Nhưng hiển nhiên, thí sinh này dùng sai phương pháp, sau khi luộc xong thấy vẫn sống nhưng không dám luộc thêm chỉ sợ bị chín quá như cái trước, thế nên thí sinh này đã dùng rượu và giấm để khử tanh. Cách này không gọi là sai bởi vì giấm và rượu vốn có công dụng khử tanh, nhưng cái quan trọng nhất vẫn là khống chế tỉ tệ.
Đáng tiếc, anh ta lại nóng ruột đổ quá nhiều dấm, sau đó dùng gia vị khác để che giấu nhưng sau cùng cũng chẳng thể giấu được mùi chua đã ngấm vào thận. Cuối cùng thí sinh này trang trí đĩa ăn bằng dưa chuột và ớt chuông, thận heo luộc chín bên ngoài cộng thêm gia vị nồng hương nên nhìn rất đẹp mắt, có điều khi cho vào miệng lại là một loại cảm giác khác.
Tuy mùi tanh đã được khử nhưng vị chua loại phá hủy hoàn toàn tổ chức chất béo có trong thận lợn làm món ăn mất đi tính mềm trơn ban đầu, nước sốt nồng nặc cũng chẳng thể che giấu được vị chua của giấm.
[U Lan tiên uyển: Nhìn thì ngon, ngửi cũng ngon mà lúc ăn vào miệng thấy dị thật đấy.]
[Thủy các nhất phương: Phải, luôn thấy chỗ nào đó là lạ...]
Có thể nhìn thấy luôn điểm số cuối cùng của thí sinh này.
Sau món của anh ta thì có một đĩa cật xào khá đặc sắc, cật được cắt hình giống lúa mạch mà Nguyễn Đường từng thực hiện trên sóng trực tiếp, nguyên một quả thận được xắt mỏng khía đều, thêm nước tương cùng tương ớt cho thật ngon miệng, thêm tí ớt chuông xắt nhỏ rồi xào với lửa lớn. Không chỉ tạo hình đẹp mà hương vị cũng cực kì nồng nặc, độ lửa được khống chế rất tốt nên nhóm giám khảo rất hài lòng.
Tiền Dũng nằm trong top3 của vòng thi trước thì có cách làm lạ nhất, đó là nấu dạ dày như nấu canh cá, thế nhưng dù đã cắt nhỏ dạ dày lợn nhưng kết cấu thành dạ dày dày hơn thịt cá nên khó chín hơn nhiều, chiên qua một lần rồi mà vẫn chưa chín hết, mùi tanh nồng đến mức Nguyễn Đường và hai vị đồng giám khảo không nhịn nổi chứ đừng nói đến các giám khảo tạm thời khác.
Tuy các quân nhân vẫn giữ hình tượng lạnh lùng kiên cường ăn miếng dạ dày kia và không nôn mửa trước trăm triệu khán giả, thế nhưng khuôn mặt họ càng ngày càng căng thẳng, nhìn thôi là biết mùi vị không ổn chút nào. Mười khán giả đang trên màn chiếu thì khác, đồ vừa vào miệng đã nôn ra.
Mặt Tiền Dũng lập tức trắng bệch, y cúi người thật sâu về phía bàn giám khảo rồi im lặng đi về chỗ.
Nguyễn Đường lo lắng nhìn về phía Hạ Vân Sâm, anh biết đẳng cấp thể chất của Hạ Vân Sâm cao nhất trong tất thảy nên ngũ giác cũng mẫn cảm hơn nhiều, anh rất là lo nếu hắn ăn không quen thì sẽ xuất hiện tình trạng cơ thể phản ứng.
Dường như Hạ Vân Sâm cảm nhận được ánh nhìn quan tâm của anh nên đã trả lại một ánh mắt động viên, lúc này Nguyễn Đường mới thấy yên tâm đôi chút.
Cuối cùng cũng đã đến phiên Thi Minh Húc. Anh dùng tận đến những giây phút cuối cùng để hoàn thành món ăn nên món của anh cũng đứng cuối luôn, khán giả cũng mong đợi thành phẩm này nhất, muốn biết được hương vị của món ăn dùng những ba mươi phút chỉ để sơ chế.
Anh cắt lòng già vát thành hình thuyền, nhìn qua thì tưởng miếng thịt nên những khán giả không chấp nhận được ruột già cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Màu đỏ điểm tô cho đĩa lòng cộng thêm hành thái xanh lục kíƈɦ ŧɦíƈɦ vị giác khiến người ta muốn ăn hơn rất nhiều.
Lúc cho vào miệng rồi nhiều khán giả mới thấy món này mới lạ, mùi vị của lòng già cay cay lạ lẫm, thỉnh thoảng còn có chút gì đó ngọt trong, cấp độ hương vị chồng chất như thể sóng biển tầng tầng lớp lớp, cảm giác vô cùng kì diệu.
[Thanh hạm lãng du: Ôi ngon thật. Cay cay tê tê vân vân thì tôi có thể đoán được nó làm từ gì, thế nhưng mà cái vị ngọt cuối cùng là gì đó?]
[Mục Nhạn Phàm: Phải phải, chút ngọt ngào cuối cùng kia là hồi cam trong truyền thuyết đó à?]
[A Huệ ngoan nhất: Má... Hồi cam không dùng trong trường hợp này... Tôi cảm thấy phần ngọt cuối cùng là từ chỗ nước trong suốt mà anh ấy cho lên lúc gần hết giờ ấy. Là nước đường ư?]
Sau khi Nguyễn Đường nếm xong món ăn thì trên mặt cũng nở nụ cười thỏa mãn, "Thứ chất lỏng trong suốt anh cho vào món ăn cuối cùng là nước lê đúng không?]
"Phải." Thi Minh Húc nở nụ cười, trước giờ anh luôn kính phục vị đầu bếp trẻ tuổi này, người ta nếm thử ra đó là nước lê anh cũng không ngạc nhiên lắm.
"Sao anh lại nghĩ đến chuyện dùng nước lê?" Nguyễn Đường ngạc nhiên hỏi.
Nước lê ngọt thanh giải ngấy, Thi Minh Húc cho thêm nước lê có thể nói là điểm mắt cho rồng, hương thơm trong veo, không chỉ tăng thêm cảm giác tươi mới mà còn có tác dụng giảm độ cay bớt ngán, phải nói là cực kỳ đa dụng.
"Thỉnh thoảng ở nhà có ép trái cây lấy nước và tôi thích nhất nước ép từ quả này, ngọt trong mà không gắt." Vừa hay lần này trong hộp bí mật có lê nên anh lấy ra ép thành nước chờ hoàn thành bài thi rồi rưới lên.
Nguyễn Đường gật đầu tán thành, anh có thể chắc chắn trong số ba người đứng đầu của cuộc thi ngày hôm nay sẽ có một chỗ cho Thi Minh Húc, và thí sinh này cũng sẽ tiến xa hơn trên con đường ẩm thực.
[Mưa tím: Oa, hóa ra là nước lê. Kẹo nhà mình siêu thật, nếm thử phát biết ngay là gì.]
[Bao bao: Thi Minh Húc cố lên.]
Cuối cùng có mười hai người bị loại ngay vòng đầu tiên và trong đó có cả Tiền Dũng, mười ba người còn lại tiếp tục vào vòng kiểm tra kiến thức cơ bản, đây cũng chính là lúc họ phải tranh giành để lấy được năm tiêu chuẩn vào vòng trong.
"Thử thách kiến thức cơ bản lần này vẫn là độ dao." Nguyễn Đường nói sau đó vớt một con cá quế ra, "Trước đây khi tôi làm tiệc chiêu đãi cũng đã từng làm cá rán, chắc là mọi người chỉ chú ý đến thành phẩm chứ chưa biết cách làm thế nào, hôm nay tôi sẽ biểu diễn cho mọi người quan sát một lần."
Cá quế ít xương lại béo, chất thịt non mềm thích hợp chiên rán.
Nguyễn Đường cầm dao phay cắt vảy, mang, nội tạng sau đó rửa sạch với nước.
Sau đó anh cắt đầu cá để lại phầm thân, chia đôi mở rộng thân cá, bỏ xương sống nhưng không đυ.ng đến đuôi. Sau đó anh xắt thịt thành lát mà không hề cắt đến da cá.
"Thịt của con cá này phải cắt hết thành hình sợi nhỏ, như thế khi chiên dầu mới xõa tung như đuôi sóc." Sau khi cắt lát hết thịt cá anh cầm đuôi giơ lên cho mọi người quan sát, phần thịt cá tách ra trong khi đó da cá vẫn nguyên vẹn, "Mỗi dao hạ xuống phải đều tay đúng lực, da không được tách khỏi thịt, mọi người làm được như tôi làm mẫu đây thì được coi là hợp lệ."
"Mỗi người có ba con cá và một tiếng đồng hồ, sau cùng hãy nộp cho chúng tôi thành phẩm tốt nhất của các bạn."
[Mana tương: Kẹo nhà mình đẹp trai siêu thực. Nhìn độ dao của ảnh mà muốn quỳ.]
[Nguyệt Vũ Hân Hoa: Thực sự mong chờ năm người mạnh nhất xuất hiện. Tất cả các thí sinh hãy cố lên.]
Có thể đi đến bán kết thì mười ba người này không phải là những người kém cỏi, trình độ nắm giữ kiến thức cơ bản cũng thuộc dạng top.
Nhìn qua có vẻ cá rán không khó như sợi khoai tây Nguyễn Đường làm khi trước nhưng trong phần thi này lại có một yêu cầu ẩn, đó chính là thử thách sự hiểu biết của thí sinh với từng thớ thịt nguyên liệu nấu ăn và thuộc tính của nó.
Như là lột cua hay là thái thịt vậy, nếu có sự hiểu biết về hoa văn của nguyên liệu cùng với sự phân bổ xương – thịt thì khi cắt ra thực phẩm vẫn sẽ nguyên vẹn, nếu như phải tạo hình mà không để ý đến những chi tiết khác biệt nhỏ của hoa văn nguyên liệu sẽ khiến thành phẩm gãy vỡ hoặc bị vụn.
Đây mới là điểm nhìn ra sự khác nhau của các thí sinh.
Có người ý thức được chuyện đó nhưng cũng có người không, điều chắc chắn là không ai ngốc đến mức đi nhắc bài cho đối thủ cạnh tranh của mình. Bọn họ chỉ im lặng đi đến cầm cá về bàn và tiến hành xử lý.
Nguyễn Đường, Cổ hội trưởng và Cát lão vẫn đứng quan sát các thí sinh như thường lệ, Tra Phán Phán, Tào Tuấn cùng Thi Minh Húc đều có biểu hiện rất tốt, kiến thức cơ bản của cả ba người đều nắm chắc, Tra Phán Phàn là cô gái duy nhất nên cũng càng thêm tỉ mỉ.
Động tác của cả ba không nhanh không chậm, tốc độ hạ dao cũng đều đều, mỗi một nhát đều cực kỳ chính xác, đáng tin hơn nhiều những thí sinh muốn khoe kĩ năng rồi bị lật xe hoặc cẩn thận quá mức thành ra mắc lỗi ngược.
Cuối cùng có tám người thuận lợi đạt được tư cách qua cửa nhưng chỉ có năm người được chọn, theo thứ tự là Tra Phán Phán, Tào Tuấn, Thi Minh Húc, Ngô An Dân và Trần Nguyên Võ.
Bốn người đầu tiên đều từng nằm trong top 3, cũng có gọi là quen mặt với khán giả, họ trở thành năm người vào đến chung kết cũng không ngoài dự đoán.
Thế nhưng cái tên Trần Nguyên Võ thì lại lạ nhất, sau khi mọi người nhìn thấy chính chủ thì lập tức nhớ lại – đây chẳng phải là anh trai cao lớn làm thịt bò giã tay khá ngon kia sao. Không ngờ trình độ dùng dao của anh đẹp trai này cũng xuất sắc như vậy.
Bọn họ có ấn tượng nên lượng fan trang cá nhân của Trần Nguyên Hãn trên weibo cũng tăng lên vùn vụt.
Tiếp theo chính là chung kết, là phần thi đấy cuối cùng nên ba người mạnh nhất sẽ không có đặc quyền.
"Chúc mừng năm thí sinh xuất sắc đã lọt vào vòng chung kết, quả là một con đường khó khăn và không dễ gì mọi người đến được đây, độ khó của vòng chung kết sẽ tăng thêm lần nữa, hi vọng các bạn chuẩn bị hành trang thật kĩ lưỡng và phát huy hết khả năng trong vòng thi sắp tới." Cổ hội trưởng cười nói.
"Dạ!" Năm người cùng đồng thanh đáp lời.
Bán kết tới đây là kết thúc, nhóm giám khảo tạm thời lục tục đi hết chỉ có mình Hạ Vân Sâm là đứng nguyên tại chỗ, ngay sau khi Nguyễn Đường tuyên bố kết thúc phần thi thì hắn đi đến kéo tay anh.
"Đi, chúng mình về nhà."