• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 12

Cùng Bạch Tuyết lẫn nhau ôm trong chốc lát, Vân Vận đem Bạch Tuyết nhẹ nhàng thả.

Cầm lấy cái bàn hộp, lấy ra một viên Tụ Khí Tán, đưa cho Bạch Tuyết, Vân Vận nhẹ giọng nói ra " Tuyết Nhi, ăn nó, tấn cấp Đại Đấu Sư."

Nhìn Đan Vương Cổ Hà đan dược, Bạch Tuyết trong lòng phản cảm, như nhau trước đây vậy cường liệt.

Hơi lắc đầu, Bạch Tuyết như trước quật cường nói ra " Đan Vương Cổ Hà gì đó, ta mãi mãi cũng không ăn."

" Ngươi a, làm sao quật cường như vậy đâu?" Vân Vận khe khẽ thở dài, vươn ngón tay ngọc, nhẹ nhàng sờ sờ Bạch Tuyết gương mặt của, nhẹ giọng nói ra: " Tuyết Nhi, yên tâm ăn đi! Những đan dược này, tuy là đều là Đan Vương Cổ Hà gì đó, nhưng đều không phải là Đan Vương Cổ Hà đưa, mà là Vân Lam Tông dùng thị trường giá cả mua được. Hơn nữa, sư tỷ có thể minh bạch nói cho ngươi biết, Đan Vương Cổ Hà gì đó, sư tỷ chưa từng có lấy danh nghĩa cá nhân tiếp thụ qua, đều là lấy tông môn danh nghĩa bỏ tiền mua. Cho nên, ngươi đại khái có thể ăn đi."


Ngừng lại một chút, Vân Vận bỗng nhiên sắc mặt trầm xuống, có chút cáu giận nói ra " Còn nữa, ngươi về sau, ít hơn tuỳ tiện ăn dấm khô đi. Khác phương diện, cắt đều là một chút căn bản không có giả dối không có thật sự tình, ngươi miên man suy nghĩ cái gì? Ta Vân Vận là kiểu nữ nhân gì, hai năm này sớm chiều ở chung, ngươi còn không biết sao?"

Nghe Vân Vận nói như vậy, Bạch Tuyết lúc này mới yên tâm đến. Nhưng chung quy chưa hề đưa tay tiếp nhận vẫn một mực từ chối

" Ngươi vì sao năm lần bảy lượt đều cự tuyệt nếu ngươi không nói rõ lý do đêm nay ngươi khỏi ngủ đi!!" Vân Vận nhíu mày, nàng đã giải thích đến như vậy tại sao Tuyết Nhi vẫn một mực từ chối.

Bạch Tuyết thở dài đem toàn bộ đấu khí chân thực một lần nữa thả ra.

" Nhị Tinh Đấu Linh!!!! Là Nhị Tinh Đấu Linh----Chín tuổi Nhị Tinh Đấu Linh."


Vân Vận thét lên một tiếng kinh hải không tin nhìn Bạch Tuyết hiểu nhiên nàng bị Bạch Tuyết doạ không nhỏ, cà lăm nói ra " Toàn bộ Đấu Khí Đại Lục, từ cổ chí kim, cũng chỉ có chính ngươi đi... Bất quá, một chút bất thế xuất lánh đời đại gia tộc ngoại trừ...."

Yêu nghiệt, thiên tài, các loại, đều đã không đủ để hình dung Bạch Tuyết.

Trong truyền thuyết Đấu Khí Đại Lục duy nhất một cái Đấu Đế, Đà Xá Cổ Đế, ở chín tuổi thời điểm, cũng không có trở thành Đấu Linh.

Bạch Tuyết lại làm xong rồi.

" Sư tỷ ngươi đã hiểu vì sao ta không muốn dùng Tụ Khí Tán chưa!! dựa vào thiên phú của ta, căn bản không cần những thứ này" Bạch Tuyết cười hì hì nhưng vẫn che dấu thân phận thực sự của mình.

Một hồi thanh lượng ánh trăng chiếu bắn, tiến đến, chiếu sáng Bạch Tuyết cùng Vân Vận thân thể hai người.


Nhìn ánh trăng, quang thải Chiếu Nhân, long lanh vô song Vân Vận, Bạch Tuyết nhịn không được tán thán " Sư tỷ, ngươi thật xinh đẹp! Ngươi nếu là ta lão bà, tốt biết bao nhiêu a!"

" Ngươi! Tiểu hỗn đảm, chớ nói càn! Người nào, ai là của ngươi lão bà?" Vân Vận mỹ mặt đỏ lên! Hung hăng mắng.

Bạch Tuyết mỉm cười, mặt dày dán đến, tiếp được Vân Vận tiêm Tế Liễu thắt lưng " Sư tỷ, ngươi bây giờ không phải là ta lão bà, chờ ta sau khi lớn lên, ngươi chính là ta lão bà. Hì hì, không quá mấy năm, ngươi liền không phải ta đối thủ ah!"

" Hừ, ý nghĩ kỳ lạ tiểu hỗn đản!" Vân Vận nhổ một câu

Vân Vận nhẹ giọng nói ra " Được rồi, Tuyết Nhi, ngươi hảo hảo ngủ đi, chúng ta ngày mai đang tu luyện!"

" Không, sư tỷ, ngươi đêm nay ngủ cùng ta đi! Tuyết Nhi muốn ôm ngươi ngủ. Dạo gần đây không ngủ chung với ngươi ta nhớ muốn chết" Bạch Tuyết ôm Vân Vận, lắc đầu không nghe theo.
" Ngươi-----" thấy Bạch Tuyết cư nhiên đưa ra yêu cầu này, Vân Vận nhất thời hung hăng trừng mắt liếc nàng một cái, đang muốn hung hăng răn dạy lúc, cũng là đột nhiên ngọc dung đỏ bừng không gì sánh được.

" Vân Tuyết, ngươi cái tiểu hỗn đản, trời ạ, tay hướng nơi nào duỗi? Không nên sờ loạn...." Vân Vận hoảng loạn ôm chặt Bạch Tuyết, không cho nàng dính vào.

Bạch Tuyết cười hắc hắc, ôm Vân Vận nằm ở giường, nhẹ giọng nói ra " Sư phụ, lại có mấy giờ, sắc trời thì sắp sáng, chúng ta ngủ chung cũng không có gì, lại nói, ta chỉ là một đứa bé mà thôi, ngươi chẳng lẽ còn sợ ta nhân cơ hội khi dễ ngươi hay sao?"

" Ngươi khi dễ ta?" Vân Vận tức giận nói ra " Ngươi mới bây lớn điểm! Sư tỷ có thể lớn hơn ngươi nửa vòng!"

" Vậy sao ngươi không dám cùng tiểu sư muội ngủ chung?" Bạch Tuyết phản bác.
" Ngươi! Được! Vân Tuyết, ngươi không phải nghĩ cần sư tỷ cùng ngươi ngủ sao? Sư tỷ đêm nay cùng ngươi ngủ, nhìn ngươi phải ra khỏi hoa dạng gì?" Vân Vận hừ một tiếng, quật cường tâm bắt đầu, ngẹo thân thể, nằm đi " Bất quá, ngươi nên cho sư tỷ chú ý, không thể giống như vừa rồi như vậy dính vào. Nếu không, hừ hừ, sư tỷ đã đem ngươi một cước đạp ra ngoài."

" Biết rồi! Sư tỷ! Tuyết Nhi sẽ rất ngoan!" Bạch Tuyết hì hì cười, thân thể dán vào Vân Vận thân thể, nhẹ nhàng tiếp lấy nàng, đầu chen trên mặt đất ôn nhu tấn hương trong lòng, bế con mắt, vẫn không nhúc nhích, từ từ thiếp đi.

Thấy Bạch Tuyết quả nhiên thành thật đứng lên, Vân Vận cũng là cảm thấy ngoài ý muốn.

" Tiểu hỗn đãn, thật đúng là trở nên ngoan ngoãn." Vân Vận mỉm cười, vươn tay cánh tay, ôm Bạch Tuyết thân thể, cũng bế đôi mắt đẹp, từ từ thiếp đi....
Buổi sáng ngày thứ hai, trên giường ngủ của Vân Vận lúc này Bạch Tuyết đang say ngủ trong lòng nàng

Đột nhiên Vân Vận mi đẹp khẽ nhíu , nàng lim dim mở mắt , phát hiện tiểu sư muội đã thức dậy từ bao giờ , lúc này thậm chí trời còn chưa sáng nữa .

Vân Vận tò mò ngồi dậy , nàng chỉ mặc một bộ áo ngủ mỏng màu trắng làm bằng tơ lụa mà thôi , một chiếc váy ngắn đến đùi . Rất nhanh Vân Vận phát hiện ra Bạch Tuyết đang ở ngoài sân , hai chân khoanh lại , mắt nhắm chặt .

Trên đỉnh đầu của Bạch Tuyết xuất hiện một tụ xoáy khí , xoáy tụ khí màu đỏ thể tích càng ngày càng lớn sau đó nó xoay tròn càng ngày càng nhanh , phô thiên cái địa nguyên khí bị hút vào cơ thể Bạch Tuyết .

Năng lượng mấy trượng xung quanh Bạch Tuyết không ngờ lại biến thành một lồng năng lượng màu đỏ , cực kì lung linh huyền ảo .
Vân Vận miệng mở lớn , nàng không thể tin vào mắt mình , nàng một nhị tinh đấu hoàng thì tất nhiên phải biết Bạch Tuyết đang làm gì

Xoáy khí xoay tròn càng ngày càng nhanh , càng ngày càng kinh khủng , lượng thiên địa nguyên khí tiến vào người Bạch Tuyết đã sớm vượt qua cực hạn mà Nhị Tinh Đấu Linh có thể chịu được rồi , bất cứ ai cũng có nguy cơ bạo thể mà chết .

Nhưng thiên địa nguyên khí càng tiến vào thì lại càng không đủ , thân thể Bạch Tuyết như một cái động không đáy , kinh mạch của nàng rộng lớn vô bì bao nhiêu nguyên khí tràn vào cũng chưa khiến nó bị căng lên .

Năng lượng dọc theo kinh mạch chạy dọc cơ thể , xương cốt , lục phủ ngũ tạng , sau đó chạy thẳng xuống tiểu phúc , vị trí đan điền . Bên trong tiểu phúc của Bạch Tuyết cũng xuất hiện một xoáy tụ khí màu đỏ , điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên khí .
Xoáy tụ khí bên trong Bạch Tuyết thể tích cũng càng ngày càng nhỏ , càng ngày càng chân thật , đấu khí cất chứa bên trong nó cũng càng ngày càng đậm , sức mạnh băng tuyết cùng với hai loại huyết mạch trong người Bạch Tuyết bùng lên , điên cuồng luyện hóa , điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên khí , giúp nàng thanh lọc đấu khí một lần , loại bỏ mọi tạp chất trong cơ thể .

Tam tinh Đấu Linh

Tứ tinh Đấu Linh

Ngũ tinh Đấu Linh

Rất nhanh, Bạch Tuyết liền mở mắt ra, cảm giác được tự thân cảnh giới, lẩm bẩm nói" Ngũ tinh Đấu Linh, chỉ tăng trưởng ba cái cảnh giới nhỏ!"

Bên cạnh để lại Vân Vận đang ngốc trệ nhìn mình .

Quay đầu lại nhìn Vân Vận , Bạch Tuyết gãi đầu mỉm cười " Sư tỷ ta mệt quá , ta muốn đi ngủ , chúng ta lại đi ngủ đi." Vân Vận liền gõ đầu Bạch Tuyết một cái " Hừ xem lại bản thân ngươi đi , bẩn như vậy ai cho ngươi lên giường , đi tắm đi sau đó mới được phép vào phòng."
Vân Vận quay đầu về phòng ngủ nhưng trong lòng sóng gió ngập trời , từ lượng đấu khí mà cơ thể Bạch Tuyết có thể thoải mái nhận vào , Vân Vận dám cá toàn bộ Gia Mã đế quốc không có một ai ở đấu linh cấp có trụ cột chắc chắn hơn Bạch Tuyết cả , nàng lại càng thêm khó hiểu , sư muội của nàng thực sự không hề tu luyện bao giờ, bình thường nhìn Bạch Tuyết theo nàng cùng Nạp Lan Yên Nhiên tu luyện, nhưng thật ra toàn nhắm mắt ngủ, nàng đương nhiên nhắm một con mở một con cho qua . Vân Vận lại nhớ đến câu nói của tiểu hỗn đản " Sư Tỷ à , ngủ cùng giường với sư tỷ thì muội mới có thể đột phá được nếu không cả đời liền dậm chân tại chỗ , sẽ bị sư phụ nói đó."

Vân Vận sờ vào bộ ngực no đủ của mình , nàng đỏ mặt , miệng thì thào " Chẳng nhẽ nằm trong ngực ta lại thật sự là một cách tu luyện."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK