Đôi môi mấp máy mà nói không ngừng.
Tuy dáng vẻ hiện tại rất tuỳ tiện, nhưng vẫn rất vừa mắt Cố Phong.
Vân Sam không thấy người kia trả lời thì quay người nhìn ảnh phản chiếu của bản thân trên cửa sổ được làm bằng kính.
Cô quay qua quay lại mà nhìn, như đang muốn tìm ra điểm không hợp.
- Rõ ràng nhìn rất đẹp mà, anh không thấy rất đẹp hả?
Cố Phong lấy từ trong túi ra một chiếc hộp nhỏ, đi đến phía sau Vân Sam.
Hắn lấy bên trong ra một sợi dây chuyền, mà đem vào cho cô.
Vân Sam hơi giật mình nhưng vẫn ngoan ngoãn để Cố Phong đeo.
Cô quay người lại nhìn, chớp chớp mắt.
- Thấy sao, có đẹp hơn không?
Khuôn mặt hai người cách một khoảng rất gần, chỉ cần nhích thêm một chút mũi hai người có thể chạm nhau.
Vân Sam cao hứng mà không nhận ra có gì khác thường, trên mặt hiện lên vài tia mong chờ.
Cố Phong lùi vào bước về sau, đưa tay lên càm như đang suy nghĩ.
Cô cười đến hai mắt híp lại thành một đường thẳng.
Trên dây chuyền được khảm một viên ruby màu đỏ đậm, viên ruby này từng được đấu giá ở Úc.
Được mua lại với giá cao ngất ngưỡng.
Nhưng được ai mua lại, bọn họ đều không biết, thông tin được bảo mật, nếu người kia không muốn tiết lộ thân phận cho dù bọn họ muốn tìm cũng không tìm được.
Hắn gật đầu nhìn Vân Sam.
- Rất hợp với cô.
Cô cũng cảm thấy bản thân rất đẹp.
Bản thân mang dáng vẻ này cũng là lần đầu Vân Sam nhìn thấy.
Hai người sánh vai mà bước khỏi công ty, ở công ty hiện tại vẫn còn nhiều người.
Thấy bên cạnh chủ tịch của bọn họ có thêm một người, dáng vẻ nhìn vừa quen nhưng lại không quen.
Vân Sam với hắn vờ như không thấy mà đi ra xe.
�Bên ngoài tài xế đã đợi sẵn, chiếc xe màu trắng, bên trong trần xe được khảm một mảnh lấp lánh, nhìn không chói mắt ngược lại còn rất đẹp.
Lần đầu tiên cô được đi vào những buổi tiệc như vậy nên có chút khẩn trương.