Chương 101 :
Đứng ở dưới chân núi. Tiêu Viêm ngẩng đầu chăm chú nhìn thềm đá này không biết đã tồn tại qua bao nhiêu năm tháng xưa cổ . Trên đôi mắt trì hoãn mờ mờ ảo ảo vào lúc này tựa hồ có tiếng động kiếm minh rất nhỏ . Từ cuối thềm đá . Lanh lảnh truyền xuống giữa núi rừng rộng lớn im phăng phắt . Lại giống như chuông ngân . Làm tâm trí con người ta say đắm .
Trầm mặc duy trì liên tục sau một lúc lâu . Tiêu Viêm mới mở mắt ra . Vỗ nhẹ nhẹ Huyền Trọng Xích ở sau lưng . Cước bộ nhẹ đạp rốt cục thì cái nhân quả đã sơ lược kết trái đó đã ở ngay sau thềm đá cổ kính . Giờ khắc ba năm ước hẹn này . Chính thức đến !
Bước chân hạ xuống một lúc , Tiêu Viêm có thể cảm nhận được tận sâu trong linh hồn mình tựa hồ đều là giờ phút này nhả ra một ngụm hơi thở áp lực ba năm . Ba năm trước , ai được tính với một loại người nhìn qua có vẻ rất lỗ mãng cùng ấu trĩ , cảm thấy nhục nhã và oán hận niên thiếu rời nhà . Tiến vào núi sâu , giữa kiếm đao máu lửa như con nhộng bình thường nhanh chóng chuyển đổi lột xác . Ba năm tuế nguyệt . Phai mờ đi vẻ mặt non nớt cũng là nhân chứng cho sự trưởng thành . Nhưng mà hết thảy mọi trả giá này . Đều là vì ước định của ngày hôm nay !
" Nạp Lan Yên Nhiên " miệng khẽ động đậy . Bình tĩnh mà mang theo một cái tên đầy cảm xúc. Nhẹ nhàng từ trong miệng Tiêu Viêm phun ra .
Dài đằng đẳng tận cùng bậc thềm đá . Phía sau lớp mây mù lượn lờ . Là quảng trường vĩ đại . Quảng trường hoàn toàn do tảng đá cùng một màu sắc trải liền mà thành . Lộ ra một vẻ rất cổ xưa . Ở vị trí trung ương quảng trường . Có một tấm bia đá thật lớn sừng sững dựng đứng . Phía trên Tấm bia đá . Ghi lại tên tuổi các vị Tông chủ nhiệm kỳ trước của Vân Lam Tông , cùng với những người có công trạng lớn lao đối với Tông phái .
Một người dáng mỏng manh chiếm một vị trí tại thềm đá . Trên thân thể nữ tử mặc quần áo màu thiên thanh . Đôi mắt đang khép hờ . Gió nhẹ đưa đến làm y bào kề sát thân thể mềm mại lộ ra những đường cong hoàn mỹ của dáng người nàng . Cái gương soi bằng đồng dời về phía nữ tử kia bày ra yên tĩnh lạnh nhạt hai má mỹ lệ . Rõ ràng đó là Nạp Lan Yên Nhiên !
Tuy rằng phía trên quảng trường . Có đầy đủ xấp xỉ một ngàn người . Mà trung tâm quảng trường cũng là lặng ngắt như tờ , ngoại trừ tiếng gió thổi vù vù ở bên ngoài ra lại không có mảy may một âm thanh bất thường nào vang lên .
Thỉnh thoảng giữa không trung bỗng nhiên vang lên từng cái âm thanh như xé gió . Ngay lập tức bóng người xuất hiện ở tại phía trên ngọn cây cao ngất kia . Cái gương soi bằng đồng mờ đi một lúc . Lúc này mới phát hiện ra ở chung quanh quảng trường bên trên một ít cây đại thụ . Thế nhưng đứng sừng sững không ít nhân ảnh . Không chỉ có Hải Ba Đông ở đây , thậm chí là Pháp Mã , Gia Hình Thiên . Ngay cả Nạp Lan Kiệt cùng với mấy Thủ lĩnh Gia tộc khác và lớp vãn bối . Hiện tất cả đều ở chổ này xem ra lúc này đây Vân Lam Tông mời khách nhân cũng đích thật là không ít .
Bóng người tới quả thật gấp rút , lại cũng không có lỗ mãng bật ra âm thanh phá vỡ bầu không khí im lặng trong quãng trường . Tuy rằng một ít đệ tử Vân Lam Tông lúc này phát hiện một vài vị khách nhân vừa tới thực lực mạnh mẻ . Nhưng lại vẫn chưa có nửa điểm phản ứng gì . Thực tại yên tĩnh lượn quanh . Nhìn qua dường như bọn họ đã từ lâu sớm nhận được lệnh .
Đứng thẳng ở phía trên ngọn cây , Hải Ba Đông ánh mắt chậm rãi đảo qua quảng trường yên lặng kia . Sắc mặt thoáng có chút ngưng trọng , ở trong mắt loại cường giả như hắn nhìn qua . Tự nhiên là có thể phát hiện một ít tình tiết mà kẻ khác khó có thể nhận ra được . Trong cảm ứng của mình điều này là gần một nghìn Vân Lam Tông đệ tử hô hấp tiết tấu đã thực sự chính xác cùng một nhịp thở . Mỗi hơi thở tương hỗ lẫn nhau cùng hành động đối phó với bất kỳ một vấn đề gì liên quan . Tất cả sẽ đón nhận giống như bạo vũ tổng công kích liên miên rất mãnh liệt . Tại bên trên cái quảng trường này gần một ngàn người . Cơ hồ tựa như là một khối chuyên nhất vào lúc động thủ đánh nhau . Ngàn người nhất tề cùng ra tay . Cho dù là Đấu Hoàng Cường Giả cũng phải tạm lánh xa mũi nhọn này a .
" Không hổ là Vân Lam Tông" Trong lòng khẽ thở dài một tiếng Hải Ba Đông không khỏi khen ngợi khâm phục . Muốn đem giữa các đệ tử này phối hợp điều hòa ăn ý như thế vậy có bao nhiêu khó khăn ?
Quay đầu đi đến Hải Ba Đông cùng Pháp Mã , Gia Lão hai người liếc mắt nhìn nhau một cái . Đều là từ trong mắt của đối phương nhìn ra vẻ mặt ngưng trọng . Hiển nhiên Vân Lam Tông hợp thể đại trận này . Trong lòng bọn họ cũng là có chút kiêng kị . Kiêng kị thì ít mà bao trùm lòng bọn họ là sự sợ hãi ai biết được hôm nay cái người kia lại giở trò quỷ gì .
" sư muội ngươi sắp xếp hết thảy sao ! " Vân Vận ôm lấy hồng y thiếu nữ dựa vào người nàng nhìn trận hình đang được bố trí đâu vào đó hỏi .
" Ta chuẩn bị xong đâu vào đó chỉ còn đợi tên tiểu tử đó dẫn xác tới ! " Bạch Tuyết khóe môi ngưng động nụ cười , ánh mắt gian xảo nhìn về phía xa xa nói .
" Nàng nói xem Yên Nhiên là có thắng được Tiêu Viêm ! " Vân Vận thực sự lo ngại đồ nhi của nàng khó lòng thắng nổi tuy không biết thực lực của Tiêu Viêm ra sao nhưng chỉ cần nhìn việc nhiều ngày gần đây Tuyết nhi tự mình chỉ bảo Yên Nhiên thì cũng biết Tiêu Viêm không đơn giản .
" Yên Nhiên nha đầu sẽ không thắng được Tiêu Viêm ! Lòng ta rất muốn Yên Nhiên thắng nhưng kiếp số đã định trước Tiêu Viêm sẽ thắng dù có làm gì cũng không thể can dự vào . Ta là trưởng bối cũng không thể chơi xấu được ! " Bạch Tuyết thở dài thực ra nàng rất muốn chơi xấu a ~ nhưng ngạch nổi đây là trận quyết đấu giữa Nạp Lan Yên Nhiên và Tiêu Viêm , cũng không phải giữa nàng và hắn , thôi thì lần này thua lần sau tính sổ vậy .
" Vậy chúng ta không giúp thiệt sao ? " Vân Vận ngạc nhiên sao hôm nay tiểu tướng công của nàng lại ngoan ngoãn như vậy , thiệt sự không ra tay giúp Yên Nhiên sao ?
" Cứ để xem sao ! " Bạch Tuyết là muốn xem thử thực lực của Tiêu Viêm ba năm nay ra sao có thêm sự giúp đỡ của Dược Trần thì hắn mạnh lên bao nhiêu .
Ở phía trên quảng trường gần ngàn đạo ánh mắt đang nhìn chăm chú . Hắc bào thanh niên trên lưng đeo hắc thước thật lớn cước bộ từng bước nâng lên . Đi hết đến bậc thang sau cùng . Gã thanh niên ánh mắt không vui không buồn đảo qua tại giữa quảng trường thật lớn cuối cùng dừng lại ở phía trên đài đá , đồng dạng đem một đôi con ngươi sáng ngời phóng đến trên người nữ nhân mỹ lệ kia .
Cước bộ khẽ nâng , sau đó phóng đến ba bước tiến tới . Chỉ có tiếng bước chân trầm thấp tại giữa quãng trường yên tĩnh nhẹ nhàng lay động theo chiều gió phiêu đãng . Ba bước hạ xuống gã thanh niên ngẩng cao đầu chăm chú nhìn nữ tử nọ . Lạnh nhạt mở miệng .
" Tiêu gia -Tiêu Viêm ! "
Lời nói đơn giản tầm thường , chậm rãi phiêu đãng ở trên quảng trường to lớn , làm cho người ở giữa quảng trường trọn vẹn một khối khí tức kia hơi hơi xao động và rối loạn .
Ở giữa sân , vô số Vân Lam Tông đệ tử đều là ánh mắt với nhiều cảm xúc khác nhau nhìn về phía thềm đá chỗ hắc bào thanh niên nọ . Đối với người trẻ tuổi tên là Tiêu Viêm này , bọn họ cũng không cảm thấy xa lạ gì . Mối quan hệ ' ngọt ngào ' của hắn cùng với Nạp Lan Yên Nhiên, khiến cho hắn trở thành chủ đề đàm tiếu thường ngày ưa thích của rất nhiều đệ tử Vân Lam Tông . Đương nhiên , mỗi khi nhắc tới cái tên này thì đại đa số mọi người đều mang theo một chút rất khinh thường cùng châm chọc . Một cái tiểu Gia tộc lại muốn phải lấy một người là Tông chủ đồ đệ còn là thiếu Tông chủ Vân Tuyết sư điệt , giống như một cô công chúa cao quý chính là Nạp Lan Yên Nhiên . Cái này ở trong mắt bọn họ không thể nghi ngờ đúng là có vẻ không biết tự lượng sức mình . Đặc biệt là vụ ước hẹn ba năm ấy ở tại Tông nội sau khi lưu hành lan rộng thì loại giọng châm chọc này càng thêm tỏ ra nồng đậm hơn rất nhiều . Đương nhiên , cái loại châm chọc này nguyên nhân tự nhiên không ngoài sự ghen tị nào đó .
Với tư cách đại đồ đệ Tông Chủ Vân Lam Tông cao quý nên khó mà trèo cao kết thân được , vô số Vân Lam đệ tử coi người đó là Nữ Thần ở trong lòng mình . Thường ngày gặp mặt từ đầu đến cuối có đối mặt thì nàng vẫn duy trì bày ra hai má lạnh nhạt đẹp đẽ xuất trần , bất luận người nào hy vọng tiến thêm một bước tiếp xúc , đều phải đem lấy thất bại mà về . Mà Tiêu Viêm này thiếu chút nữa đã trở thành trượng phu của Nạp Lan Yên Nhiên tự nhiên là rất dễ bị người ta có phần ghen ghét dị thường .
Vì lòng ghen tị nên còn có một vài tin đồn thổi nào đó , những Vân Lam Tông đệ tử này , tự nhiên là đối với Tiêu Viêm trước kia chưa bao giờ gặp mặt , ấn tượng cực kém . Trong lúc nói chuyện với nhau phần lớn họ đều là đánh giá thấp lại còn chê bai tài năng , tựa hồ không đem Tiêu Viêm giới thiệu thành không đáng một đồng thì cùng thề không bỏ qua vậy .
Nhưng mà , ngày hôm nay nhìn gã thanh niên ấy cho dù đang đối mặt với hợp thể khí thế của gần một ngàn đệ tử Vân Lam Tông , lại vẫn như cũ duy trì vẻ bình thản cùng ung dung . Một vài đệ tử đầu óc thông minh lanh lợi sau khi vứt bỏ tâm tình phản đối thì trong lòng đúng là cảm thấy sợ hãi . Trạng thái thản nhiên như vậy cũng không giống như là thường ngày trong miệng các sư huynh đệ cái Tiêu gia phế vật ấy mà lại có khả năng thi triển ra đây a .