Qua mấy ngày kế tiếp, Hưng cũng chả tìm thấy nổi một miếng phân đầu mục, huống chi Bạch Lang Đầu Mục. Cả ngày chỉ có thể vào rừng luyện pháp kỹ và đấu kỹ, đôi lúc lại nhặt được một viên thú đan hoặc một cái nanh may mắn. Còn lúc về nhà thì Hưng ngoài cần cù tu luyện ra là hầu hạ nhu cầu tình dục của Hương. Tuy nghe có vẻ cực, nhưng trong bụng hắn thì lại thích thú cực kỳ.
Không phải cứ ra chợ kiếm là có một mỹ nữ thành thục, thiên kiều bách mị như vậy nha. Bây giờ có một người đẹp như vậy đến tận nơi đòi hắn chơi nàng thì Hưng nếu từ chối, tờ rym sẽ tự động rụng.
Buổi chiều, phía sau nhà Hương.
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 25/40
Hưng thu hồi trạng thái tu luyện pháp lực, đứng lên bắt đầu luyện Xuyên Sơn Quyền. Môn đấu kỹ này chỉ có mấy động tác đơn giản, nhưng Hưng vẫn muốn tập đi tập lại cho thật quen tay, vì hắn trước giờ không có hiểu rõ đấu kỹ lắm, phải cần cù bù thông minh, tập luyện thường xuyên, nếu không chắc chắn sẽ có lúc vì lục nghề mà bị đối thủ chém đầu.
Thông qua vận dụng pháp lực hắn vẫn luôn tích tụ trong cơ thể, Hưng rót lực lượng vào trong quả đấm, vung tay đánh ra từng quyền một, mỗi cái đều có tư thế giống y hệt nhau. Vậy mà tiếng uỳnh uỳnh của kình khí vẫn có thể dọa sợ đám thú rừng hoang dã, cọp beo đều chạy tán loạn.
Hương ở một bên thả lỏng tu luyện, mỉm cười ngắm tình nhân trẻ tuổi của nàng. Ngày nào hắn cũng chăm chỉ tu luyện lẫn hầu hạ nàng như vậy, khiến Hương cảm thấy sống như thế này thật thích, không muốn rời khỏi khu rừng, cũng không muốn ra ngoài tranh đấu với thế nhân nữa. Thực lực Pháp Vương của nàng bây giờ còn không quan trọng bằng vị trí của nàng trong lòng hắn.
Nhưng Hương biết rõ là sau này hắn sẽ phải rời khỏi đây, đi tung hoành bên ngoài, thu thêm mỹ nữ. Nếu không thì thiên phú của hắn sẽ hoàn toàn bị hoang phí, cái Pháp Hồn nghịch thiên kia của hắn cũng có thể sẽ rời bỏ hắn mà trở về với tự nhiên. Vì vậy trong thâm tâm nàng hiểu rằng hắn sẽ không ở lại trong rừng với nàng mãi mãi.
Đến lúc đó, Hương sẽ phải làm ra lựa chọn: xa hắn hay đi theo hắn chịu khổ bên ngoài một chút.
Hương đẩy suy nghĩ sang một bên, tiếp tục tập trung tu luyện.
Ngày hôm sau, Hưng tiếp tục vào rừng tìm Bạch Lang Đầu Mục. Sau khi đánh mấy con linh thú thì nghe tiếng hệ thống vang lên:
- Pháp kỹ Hỏa Cầu đã lên Cấp 2.
- Đấu kỹ Xuyên Sơn Quyền đã lên Cấp 2.
- Pháp kỹ Địa Phong Ấn đã lên Cấp 2.
Hiện tại, lực sát thương của Hưng lại tăng lên một bậc, nhưng hắn cũng không có vội vui mừng, tiếp tục đi sâu vào rừng tìm kiếm Bạch Lang Đầu Mục. Đây là một con Bạch Lang đầu đàn đã đạt đến cấp 2, nó có thể là ma thú, mà cũng có thể là đấu thú, tùy theo cơ duyên của nó.
Nhưng tất cả Đầu Mục đều có một điểm chung là mạnh hơn linh thú bình thường gấp nhiều lần, ngoài ra trí thông minh cũng tương đối cao, có thể dẫn dụ lừa gạt pháp giả đấu giả đến chết.
Hưng đi mãi, cuối cùng bắt gặp một cái dấu chân sói thật to, còn có dấu vết đánh nhau sót lại. Xem ra, có một con Bạch Lang Đầu Mục từng ở chỗ này đánh nhau với mấy con linh thú cấp 1 khác.
Hưng lần theo dấu vết, đi tới một khu vực trống vắng, ít cây cối. Ở đó, một con Bạch Lang Đầu Mục thân mình to lớn đang nằm liếm vết trầy trên chân trước, trên đầu nó còn có một cái sừng nhọn.
- Phát hiện đấu thú cấp 2 Bạch Lạch Đầu Mục.
Trong im lặng, Hưng một tay tạo ra Thủy Cầu, một tay tạo ra Hỏa Cầu. Hắn nhắm thật kỹ rồi cùng lúc ném cả hai về phía Bạch Lang Đầu Mục. Hai quả cầu bay vèo tới, cuối cùng chạm vào nhau ngay trước mặt Bạch Lang Đầu Mục. Thời điểm phát nổ tạo ra một làn sương mù dày đặc.
Hưng bắt lấy cơ hội, nhanh chóng vận pháp lực cường hóa thân thể, nhảy vào trong sương mù. Hai tay hắn bọc lấy pháp lực Hỏa hệ, đánh ra mấy đạo hỏa chưởng, oanh lên trên người đấu thú.
Bạch Lang Đầu Mục gầm lên, quay đầu táp tới vai Hưng, nhưng thân thể hắn nhanh nhẹn khỏe mạnh, đã sớm né qua, lại đánh thêm hỏa chưởng lên người nó, khiến nó giận điên lên mà không làm gì được. Nó không phải ma thú, không thể vận dụng pháp kỹ để nhanh chóng xóa đi sương mù được.
Cuối cùng, Bạch Lang Đầu Mục cuồng huống một tiếng, pháp lực bộc phát, thổi bay sương mù, mà nó cũng nhờ vào đợt vận pháp lực này mà triển khai ra sức mạnh của đấu giả.
Có điều, Hưng đã tính trước thời gian, nhanh tay xuất ra Địa Phong Ấn Cấp 2.
Bạch Lang Đầu Mục bị giam trong tường đá cố gắng cào cấu đập phá, nhưng nó là cấp 2 mà pháp kỹ này cũng là cấp 2, muốn phá không dễ dàng, chỉ có thể đứng chịu bị Hưng ném Hỏa Cầu oanh tạc.
Nhưng mà đây vẫn là đấu thú cấp 2, thân thể rất khỏe mạnh, nó cố hết sức nhảy một cái, không ngờ lại nhảy ra khỏi tường đá được, công kích thẳng về phía Hưng. Nó tưởng rằng có thể kết liễu một pháp giả yếu đuối, nhưng thực ra Hưng cũng là đấu giả. Hắn nhân lúc đấu thú đã bị Hỏa Cầu oanh tạc làm yếu, đánh ra một Xuyên Sơn Quyền thẳng vào đầu Bạch Lang Đầu Mục.
Ầm!
Quả đấm lún vào trong sọ Bạch Lang Đầu Mục, giết nó ngay tại chỗ. Đấu thú gục xuống, ngã lăn trên đất, hấp hối mấy hơi rồi tắt thở. Hưng lập tức nghe thấy tiếng hệ thống thông báo:
- Nhiệm vụ hoàn thành. Nhận được 10 điểm tu luyện. Tiến độ hiện tại: 35/40.
- Nhặt được vật phẩm [Thú Đan Cấp 2], [Da Lông Bạch Lang Đầu Mục], [Sừng Bạch Lang Đầu Mục].
- Nhiệm vụ tân thủ, phần 10 trên 10: Đột phá vào Pháp Đồ tầng 5. Phần thưởng: 5 điểm tu luyện, 2 viên [Phục Khí Đan Cấp 1].
Hưng thở ra một hơi, nhìn lại thì thấy Bạch Lang Đầu Mục đã bị hệ thống lột da cắt sừng từ lúc nào không hay, khiến hắn phải trề môi than một tiếng “tà đạo!” Đúng là không có làm nhục tà danh mà.
Hắn ngồi xuống hấp thu linh khí, bổ sung pháp lực cùng thể lực một lúc thì định đứng lên đi về, nhưng mà vừa xoay người lại, chưa kịp bước đi thì đã bị một mỹ phụ chặn đường. Hưng giật bắn mình, hắn vậy mà không có phát hiện ra mỹ phụ tiến đến phía sau hắn.
- Trên người nàng có bảo vật che dấu khí tức.
Nghe hệ thống giải thích xong, Hưng thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Hắn vừa nhìn kỹ mỹ phụ này một cái thì không khỏi nuốt nước miếng cái ực. Ngực to mông tròn, mắt sáng như sao, sóng mũi cao, cánh mũi nhỏ, môi đào đỏ hồng. Toàn bộ khuôn mặt nàng như một bức điêu khắc vô cùng tinh tế hoàn mỹ. Nàng khác với Khánh Hương ở chỗ là không có nét yêu mị câu dẫn nam nhân, mà chỉ đơn thuần là trẻ trung đáng yêu.
Dáng người nàng thì càng không thua gì Khánh Hương, có điều chiều cao nàng hơi thấp hơn Hương một chút. Nàng trông thì đáng yêu, nhưng trên người lại mặc một bộ áo váy hở hang ngực bụng, cả cặp đùi trắng nõn thon dài cũng lộ ra, khiến Hưng choáng váng suýt chút nữa ngất xỉu.
Nhưng chuyện làm hắn muốn té xỉu hơn nữa là... đây là mẹ ruột hắn, Trần Khánh Uyên.