Roy cười nhẹ một tiếng, xem ra tâm tình vô cùng tốt. Hắn phi thường hưởng thụ cử động dịu ngoan của Lam Hàn Phong như vậy.
Trong lòng Lam Hàn Phong nghi ến răng nghiến lợi, mạnh mẽ trừng mắt Roy. Bất quá hiện tại trong mắt cậu mang đầy hơi nước, còn có một tầng phấn hồng nhàn nhạt trên mặt, làm sao có lực uy hiếp nào, so với quăng mị nhãn còn hấp dẫn người.
Hô h ấp của Roy trở nên ồ ồ một chút, hai mắt hắn chăm chú nhìn vào Lam Hàn Phong, một lát sau cũng không rời đi. Bỗng nhiên, hắn một tay ôm eo Lam Hàn phong, một tay giơ lên nắm cằm của cậu, cúi đầu hôn môi của Lam Hàn Phong.
Lam Hàn Phong tr ợn mắt lên, chấn kinh không nhỏ, nhưng phía sau lưng của cậu tựa vào vách tường, căn bản không thể lui nữa, một chút cũng không có cách nào tránh né.
Roy tướ ng quân hôn rất bá đạo, không cho Lam Hàn Phong từ chối hoặc là cơ hội phản ứng, trong chớp mắt liền cạy ra hàm răng của cậu, xâm lược đi vào, xâm chiếm cướp đoạt.
Lam Hàn Phong s ửng sốt, lần trước bị Roy hôn môi, cậu là mơ mơ màng màng đang ngủ, vì lẽ đó làm sao có cảm giác chấn động cùng chân thực như bây giờ.
Cậu vẫn là lần đầu cùng người khác hôn môi, chớ nói chi là hôn thật, đã chấn kinh đến mức đầu óc trống rỗng.
Một trận tê dại cảm giác khác thường thẩm thấu cả người cậu, Lam Hàn Phong đứng không vững nữa, trọng lượng đều hoàn toàn dặt ở trên người của Roy.
Lam Hàn Phong b ỗng hoàn hồn lại, tức giận đến con mắt trợn lên càng lớn. Trên người cậu không khí lực, đẩy không được, liền bất chấp cắn răng lại, giống như muốn cắn đầu lưỡi Roy.
Chỉ có điều, cậu thực sự là hiện tại không có khí lực, coi như là dùng sức lực từ khi bú sữa, cũng không có tính uy hiếp gì.
Lam Hàn phong mu ốn cắn đầu lưỡi của Roy, nhưng không như mong muốn. Roy tướng quân không cảm thấy đau, trái lại hô hấp càng gấp gáp hơn. Cử động không nặng không nhẹ của cậu, thật giống như đáp lại nụ hôn của Roy, như là mút vào đầu lưỡi hắn.
“A…”
Trong lòng Lam Hàn Phong c ảm thấy khôngổn, Roy quả thực như điên rồi, càng kịch liệt hơn xâm lược vòm miệng của cậu, làm cậu cảm thấy một trận nghẹt thở.
Lục xà cùng hoàng xà còn nằm ở trên giường, hai con giảo cơ xà mắt to trừng mắt nhỏ, thật giống xem choáng váng.
L ục xà thở dài nói: “Ngươi xem, chủ nhân thực sự là quá nhiệt tình.” Hoàng xà đàng hoàng trịnh trọng gật đầu.
Lục xà lại cảm thán nói: “Chủ nhân rốt cục gả đi, ta thật là cảm động a.” Hoàng xà đàng hoàng trịnh trọng gật đầu.
Lam Hàn phong nghe được hai con xuẩn xà của cậu, suýt chút nữa khí chết rồi. Cậu còn hi vọng hai con xuẩn xà tới cứu cậu đây!
Hai tên ngu ngốc kia xem thế nào mà bảo cậu nhiệt tình!
Lam Hàn Phong theo bản năng nắm quyền, chợt phát hiện là lạ, mình dĩ nhiên hai tay ôm phía sau lưng Roy, còn ôm đến gắt gao.
Quả thực là dáng dấp khát khao tuyệt không tha… Lam Hàn Phong nhất thời có cảm giác như bị sét đánh trúng, đây tuyệt đối không phải là bản ý của mình ý, đều do kỳ *** chết tiệt!
L ục xà lần thứ hai cảm thán: “Bọn họ muốn hôn bao lâu?”
Hoàng xà đàng hoàng trịnh trọng lắc đầu.
Lục xà nghiêng đầu, hỏi: “Tại sao mỗi lần ngươi cũng chỉ hôn ta không tới một giây đồng hồ?”
Hoàng xà cũng nghiêng đầu, đàng hoàng trịnh trọng nhìn hắn. Một cái hôn kéo dài rất lâu, lâu đến nỗi Lam Hàn Phong cảm giác mình sắp nghẹt thở mà chết rồi.
Độ t nhiên, Roy kết thúc nụ hôn này, ôm lấy Lam Hàn Phong mềm nhũn không có khí lực, phóng tới trêngiường, sau đó kéo qua chăn đắp kín Lam Hàn Phong.
Động tác này của Roy vừa mới làm xong, ngoài cửa có tiếng bước chân vang lên, còn có thanh âm cãi vã.
Thanh âm một nữ nhân nói: “Ngươi dám ngăn ta? Ta muốn gặp Roy ca ca!” Roy tướng quân sắc mặt khó chịu, vỗ vỗ vai Lam Hàn phong, nói: “Ta đi ra ngoài một chuyến.”
Hắn không đi tới cạnh cửa, nữ nhân đã đẩy ra cửa,ồn ào đi vào. Là Natasha tiểu thư.
Roy hỏi: “Muội tại sao lại ở chỗ này?”
Natasha nhìn thấy Roy, biểu hiện trên mặt trong nháy mắt liền dịu ngoan, đỏ mặt nói: “Roy ca ca, muội nhớ ca, muốn theo ca đi chấp hành nhiệm vụ.” Roy mặt không hề cảm xúc, một lần nữa hỏi một lần: “Muội tại sao lại ở chỗ này.”
Quân đội quản lý luôn luôn rất nghiêm ngặt, không có quân lệnh Natasha dù như thế nào cũng không tới được quân hạm.
Natasha oanức nhìn hắn, nhỏ giọng nói: “Là muội cầu quốc vương bệ hạ, là quốc vương bệ hạ tự mình cho phép muội theo ca đi chấp hành nhiệm vụ!” Roy cười gằn một tiếng, nói: “Nếu là quốc vương bệ hạ cho phép, vậy ta cũng không có dị nghị.”
Natasha vừa nghe, cao hứng mừng rỡ, chạy tới hai tay kéo lại cánh tay của hắn, nói: “Ta liền biết Roy ca ca tốt nhất.”
Roy nói: “Quân hạm ở phi hành bên trong, ngươi trở về phòng đi, không muốn tùy ý đi lại, để tránh khỏi bị thương.”
Natasha đỏ mặt, cười ngọt ngào nói: “Roy ca ca đối với muội thật tốt, muội đều nghe lời ca.”
Natasha khí thế hùng hổ đến, không hai câu liền bị Roy tướng quân cho đuổi trở lại, lúc đi cả người còn nhẹ nhàng rơi vào trong sương mù.
Lam Hàn phong t ừ khi Natasha tiến vào cũng đã bình tĩnh lại từ trong cảm giác nghẹt thở. Cậu vừa quay đầu, liền nhìn thấy hai con giảo cơ xà của mình đang quấn lấy nhau, trộn lại giống cái bánh quai chèo, thân nhau mãi không xong.
Lam Hàn Phong quả thực bị bọn họ tức chết rồi, duỗi tay ra, mỗi tay nắm một con, lôi lại.
L ục xà bị hoàng xà thân mơ mơ màng màng, bất đắc dĩ bị tách ra, ngay lập tức tỉnh táo lại: “Chủ nhân, quấy rầy người khác hôn nhẹ như ngươi sẽ bị lừa đá. Vừa nãy ngươi cùng Pháo ca hôn nhẹ, chúng tacũng không có quấy rầy a.”
Không đề cập tới cũng còn tốt, nói đến Lam Hàn Phong đều nổ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta đó là bị ép buộc, các ngươi làm sao không cứu ta!”
L ục xà dùng ánh mắt không thể tin nhìn cậu, nói: “Chủ nhân, ngươi đừng thẹn thùng, ngươi ôm Pháo ca chặt như vậy, ngươi nói ngươi ép buộc Pháo ca chúng ta còn tin.”
Lam Hàn phong một hơi ngạnhở trong cổ họng, nghĩ thầm vẫn là đừng nói nhảm, đem một đôi xuẩn xà hiến tế đi.
Ngay khi c ậu lên tiếng phê phánđồng đội ngu ngốc, Roy đã đuổi Natasha rời đi. Lam Hàn Phong nghe xong vài câu, nhất thời trong miệng “Chà chà” hai tiếng, tâm nói Natasha này cũng thật là dễ lừa, cứ như vậy mà đi.
Roy tướng quân đuổi đi Natasha, đóng cử a lại, mới đi trở về bên giường. Hắn đưa tay muốn xốc lên chăn của Lam Hàn Phong, bất quá động tác còn chưa tới, bỗng nhiên liền bị tầng tầng kéo một cái.
Lam Hàn Phong một cái vươn mình liền nhảy lên, đem Roy đang không phòng bị đè xuống giường, trong tay cậu cầm vũ khí Thái Thượng Vong Tình Roy sững sờ, bất quá không có phản kháng, mà là thả lỏng cánh tay để Lam Hàn Phong đặt ở trên giường, nói: “Hiện tại, trời còn chưa tối.”
Lam Hàn phong: “…”
Lam Hàn phong cắn răng mở miệng nói: “Ngươi còn dám tùy tiện chạm ta, ta liền thiến ngươi.”
“Cái gì?” Roy mê man h ỏi.
Lam Hàn phong: “…”
Thời đại không giống, quả thực đàn gảy tai trâu.
Lam Hàn phong trừng mắt.
Roy cười nói: “Ngươi vừa nãy là đồng ý.”
Lam Hàn phong nhất thời liền nổ, thật muốn đánh chết Roy.
Roy tướng quân còn nói: “Ta cũng không có vừa vào phát là hôn ngươi, là ngươi vẫn không đẩy ra ta, lẽ nào ngươi không phải tự nguyện?”
Lam Hàn phong muốn nói vừa nãy chính mình hoàn toàn động không được, vậy căn bản không phải tự nguyện, tất cả đều là saiở kỳ ***. Lam Hàn phong trừng mắt nửa ngày, mới biệt ra một câu: “Đó là phản ứng sinh lý, không phải ta đồng ý.”
Roy như hiểu mà không hiểu, bất quá vẫn gật đầu một cái.
Lam Hàn phong vừa muốn lại cảnh cáo hắn, bỗng nhiên liền cảm giác được có vật kỳ quái đang cọ lấy mình, còn có xu thế càng ngày càng lớn.
Lam Hàn Phong nhíu nhíu mày, lập tức sắc mặt tái xanh, nói: “Ngươi làm sao vô sỉ như vậy.” Nói xong cậu rất nhanh liền đi xuống, tránh Roy rất xa.
Roy ngồi dậy, hạ thân của hắn rõ ràng đã ngạnh, bị bao ở trong quân trang màu xám, để người xem mặt đỏ tai hồng.
Roy tướng quân ngược lại là một bộ dáng bình tĩnh thản nhiên, nói: “Ngươi vừa nãy ngồi ở chỗ đó của ta.”
Sau đó nghĩ tới cái gì, bổ sung nói: “Là phản ứng sinh lý, không phải ý muốn của ta.”
Lam Hàn Phong: “…”
Cuối cùng Roy tướng quân bị oanh ra phòng, thế giới triệt để im lặng. Một buổi chiều, Lam Hàn Phong không có tái kiến Roy tướng quân. Cậu cảm giác thân thể có chút mỏi mệt, giống như khoái cảm của nụ hôn khiến cho cậu ngạt thở kia vẫn không có biến mất vậy, còn ở trong thân thể cậu quấy phá.
Lam Hàn Phong nằm ở trên giường ngủ một giấc, sau khi tỉnh ngủ lại càng không tốt. Chẳng lẽ thật giống Roy nói, kỳ *** của cậu sắp đến, cho nên sinh ra một ít bệnh trạng kéo theo?
Lam Hàn Phong hỗn loạn, ngủ tỉnh tỉnh ngủ, cũng không biết là lúc nào rồi. Đột nhiên, cửa “Ca” một tiếng liền mở.
Lam Hàn Phong cảnh giác mở mắt, liền nhìn đến Roy tướng quân chính đại quang minh đi vào.
Lam Hàn Phong giống như bị đánh mà ngồi dậy, nói: “Ngươi như thế nào lại không gõ cửa liền tiến vào?”
Roy tướng quân nhìn cậu, hỏi: “Vào trong phòng của mình còn muốn gõ cửa?” “Cái gì?” Lam Hàn Phong hoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.
Roy nói: “Đây là phòng của ta.”
Lam Hàn Phong nói: “Phòng trong quân hạm nhiều như vậy, vì cái gì ngươi muốn cùng ta một phòng?”
Roy nghiêm túc trả lời: “Quân lính cùng quân dụng mang theo rất nhiều, phòng cũng không nhiều. Huống hồ ngươi là tướng quân phu nhân, chúng ta một gian cũng không có cái gì không thích hợp.”
Lam Hàn Phong muốn nhảy lên chỉ vào mũi hắn nói hắn gạt người, “Khi ta đi lên rõ ràng nhìn thấy một đống phòng không có người ở. Tầng một liền có mấy cái.” Roy không nhanh không chậm nói: “Tầng một là chòng chỉ huy, phòng theo dõi, phòng tư liệu, phòng thí nghiệm, phòng chữa bệnh cùng kho hàng vân vân, không thể ở.”
Lam Hàn Phong tức giận đến đỉnh đầu bốc hơi, tâm nói ta đi ngủ kho hàng được hay không a.
Cậu còn chưa có nói ra liền có người đến gõ cửa, “Đốc đốc đốc” thanh âm nghe vào tai rất dồn dập.
Roy đi ra ngoài, binh lính lập tức bẩm báo nói: “Tướng quân, có tình huống khẩn cấp.”
Hết chap 10.