B ất quá Pháo la mặc quần áo cũng rất quái lạ, váy màu hồng nhạt, mặc vào có một cảm giác theo phong cách Châu Âu, trên người còn mang theo các loại trang sức lóe sáng chói mắt.
Lam Hàn Phong c ảm giác đầu óc của mình đều không đủ dùng, lẽ nào là Kiếm Tam ra trang phục mới? Làm sao một người hai người đều ăn mặc quái dị như vậy?
N ữ nhân mặc quần áo màu hồng đi đến, dáng dấp rụt rè, thật giống như Lam Hàn Phong nằm ở trên giường chỉ có hơn 50 giọt máu bỗng dưng biến thành lang bà ngoại, một ngụm đem nàng ăn vào bụng vậy.
Ngườ i phụ nữ không dám ngẩng đầu, một đôi tay trắng nõn nà túm lấy quần áo của nam nhân mặc quân trang, nhỏ giọng nói: “Phu nhân, ngài hiểu lầm Roy ca ca, ta cùng Roy ca ca không có cái gì, thật sự… Chúng ta…”
Lam Hàn Phong nghe xong l ời của nàng, không nhịn được run lập cập. Ánh mắt ai oán kia, còn có thanh âm vô tội, làm cho cả người cậu nổi cả da gà. Làm sao lại đụng tới thể loại Quỳnh Dao đó, tư thế lúng túng như thế cũng mệt nàng có thể nói ra thành lời, chính mình nghe những lời lúng túng ấy còn muốn nổi giận.
Ch ỉ có điều…
Roy ca ca trong miệng nàng là ai?
Lam Hàn Phong theo bản năng liếc mắt về phía nam nhân mặc quân trang trước mặt.
Trong đầu cậu tràn vào một ít mảnh vỡ kíức vỡ vụn, bất quá hiển nhiên cũng không quá hoàn chỉnh, một đoạn một đoạn.
Nhân ngư… Kết giao… Tướng quân phu nhân... từng dòng chữ xoay chuyển ở trong đầu của cậu. Lam Hàn Phong sắp xếp chúng lại, nhất thời sắc mặt liền thay đổi. Mình chỉ là chơi game, chạy vào phó bản, liền… Xuyên qua rồi…
Còn không biết xuyên qua đến cái thế giới kỳ quái gì.
Ở trên cái thế giới này, nam nhân cùng nam nhân là có thể kết hôn bình thường.
Lam Hàn phong kỳ thực hẳn là cảm thấy vui mừng, bởi vì cậu trước đây liền biết mình rất không thích nữ nhân, tuy rằng cậu cũng chưa từng giao du với nam nhân. Bất quá một chút may mắn, trước một đống bất hạnh, thực sự không đáng nhắc tới!
Lam Hàn Phong xuyên vào một nam nhân không bình thường, mà là một thành viên của chủng tộc giống cái Nhân ngư có năng lực sinh dục rất cao. Nhân ngư là cái quỷ gì? Lam Hàn Phong nhức đầu không thôi, chứ đừng nói là giống cái Nhân ngư.
Nhưng cái này không phải là điề u tồi tệ nhất, không xong nhất chính là, Lam Hàn Phong dựa vào mảnh kýức ítỏi trong đầu mình, tìm thấy được một tin tức khiến người ta tuyệt vọng. Vậy thì là…
Cậu ba tháng trước đã rời đi Theo, bị đưa đến nơi này kết giao. Cậu hiện tại là một giống cái Nhân ngư đã kết hôn, ha ha thực sự là máu chó.
Lam Hàn phong c ảm giác mình sắp nổi điên, tác phong của một độc ca phong tao sắc bén ngày thường cũng không còn. Chính mình còn không nóichưa qua một lần luyến ái, cũng đã biến thành đã kết hôn rồi!
Nữ nhân yểu điệu nói nửa ngày, mà Lam Hàn Phong hoàn toàn chìm đắm ở trong bi thương của mình, căn bản không có ý tứ muốn phản ứng nữ nhân này. Con ngươi của nữ nhân chuyển động, giật mình vì thái độ lãnh đạm của cậu.
N ữ nhân thẳng thắn lôi kéo tay áo của Roy tướng quân, nói: “Roy ca ca, tâm tình của phu nhân vẫn chưa ổn định, bằng không, em trước tiên anủi phu nhân một chút, Roy ca ca có chuyện thì đi giải quyết trước đi.”
Roy tướng quân trên mặt không có quá nhiều biểu tình, không nhìn Lam Hàn Phong lần thứ hai, liền xoay người rời đi.
Nhưng mà, Lam Hàn Phong cũng không có nhìn hắn lần thứ hai. “Các ngươi cũng đều đi ra ngoài, có bất kỳ thanh âm gì cũng không được đi vào, đã nghe chưa?”
Sau khi Roy tướng quân đi ra ngoài, nữ nhân liền biểu diễn 180 độ biến sắc mặt, làm sao còn dáng vẻ yểu điệu lúc nãy, cằm ngẩng lên, mạnh miệng dùng giọng ra lệnh nói với đám người hầu.
Nhóm người hầu tựa hồ cũng rất sợ sệt nàng, nhanh chóng cúi đầu nói: “Vâng, Natasha tiểu thư.”
“Loảng xoảng” một tiếng, cánh cửa lớn dày nặng bị nhóm người hầu đóng lại. Lam Hàn Phong nghe được âm thanh tỉnh táo lại, trong phòng chỉ còn dư lại cậu cùng vị tiểu thư Natasha kia.
Khóe miệng Natasha nở một nụ cười,nói: “Ngươi thực sự là mạng lớn, lại được cứu về.”
Lam Hàn Phong nhíu mi, ký ức trong đầu cậu không đầy đủ, bất quá này cũng không trở ngại lực phán đoán của cậu. Vị tiểu thư Natasha trước mắt này cùng nam nhân mặc quân trang lúc nãy chỉ là giống những người mà cậu quen biết trong game mà thôi, không có bất cứ liên hệ nào cả. Bất quá xem dáng vẻ của Natasha tiểu thư cũng không phải là người hiền lành gì, không được người ta yêu thích.
Natasha đi lên hai bước, đi tới bên giường, đứngở trước mặt cậu, lạnh cười nói: “Ngươi hiện tại biết ta lợi hại chứ? Ngươi còn theo ta tranh sao?”
Lam Hàn Phong mơ hồ nhớ tới thân thể này của cậu bởi vì rơi xuống tầng mới bị thương, không phải vậy Lam Hàn Phong cũng sẽ không xuyên việt tới. Những người hầu lo lắng rằngLam Hàn Phong nghĩ quẩn, không chiếm được sự sủng ái của tướng quân nên muốn tự sát.
Lam Hàn Phong giả vờ vẻ mặt kinh ngạc, nói: “Hóa ra là ngươi.”
Natasha “Khanh khách” cười lên, nói: “Đương nhiên chính là ta. Ta mớ i không sợ nói cho ngươi, đẩy ngươi xuống tầng chính là ta. Ngươi có khả năng tố giác ta trước mặt Roy ca ca sao?”
Nghe ngữ khí hung hăng của Natasha liền biết, địa vị của mình phỏng chừng hoàn toàn đuổi không được vị này, cho nên nàng mới không sợ hãi.
Natasha còn nói: “Ngươi cho rằng ngươ i rất cao quý sao? Cái địa phương nhỏ kia của các ngươi, tất cả đều là người cá chủng tộc cấp thấp, ngươi bất quá là Theo đưa tới kết giao vương tử, ngay cả một sợi tóc của ta cũng không bắtđược. Ngươi cho rằng ngươi gả cho Roy ca ca, liền đúng là tướng quân phu nhân sao? Ngươi thực sự là ngây thơ, Roy ca ca căn bản không thích ngươi, lại nói, ngươi còn là một người cá không sinh được trứng, căn bản chút tác dụng đều không có.”
Nh ững lời nói của nữ nhân làm Lam Hàn Phong kinh ngạc không thôi. Cậu biết mình tới do kết giao, ba tháng trước liền gả cho người, còn là một tướng quân phu nhân. Thế nhưng cậu chính là không nhớ ra được vị tướng quân kia là ai, nguyên lai chính là Roy tướng quân mới vào lúc nãy.
Lam Hàn Phong m ở to hai mắt, khiếp sợ không thôi. Bất quá lập tức lại vỗ vỗ ngực, may là cậu là người cá không đẻ ra trứng được, nếu mình thực sự đẻ ra trứng, đó mới gọi sống không bằng chết đây.
Chỉ là… Nhân ngư tại sao là sinh trứng?
Natasha nhìn cậukhông để ý lắm, trên mặt liền không cao hứng,nói: “Ngươi cười cái gì?”
Lam Hàn phong không ưa sắc mặt vặn vẹo hung ác của nàng, cười nói: “Đương nhiên là cười ngươi thông minh, Roy không thích ta, hắn liền yêu thích ngươi sao? Nếu như hắn yêu thích ngươi, tại sao lại đồng ý kết giao đây?”
“Thông minh cái gì?” Natasha nghe không hi ểu Lam Hàn Phong, bất quá cậu thực sự là tàn nhẫn đâm một nhát dao vào người ả, ngay lập tức sẽ khiến Natasha trở nên táo bạo.
Natasha hung t ợn trừng mắt to, nói: “Ngươi, ngươi đến bây giờ còn hung hăng. Tốt, trước coi như ngươi mạng lớn, thế nhưng ngươi tránh được một lần, lần này tuyệt đối chạy không thoát. Ta cho ngươi biết, ngươi chết rồi, người khác tuyệt đối sẽ không hoài nghi ta, chỉ sẽ cảm thấy ngươi lại muốn tìmđường chết thôi.”
Natasha nói, xoay ngườiđi về phía cái bàn bên cạnh, cầm lấy con dao gọt hoa quả trên đó.
Con dao kia cũng không phải rất lớn, bất quá xem ra đầy đủ sắc bén.
Lam Hàn Phong nhìn th ấy khôngổn, cậu vừa nãy không thể hồi máu, tổng cộng chỉ có hơn năm mươi giọt máu, trên người không còn chút sức lực nào, hầu như động đều động không được, chứ đừng nói đến việc đối phương có dao, này thật đúng là lật thuyền trong mương.
Lam Hàn Phong nhanh trí, vội vàng triệu hồi giảo cơ xà của cậu.
Nhanh nh ứ chớp, Natasha liền giơ dao nhào tới, nhưng là ngay khi nàng nhào tới bên giường, bỗng nhiên thấy hoa mắt, một trận khí lạnh kéo tới. Natasha nâng mắt nhìn lên,ở nơi cách mũi chưa được 3cm đột nhiên xuất hiện hai con rắn lớn.
“A!!” Natasha kinh hô một tiếng, toàn thân run cầm cập, đao trong tay rơi xuống mặt đất, suýt chút nữađâm vào chân của nàng.
Hai con xà kia chính là gi ảo cơ xà mà Lam Hàn Phong triệu hồi ra. Chỉ nhìn hai con xà quấn lấy nhau, ma sát lẫn nhau, còn phun ralưỡi rắn *** tế, cũng làm người ta tê cả da đầu.
Gi ảo cơ xà của Lam Hàn Phong còn chưa phát động tấn công, Natasha cũng đã bị dọa đến hồn vía lên mây, vội vã lùi về sau mấy bước, đặt mông ngồi xuống đất, gào to.
Natasha hô: “Cứu mạng cứu mạng! Quái vật! Có quái vật! Mau tới cứu cứu ta.”
Lam Hàn Phong nhìn bi ến cố này, không nhịn được liền cười ra tiếng. Cậu nhanh chóng ngồi dậy hồi máu, máu nhanh chóng đầy, Lam Hàn Phong lại như là lại trùng sinh một lần, sắc mặt tốt lên, *** thần đầu cũng tươi tắn hơn.
“Chủ nhân,ồ ồ, chúng ta còn chưa bắt đầu công kích đây!” giảo cơ xà màu xanh lục nói.
Giảo cơ xà màu vàng cũng nói: “Chủ nhân, còn muốn công kích sao?”
Natasha đương nhiên nghe không hiể u giảo cơ xà nói chuyện, chỉ nghe được hai con xà phát ra những âm thanh tê tê, sợ đến mặt nàng cắt không còn một giọt máu, động cũng không dám động.
Lam Hàn Phong t ừ trên giường đi xuống, cúi đầu nhìn y phục trên người mình một chút. Cái này chẳng lẽ là… Nữ trang? Trên người cậu dĩ nhiên mặc một cái váy mỏng.
Lam Hàn Phong b ị trang phục của chính mình sợ hết hồn, nhanh chóng sờ lên cái vòng tai màu bạc bên tai trái của cậu, đó là túi chứa đồ không giới hạn của cậu trong game, “Bá” một tiếng, bộ quần áo màu bạc mặc trên người cậu đã thay đổi, biến thành bộ trang phục màu tím nhạt của môn phái Ngũ độc.
Lam Hàn Phong cười híp mắt nhìn Natasha, nói: “Vị tiểu thư này, ngươi vừa nãy nói cái gì, ta không có nghe rõ, ngươi lập lại một lần nữa.”
Natasha t ức giận đến mức tim đập mạnh trong ngực, mạnh miệng nói: “Lam Hàn Phong! Ngươi đừng hung hăng, ngươi dám làm tổn thương ta, Roy ca ca sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Lam Hàn Phong nhướng mi một cái, sau đó cậu nháy mắt ra dấu cho giảo cơ xà.
Giảo cơ xà màu xanh lục lập tức hiểu ý, cười to lên, nói: “Chủ nhân chủ nhân, ta đến, ta thích nhất hù dọa người.”
Giảo cơ xà màu xanh lục ngay lập tức bò về phía Natasha, hành động không phải nhanh bình thường.
Natasha kinh hô một tiếng, hai mắt trắng dã, suýt chút nữa doạ chết rồi. Giảo cơ xà màu xanh lục nháy mắt liền bò tới bên người Natasha, cảm giác làn da lạnh lẽo cùng trơn trượt, không ngừng bò tới bò lui trên người Natasha. Natasha lại là kinh hô một tiếng, khóe miệng dĩ nhiên có màu đỏ như máu. Lam Hàn Phong trợn mắt ngoác mồm, nói: “Sẽ không phải bị các ngươi làm cho sợ mất mật chứ? Làm sao thổ huyết rồi.”
Giảo cơ xà màu vàng bình tĩnh nói: “Chủ nhân, khi nàng kêu to cắn phải đầu lưỡi.”
Lam Hàn Phong: “…”
Tác giả có lời muốn nói: nơi này là kê trấp tác giả tồn cảo hòm quân
Thủ trước tiên cảm ơn mọi người bình luận cùng Bá Vương phiếu, sao sao đát (3)(ε)
Phía dưới để tồn cảo hòm quân cho đại gia khoa phổ một thoáng bài này CP
Bài này CP sáng tỏ, Roy X độc ca. Phong tao độc ca cùng tra công lâu ngày sinh tình, sau đó mạnh mẽ dạy dỗ tra công
Cu ối cùng là tồn cảo hòm quân an lợi. Tồn cảo hòm quân gia tác giả quân lại kê trấp lại chăm chỉ, mỗi ngày còn đều manh manh đát, mau tới há mồm ăn cái này an lợi, nuôi nhốt kê trấp tác giả quân đi!
Hết chap 2.