Như sự tập trung chỉ ở những tờ tài liệu mà thôi.
Cô không quen nên liền sắp xếp lại.
Vân Sam gật đầu mà hài lòng, trên bàn có thêm hai chậu cây rất nhỏ, đồng hồ để bàn màu trắng có hình đám mây.
Loptop được đặt ở giữa bàn, ở bên trên còn có một chiếc đèn bàn màu đen.
Cô cầm trên tay một tệp hồ sơ rất dày, bên trên là thông tin của những người phụ nữ Cố Phong sẽ đi xem mắt trong tuần này.
Bọn họ không sợ hắn phân vân giữa người này và người khác, càng không sợ Cố Phong không sắp xếp được thời gian.
Không phải vì hắn rảnh mà chính là trong 20 người chỉ có 1 người hắn vừa mắt, mà có vừa mắt thật hay không thì chỉ có mình Cố Phong biết.
Vân Sam gõ cửa vài cái.
Bên trong liền vang lên giọng nói trầm thấp.
- Vào đi.
Cố Phong ngồi ở bàn làm việc trên tay cầm một tệp hồ sơ, trên mắt đeo một cặp kính đen.
So với làm chủ tịch, cô lại thấy hắn hợp với làm thầy giáo hơn nhiều.
Khuôn mặt nghiêm nghị, nhưng lại sắc xảo, đường nét trên khuôn mặt hiện rất rõ.
Vân Sam đi lại bên bàn hắn, đặt tệp hồ sơ dày trong tay xuống.
- Thư ký trước kêu tôi đem vào cho anh chọn để đi xem mắt.
Cố Phong im lặng một lúc mới lên tiếng.
- Không cần, tuần này tôi không có thời gian.
Cô gật đầu, chuẩn bị rời đi thì người trước mặt lên tiếng.
- Chiều nay có tiệc rượu, cô chuẩn bị một chút là được, đừng quá khẩn trương.
Vân Sam không hiểu mà hỏi lại.
- Khẩn trương? Anh đi tiệc thì tôi chuẩn bị gì chứ.
Hắn lúc này mới dời mắt từ văn kiện trong tay mà nhướng mày nhìn cô.
- Cô là thư ký phải đi cùng với sếp của mình.
Có chuyện này nữa à!
Lúc đi học rõ ràng không ai nhắc đến việc thư ký phải đi tiệc cùng sếp mà.
Vân Sam gật đầu mà đi ra bên ngoài.
Rõ ràng ở trường không ai nói chắc chắn là không nghĩ bọn họ sẽ làm thư ký của chủ tịch gì đó chứ.
Cô gục đầu xuống bàn.
Mà không thể trách, lúc đi học Vân Sam làm gì có đến lớp đầy đủ chứ.
Thời gian rất nhanh đã đến gần giờ nghĩ trưa.
Làm thư ký so với cô tưởng tượng thì nhàn nhã hơn rất nhiều. .
Hôm nay ngoài việc đi vào phòng chủ tịch giao hồ sơ xem mắt ra thì cũng không có gì để làm.
Những hợp đồng cần ký tên thì qua giờ trưa mới đem vào.
Vân Sam đứng dậy khỏi ghế mà dũi lưng.
Cô nhanh chân chạy đến thang máy xuống căn tin công ty mà ăn trưa.
Không khí bên dưới căn tin rất dễ chịu, vì nhiều người biết cô là thư ký mới của Cố Tổng.
Rất nhiều người muốn lại làm quen.
�Cô gái ngồi trước mặt Vân Sam tên là Khả Vi, là trưởng phòng ban thiết kế.
Khả Vi chống tay lên bàn mà nhìn cô.
- Cậu tên là Vân Sam nhỉ? Tên đẹp người cũng đẹp thật nha, lúc sớm bên ban tôi còn ầm ỉ không biết thư ký mới của chủ tịch là như thế nào nữa đó.
Những người khác chào hỏi với Vân Sam vài câu liền đi mất, chỉ có Khả Vi là muốn ngồi cùng bàn với cô.
Vân Sam nuốt thức ăn trong miệng rồi mới trả lời.
- Cảm ơn nha, cô cũng đẹp lắm đó.
Được khen nên biểu cảm trên khuôn mặt Khả Vi có vài phần kiêu ngạo.
Khả Vi là thuộc dạng ưa nhìn chứ không đẹp.
Cô ngồi cùng một chỗ với Vân Sam, hào quang liền bị Vân Sam hút hết.
Cô không thích người đồng nghiệp tên là Khả Vi này lắm.
Vân Sam ăn xong thì liền mệt mỏi rời khỏi căn tin.
Lần đầu tiên cô cảm nhận được cái môi trường công sở, chỉ là nói chuyện thôi đã khiến cô mệt như vậy.
Rõ ràng Khả Vi chỉ muốn tìm hiểu về vị chủ tịch Cố kia.
Hỏi rất nhiều, nhưng cô vừa vào làm nên không biết gì nhiều.
Mà những thứ Vân Sam biết bọn họ cũng biết nên không cần cô nói.