Lời trước dứt Đào Ân liền nôn, lần này trong dạ dày có gì liền đi ra ngoài, chỉ còn lại dạ dày rỗng.
Bên kia Cố Phong cũng không rảnh là bao, từ chỗ bọn họ đi thẳng ra sân bay, hôm nay hắn có hẹn với đối tác bên nước ngoài, hợp đồng lần này cũng không nhỏ nếu kí thành công đợt hàng lần này sẽ có mặt bên nước ngoài.
Cố Phong muốn lấn sang công ty trong và ngoài nước, không phải hắn không muốn ở lại mà hợp đồng lần này tương đối quan trọng, Cố Phong lại không yên tâm giao cho người khác.
Bên Vân Sam hắn liên hệ với bác sĩ thành phố chuyển viện cho cô, còn dặn chăm sóc đặc biệt mới yên tâm rời đi.
Bọn họ ai cũng đều bận chân gần như không chạm đất, trên mạng hiện tại cũng rất lộn xộn.
Bạn gái của chủ tịch Cố Thị bị phóng viên chụp được, người thì tin nhưng vẫn có người không tin.
[ Tổng tài của tôi hu hu hu, ai nói tôi đang mơ đi ]
[ Người trong cuộc còn chưa lên tiếng mấy bà gấp cái gì, tôi cũng gấp không khác gì mấy bà đâu nhé ]
[ Con tim này vừa biết yêu thì đã thất tình ]
[ Bạn gái Cố Tổng rất đẹp mà, hai người xứng đôi như vậy mấy bà than khóc cái gì ]
[ Chính vì đẹp đôi nên chúng tôi mới than khóc ]
Trên diễn đàn bây giờ loạn cào cào, nhìn không biết đâu là quân ta hay quân địch.
Người trong cuộc hiện tại một người nằm bệnh viện còn một người bận tối tăm mặt mũi, trên máy bay cũng chỉ ngủ được có một tiếng.
Phải mất 7 tiếng mới đến nơi.
Đây là máy bay tư nhân nên không gian không quá ngột ngạt hay chật, ở giữa đặt một chiếc giường lớn còn có tủ quần áo với tủ để đặt đèn ngủ.
Những thứ cần có sẽ không thiếu thứ gì, chỉ là thiết kế bên trong quá đơn sơ vừa nhìn liền thấy nhàm chán.
Cố Phong vắt chéo chân lên ghế sofa gần đó mà xem tài liệu, hai mắt đánh vào nhau.
Nhưng chỉ cần hắn nằm xuống liền không buồn ngủ nữa, tỉnh như vừa ngủ 24 tiếng vậy.
Tới nơi đã là sáu giờ chiều bên đây, hai bên lệch múi giờ nên giờ giấc sinh hoạt mấy hôm nay của hắn cũng sẽ thay đổi.
Cố Phong vẻ mặt không hơn người bệnh là bao, môi hắn bình thường hơi hồng bây giờ liền trắng không còn màu sắc gì.
Thư ký nhìn thấy sắc mặt Cố Phong liền lên tiếng.
- Ngài không khoẻ hả? Không khoẻ chỗ nào tôi liền đi mua thuốc.
Hắn khoát tay ý bảo không cần.
Cố Phong không muốn người khác biết bản thân bị say máy bay mới bày ra bộ dạng như người bệnh này.
Bên kia Vân Sam ngồi trên giường của bệnh viện, môi nhợt nhạt hốc mắt hơi hồng hồng.
- Không cần lo mà, lâu lâu tớ bị bệnh nên bị nặng hơn bình thường thôi.
Lý Huyên ngồi bên cạnh gọt trái cây, nhịn không được đưa mắt lườm cô một cái.
- Cậu thì hay rồi, không chịu đi bệnh viện thì bây giờ cũng phải nằm trong bệnh viện không phải sao? Đi sớm một chút tớ đỡ lo hơn.
Vân Sam: " Là tớ sai được chưa, anh đẹp trai lúc nãy là bạn trai mới của cậu sao? Coi như cậu lần này có mắt nhìn nếu có đụng thì phải đụng một tên tra nam đẹp trai một chút nha.
Lý Huyên nhét trái táo vừa gọt xong vào tay cô.
- Tên đó thật sự là tra nam real luôn đó, chẳng phải cậu cũng có người quan tâm chăm sóc, chạy tới nhà tớ để bế cậu đi bệnh viện hay sao? Ganh tị chết mất thôi.
Vân Sam nhìn khuôn mặt càng lúc càng đưa lại gần liền dùng tay chắn ngang.
- Cậu làm khuôn mặt này tối nay ngủ tớ sẽ thấy ác mộng đó.
Lý Huyên " xuỳ " một tiếng, lười biếng mà dựa vào sau ghế.
- Dấu vết trên người cậu với tên bế cậu đi bệnh viện có liên quan gì nhau không?
Động tác cắn táo trên tay cô hơi khựng lại, Vân Sam không muốn giấu Lý Huyên nhưng không tài nào nói ra được, theo tính cách Lý Huyên sẽ chạy đi qua chỗ người ta làm ầm ỉ một trận, nơi cô làm là ở đâu chứ là tập đoàn Cố Thị đó.
Nơi này có vào chắc không có ra, chỉ cần lại gây loạn bọn họ báo cảnh sát gông cổ Lý Huyên đi mất, kiện bôi đen danh dự chủ tịch bọn họ.
Vừa suy nghĩ đến Vân Sam đã thấy rất có khả năng rồi.