Hưng hái rất nhiều loại thảo dược khác nhau, nên tác dụng của mỗi khối tinh hoa cũng là khác nhau. Và tất nhiên là trong đó có thảo dược tráng dương, tăng cường sinh lý.
Có điều, hiện tại Hưng đã tương đối hung mãnh rồi, nên hắn tập trung nhiều hơn vào khả năng đấu cận chiến của mình. Pháp kỹ, pháp thuật thì hắn đã hiểu quá tường tận nên hiện nay Hưng đặt gần như toàn bộ vốn liếng vào tu luyện thành đấu giả, với mục đích sở hữu một bộ thân thể cực kỳ khỏe mạnh.
- Điểm tu luyện +5
- Tiến độ: 45/50
- Kỹ năng Luyện Dược đã thăng lên Cấp 2.
Tiếp theo, Hưng đi sâu hơn vào rừng, tìm đánh linh thú cấp 2. Bọn này mạnh hơn những chủng loại tầm thường như Bạch Lang nhiều, Hưng không thể cứ dùng Địa Phong Ấn và Hỏa Phong Ấn “đóng hộp” bọn chúng rồi giết được. Lần này, hắn phải chân chính đánh nhau một trận.
Khởi đầu là một con Thanh Xà có thân thể to như con trăn. Đây là một đấu thú nên vảy của nó cực kỳ cứng, cơ bắp cũng rất khỏe mạnh, có thể trong vòng mấy giây siết nát một người bình thường. Trong nanh độc của nó còn có pháp lực cường hóa, nên độc tố cũng rất chết người.
Hưng trước hết dùng pháp lực cường hóa bản thân như đấu giả, sau đó vừa dùng tốc độ nhanh né đòn tấn công của Thanh Xà vừa bắn ra Thủy Kiếm Cấp 2. Nhưng không may là vảy của đấu thú Thanh Xà quá cứng, chỉ bắn Thủy Kiếm thì không thể nhanh chóng xuyên qua được.
Bình thường, muốn đánh chết con Thanh Xà này phải cần một tổ đội 3 người, 2 pháp giả 1 đấu giả. Trong đó, đấu giả đánh ở tiền tuyến, thu hút sự chú ý của đấu thú, 1 pháp giả khác thì tập trung cường hóa và hồi phục thương tổn cho đấu giả, 1 pháp giả còn lại thì đứng ở hậu tuyến tụ pháp lực, chờ thời cơ nhả ra một chiêu thật mạnh để làm choáng Thanh Xà.
Một khi Thanh Xà đã rơi vào trạng thái choáng, đấu giả sẽ có 5 giây để xé vảy ở điểm yếu của nó ra rồi nhanh chóng kết liễu nó. Nghe thì có vẻ như đấu giả là mấu chốt, nhưng thật ra mấu chốt nằm ở tên pháp giả làm choáng Thanh Xà kia. Nếu hắn bắn hụt, không choáng được Thanh Xà thì đấu giả sẽ nhanh chóng bị nó quần đến kiệt sức. Lúc đó cả đội đều chết.
Đấy là nói về những người tu vi Pháp Đồ, Đấu Đồ. Đối với những người tu vi Pháp Giả, Đấu Giả thì chỉ cần hai người là có thể giết được Thanh Xà, dù gì nó cũng chỉ là linh thú cấp 2.
Còn Hưng thì hắn có căn cơ Thần Ma, cộng thêm đồng tu Đấu - Pháp, nên hắn một mình đánh với Thanh Xà cũng không phải là vấn đề gì ghê gớm, chỉ đòi hỏi chút thời gian và kiên nhẫn thôi.
Hưng tạo ra một Thủy Kiếm trong tay, sau đó nhảy tới chém vào cổ Thanh Xà.
Nó nhanh chóng né qua, nhưng mà từ phía bên kia lao tới là một Phách Thiên Cước của Hưng - là một đấu kỹ cấp 3. Bịch một cái, Thanh Xà bị đá văng, đập đầu vào một thân cây to lớn, đầu óc choáng váng, tạm thời không gượng dậy nổi.
“Thời cơ của ta đây rồi!”
Hưng cường hóa thân thể giống như đấu giả rồi chạy tới, rót lực lượng của căn cơ Thần Ma vào trong nắm tay, một chiêu Xuyên Sơn Quyền giáng xuống, đem một mớ vảy rắn đánh nát.
Không dừng lại ở đó, căn cơ Thần Ma khiến cho lực lượng của Xuyên Sơn Quyền tăng lên rất mạnh, lực xuyên phá tiếp tục đánh thẳng vào bên dưới lớp da thịt của Thanh Xà, làm gãy nát xương sống, lập tức chấm dứt mạng sống của nó.
- Nhặt được vật phẩm [Nọc Độc Thanh Xà].
- Nhặt dược 20 cái [Vảy Thanh Xà].
Hệ thống nhanh chóng lột đi những thứ có lợi trên người Thanh Xà rồi chuyển vào nhẫn không gian cho Hưng.
“Vì sao chỉ được 20 cái?”
Hưng hỏi.
- Mớ vảy còn lại chất lượng không cao.
“Cùng là vảy trên người một con Thanh Xà mà lại có khác biệt sao?”
- Có chứ. Giống như mỗi bộ phận của con bò thì có chất lượng thịt khác nhau, chỗ ngon chỗ không.
“Vậy vảy Thanh Xà dùng để làm gì?”
- Dùng pháp kỹ hệ Hỏa tinh luyện thành một loại Tinh Thiết, sau này có thể bán hoặc giữ để chế tạo pháp binh, pháp bảo. Tất nhiên, chỉ có 20 cái vảy thì luyện không ra được bao nhiêu Tinh Thiết.
“Thì ra là vậy, tiện lợi!”
Trao đổi với hệ thống xong, Hưng ngồi xuống lóc thịt Thanh Xà ra nướng lên ăn. Hắn không sợ no bể bụng vì có thể chất Tà Đạo Thôn Phệ Thể phân giải thành năng lượng, hắn nhờ vào đó mà tăng tu vi. Còn lúc ăn uống bình thường thì Hưng có thể nhờ hệ thống tạm ngừng tính năng thôn phệ của thể chất, để hắn chân chính tận hưởng bữa ăn do mỹ nữ nấu.
Đến lúc Hưng ăn hết thịt rắn thì cũng đã đến trưa. Hắn vừa đứng dậy định đi tìm thêm linh thú cấp 2 thì nghe tiếng hệ thống vang lên trong đầu:
- Điểm tu luyện +5
- Tiến độ: 50/50
- Chủ nhân đột phá. Tiến độ tu luyện hiện tại là Pháp Đồ tầng 6 (0/60).
Hưng lập tức cảm thấy mức giới hạn pháp lực mà mình có thể chứa trong người cũng như bộc phát ra ngoài tăng vọt. Đây là cảm giác đột phá mà hắn vẫn rất là quen thuộc.
“Có lẽ ta nên ngồi xuống tu luyện đàng hoàng, bằng không thì tu vi đấu giả của ta sẽ không đuổi kịp tu vi pháp giả......”
- Không sai. Cái đó rất nên làm.
Hưng gật đầu với hệ thống một cái, sau đó tiếp tục đi đánh nhau với linh thú cấp 2 để rèn luyện thân thể. Hắn xưa nay toàn là đứng ở xa dùng vũ khí pháp lực hiện đại có tầm bắn rất lớn, ít khi nào tiến vào cận chiến, nên hiện tại hắn rất cần kinh nghiệm chiến đấu phong cách đấu giả.
Đến chiều tối, Hưng cuối cùng lết một thân quần áo rách rưới về tới nhà. Ngày hôm nay hắn choảng nhau với các loại linh thú ở cự ly gần, chỉ dùng pháp kỹ để phụ trợ, cho nên toàn thân mới tơi tả như vậy. Nhưng đây cũng không phải là chuyện xấu, hắn nhờ vào những lần va chạm này mà rèn luyện thân thể và cơ bắp, cũng như thể lực và sức chịu đựng.
Dù hắn có mệt cỡ nào đi nữa, chỉ cần đánh nhau xong ăn thịt linh thú là liền sinh long đoạt hổ trở lại. Tà Đạo Thôn Phệ Thể quả thật là rất kỳ diệu.
Ngày hôm nay Hưng còn ăn được hai viên thú đan cấp 2, sau đó bỏ túi 1 viên để sau này luyện dược. Nhờ vậy mà tiến độ tu luyện của hắn đã đạt tới 10/60. Nhưng Hưng tạm thời không có ý định tăng thêm, hắn dự định ngày mai sẽ ở nhà tu pháp lực một phen, vì mục đích cường hóa thân thể đấu giả của hắn.
Nếu tu vi pháp lực của hắn bây giờ là Pháp Đồ tầng 6, vậy thì tu vi đấu giả của hắn vẫn còn nằm ở Đấu Đồ tầng 5, chưa hoàn toàn bắt kịp. Đây là chỗ khó khăn của việc đồng tu Đấu - Pháp, ngươi cần phải tăng tu vi cả hai lên cùng một lúc, nếu không sẽ xuất hiện chênh lệch khó sửa.
Tất nhiên, chuyện này đòi hỏi chăm chỉ gấp đôi người bình thường. Cho dù là Hưng có hệ thống trợ giúp tu pháp giả đi nữa thì hắn vẫn y nguyên phải chăm chỉ gấp đôi bình thường.
Hưng về nhà thì chỉ thấy mỗi một mình Hương đang dọn cơm.
“Ủa? Uyên đâu rồi?”
“Vẫn còn đang tu luyện ngoài sân sau. Mà chàng làm gì mà toàn thân tả tơi vậy?”
Hương lo lắng đến gần xem xét Hưng từ trên xuống dưới.
“Ta đánh nhau với mấy con linh thú cấp 2 ấy mà.”
Hưng cười ha ha nói ra.
“Cái gì? Chàng mới chỉ là Pháp Đồ thôi đó nha...”
Hương càng lo lắng hơn, cau mày lại.
“Ta là Pháp Đồ tầng 6 rồi, với lại ta còn tu luyện theo kiểu giống như đấu giả nữa!”
Hưng tự hào nói ra.
“Ồ? Đúng là tầng 6 thật. Mà ý chàng là... đồng tu Đấu và Pháp?”
Hương đặt tay lên bộ ngực cường tráng của Hưng, đưa pháp lực vào cơ thể hắn nhìn qua.
“Đúng vậy. Có điều đây là bí mật, chỉ có những người ta tin tưởng mới được biết.”
Hưng nháy mắt, cười khà khà.
Hương ăn phải kẹo ngọt của hắn, cười hì hì đến ôm cánh tay hắn. Hưng cảm nhận được khe ngực vĩ đại ép vào cánh tay thì không khỏi hít hà mấy tiếng, cảm giác này đúng là thần thánh mà.
“Đi, vào phòng tắm thiếp kỳ lưng cho chàng.”
Hương kéo kéo cánh tay Hưng, vừa tươi cười vừa rủ rê.
“Khà khà, chúng ta đi!”
Hưng làm sao từ chối được, lập tức đi theo Hương.
Trong nhà tắm, Hương vui vẻ dùng bông tắm kỳ lưng cho Hưng, thân nàng chỉ quấn đúng một cái khăn tắm cỡ ngắn, chỉ cần nàng cúi người một chút là phần mông liền lộ hết ra ngoài.
Lần trước Hương được tình nhân trẻ tuổi cưng chiều, tắm rửa cho mình từ trên xuống dưới như ngọc ngà bảo bối. Lần này thì nàng đảo ngược vai trò lại, kỳ rửa cho hắn toàn thân.
Chỗ cuối cùng trên người hắn mà nàng chưa chạm qua chính là... giữa hai chân.
Hương quỳ trước mặt Hưng, ném cho hắn một nụ cười thiên kiều bá mị rồi cởi khăn tắm ra, để lộ thân hình tuyệt mỹ, đường cong uốn lượn không chê chỗ nào được. Lúc nàng tiến đến gần, Hưng có thể ngửi được mùi vị thành thục, phong tình vạn chủng, khiến ở dưới của hắn dựng thẳng lên.
Hương dùng hai tay bôi sữa tắm lên dương v*t to cứng, nhẹ nhàng kỳ rửa trên dưới trước sau. Lòng bàn tay ấm áp của nàng khiến Hưng suýt chút nữa bất tỉnh nhân sự, cũng may hắn kềm chế lại được.
Rửa xong, Hương dội nước cho sạch xà-phòng, rồi liếm môi một cái, sau đó đưa thứ kia vào miệng.
Nàng ngồi bẹp xuống sàn, chúi mặt vào hạ thân của Hưng, vừa bú vừa nhồi nhấp đầu mình.
Toàn thân Hưng run rẩy, cổ họng không nhịn xuống nổi những tiếng rên rỉ.
Hương nhìn thấy dương v*t co giật sắp bắn ra thì cố ý làm chậm lại, không bú mạnh nữa, mà chỉ nhẹ nhàng mút quy đầu, rồi dùng lưỡi liếm khắp thân côn th*t.
Hưng bị nàng chọc ghẹo, sắp chịu không nổi nữa rồi.
“Hương, bảo bối của ta, ta muốn đ^ miệng nàng! Đừng ghẹo ta nữa!”
Hắn thành khẩn nói ra.
“Hì hì, thích vậy sao?”
Hương vừa cười vừa liếm quy đầu của hắn.
“Thích chứ! Rất thích nữa là đằng khác!”
“Uyên bú sướng hơn hay thiếp bú sướng hơn?”
Hương đưa môi hôn vào dương v*t cái chụt, làm Hưng muốn bắn mà không đủ phê để bắn.
“Ặc, so như vậy thì khác gì một lạng thịt so với ba ly nước......”
“Hừ, chàng muốn đánh trống lãng sao?”
Hương cầm dương v*t của hắn sục lên xuống trong lúc dùng môi bú quy đầu như kẹo mút.
“A......!”
Hưng nhịn không nổi nữa, bắn phụt vào trong miệng Hương.
Hương để cho hắn xuất vào miệng xong, há miệng khoe tinh dịch ngập họng.
Thấy một cảnh như vậy, Hưng chịu gì nổi, lập tức “chào cờ” lần hai.
Có điều, Hương không quen với kiểu này, nhanh chóng phun tinh dịch ra ngoài.
“Eo ôi, làm sao mà nuốt nổi cái này trời... Vậy mà Uyên nó nuốt được...”
Nàng chịu không nổi cái mùi vị này, đỏ hết cả mặt.
“Thôi, không được thì đừng ráng. Lại đây đi cục cưng, ta muốn cơ thể nàng!”
Hưng đưa tay ôm Hương vào ngực, hôn lên trán nàng một cái.
“Hừ, tạm thời tha cho chàng chuyện ai bú sướng hơn.”
Hương trong lòng thích thú, ngoài mặt giả bộ.
Hưng cười khà khà, xoay Hương lại, đè nàng vào tường, khiến nàng vểnh mông về phía hắn.