[Sâu tình yêu F1: Nếu mấy năm nay Thái nữ sĩ khổ như vậy thì sao đôi bàn tay lại trắng trẻo mịn màng thế?]
[Dao Quang:… Đấy là filter có sẵn?]
[Cá mắm real: Lầu trên, quần chúng ăn dưa nói cho mà biết, Trác chó quay phim chưa bao giờ dùng filter, thấy tay phóng viên không? So sánh rõ ràng luôn.]
[Gió thổi: Tôi cảm thấy streamer không phải người như vậy, trong đó nhất định có lí do.]
[Wuminly: Streamer quyên góp nhiều tiền như thế, khẳng định không phải loại người keo kiệt với người thân, tôi cũng cảm thấy trong chuyện này có vấn đề gì đó.]
[Thượng thiện nhược thủy: Mọi người không nên suy đoán linh tinh, nhất định streamer sẽ đưa ra lời giải thích hợp lí @Nguyễn Đường V]
Thiếu niên Nguyễn Đường không phải dân nghiện mạng xã hội dưới tình huống như thế này phản ứng siêu chậm, chờ anh phát hiện chuyện này thì cũng đã có người đăng bài weibo thanh minh giúp.
“Hội FC Nguyễn Đường toàn quốc: Mong mọi cư dân mạng và các bạn Kẹo Mềm giữ tỉnh táo, chuyện này vẫn chưa xác định được độ chân thực, hơn nữa tính theo tình hình thực tế, chứng cứ của đối phương cũng không đủ. [ảnh][ảnh][ảnh].”
“Đầu tiên, Ngụy Trác đã từng tung bằng chứng giả nhằm vấy bẩn Nguyễn Đường, sau vì trộm cắp bí mật thương mại mà bị khởi tố, tuy nhiên vì thân thể không cho phép nên kéo dài thời gian tố tụng, tình hình cụ thể có thể thấy ở hình 1. Thứ hai, căn cứ vào chuyện Thái nữ sĩ kể, bà ta luôn làm việc khổ cực, nuôi hai đứa trẻ, nhưng từ ngay trên video là có thể thấy trên tay không có vết chai, so sánh là sẽ thấy ảnh 2. Thứ ba, Nguyễn Đường là ai chúng ta đều biết, đầu tiên, anh ấy đóng phim gặp tai nạn trở thành người thực vật, mất năm năm mới tỉnh, đồng thời cũng quyên góp và làm từ thiện rất nhiều. ảnh thứ ba chúng ta có thể thấy thời gian nằm viện và những mục được Nguyễn Đường quyên góp, cùng với đó là các tài khoản có tiếng nói đăng bài.”
“Mặt khác, tôi còn muốn hỏi Thái nữ sĩ một câu, nếu Thái nữ sĩ yêu con như thế, thì năm năm Nguyễn Đường có chuyện, bà là mẹ bà đã ở đâu vậy?”
Bài đăng lập luận chặt chẽ phối hợp với bức ảnh chứng minh, đọc đến đâu khai sáng đến đó, fan Nguyễn Đường share điên cuồng, trong nửa ngày ngắn ngủi, số lượng chia sẻ đã vượt qua con số năm mươi triệu.
Theo bài đăng tung ra, số quần chúng ăn dưa chưa rõ chiến tuyến lập tức đứng hết về một bên, đặt ra câu hỏi với video Ngụy Trác đăng lên. Thoạt nhìn, video này chính là để tung hỏa mù.
Ngụy Trác nhìn hòm thư cá nhân toàn những tin nhắn chửi bới mạt sát, hắn hoàn toàn không để tâm đến sự tấn công của cư dân mạng, trên mặt hắn chỉ có nét cười lạnh lùng.
Quang não của hắn vang lên, phía bên kia truyền đến âm thanh giận dữ nổ phổi của Diệp thiếu: “Ngu ngốc! Chẳng phải bảo là không có sơ hở sao!”
“Diệp thiếu bớt giận.” Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng hiểm ác, nhìn chăm chăm thông tin của Diệp thiếu trên màn hình, hắn dùng giọng nói đáng sợ như rắn độc trả lời, “Đây chỉ là bước đầu thôi, Thái Hân là mẹ Nguyễn Đường, ai sẽ tin một người mẹ lại đi hại con trai ruột của mình? Nhưng mà cái tên Nguyễn Đường này quả thật là giấu giỏi quá, cho nên tôi cần thêm chút thời gian, từ từ vạch mặt hắn.”
“Hừ, tốt nhất là thế.” Diệp thiếu hừ lạnh. “Nếu lần này lại hỏng, thì chắc cũng biết hậu quả rồi đấy!”
“Rõ…” Vừa trả lời khép nép, nhưng trong mắt Ngụy Trác cũng tràn ngập tàn độc.
***
Sau khi phát hiện là Ngụy Trác, nhân vật từng ghim anh tung video, phản ứng đầu tiên của Nguyễn Đường không phải phẫn nộ hay sợ hãi, mà là bất đắc dĩ nở nụ cười, thậm chí anh còn muốn hỏi Ngụy Trác một câu: “How old are you (sao lại là ông nữa)?”
Đến khi xem xong người phụ nữ tự xưng là “mẹ’ kia biểu diễn, Nguyễn Đường tức đến bật cười.
Phải, là diễn. Dù Nguyễn Đường không có ký ức của nguyên chủ, cũng không quá hiểu chuyện đóng phim diễn kịch, nhưng gà mờ như anh cũng có thể thấy người phụ nữ tên Thái Hân này thể hiện xốc nổi cỡ nào, gào lớn như vậy mà mắt không đỏ, không biết nước mắt có phải do nhỏ thuốc mới có hay không, cái hành động quỳ xuống chắp tay lạy còn thái quá hơn nữa.
Tất cả tất cả, đều chỉ ra là bà ta không hề chú ý đến “Nguyễn Đường” một chút nào.
Nghĩ đến chuyện một người đàn bà như thế là mẹ của mình, Nguyễn Đường cảm thấy bà ta đang sỉ nhục từ “mẹ”.
Trong lòng anh bỗng dâng lên nỗi oán hận đối với người “mẹ” hại anh, mặt thì khóc lóc mà ngôn từ như đâm thẳng vào tim gan. Kỳ thực cảm xúc giận dữ này không phải của anh, đối vởi bản thân Nguyễn Đường mà nói thì anh và Thái Hân là hai người hoàn toàn xa lạ, cho nên sự oán hận này là cảm xúc của nguyên chủ vẫn còn tồn tại trong cơ thể này, khi nhìn thấy người phụ nữ này mới bộc phát ra.
Chỉ đến khi thấy hình ảnh Nguyễn Vũ yếu ớt nằm trên giường bệnh, anh mới thấy khổ sở và đau lòng.
Tuy Nguyễn Đường phản ứng hơi chậm, mà không có nghĩa người khác cũng vậy, như khi Hạ Vân Dật phát hiện ra chuyện này, hắn cũng báo luôn cho em trai mình, họ còn chuẩn bị cả phương án giải quyết trước khi liên hệ với Nguyễn Đường.
Hạ Vân Sâm vẫn đang điều tra những khoản tiền Nguyễn Đường gửi đi trước đây, nhưng không thể dùng việc công để làm việc riêng nên làm rất chậm. Bây giờ Thái Hân đột nhiên xuất hiện, hắn lập tức có hướng điều tra, rất nhanh đã tìm được chủ nhân của tài khoản kia, đó chính là thuộc về Thái Hân.
Thái Hân trong clip cố ý tránh nặng tìm nhẹ, chỉ nói trước đây khi Nguyễn Đường đóng phim thi thoảng có gửi tiền về, nhưng trên thực tế, mỗi lần Nguyễn Đường chỉ giữ cho mình một, hai trăm nghìn, còn lại đều gửi đi hết, con số lúc đầu chỉ mấy trăm nghìn, sau thành mấy triệu, mối tháng đều thế. Nhiều tiền như vậy là đủ cho một gia đình bình thường cơm áo không lo cả đời! Mãi đến khi Nguyễn Đường bị thương hôn mê, khoản tiền tiếp tế dài mấy năm mới bị cắt đứt, sau bởi vì não bộ bị thương nghiêm trọng, khi tỉnh cũng mất hết ký ức nên mới không nhớ nổi hai mẹ con ở hành tinh xa xôi, càng không kể đến chuyện nhớ gửi tiền.
Cũng chính vì thế, nên khi Thái Hân có được tin tức của Nguyễn Đường, bà ta mới vội vàng đến đòi tiền.
Vì để đáp trả tốt hơn, nhất định phải biết người biết ta, Hạ Vân Sâm thông qua Nhiễm Tinh liên lạc với công ty chủ quản cũ của Nguyễn Đường, muốn hỏi chút tình huống trong nhà Nguyễn Đường. Nguyễn Đường chưa thành niên đã ký hợp đồng với công ty, làm việc nhiều năm như thế hẳn là cũng có thông tin đáng giá.
Quả nhiên, rất nhanh họ đã tìm được thông tin từ phía Thôi Lỗi – quản lý cũ của Nguyễn Đường, Nguyễn Đường là một người giấu chuyện rất kỹ, nhiều năm như thế cũng không đề cập đến người nhà, cho nên Thôi Lỗi hoàn toàn không biết chuyện anh luôn gửi tiền về nhà.
Khi Nguyễn Đường chỉ là người mới, Thôi Lỗi còn quản lý khá nhiều nghệ sĩ, cũng không thể quan tâm toàn bộ, nên chuyện hắn biết cũng có hạn. Hắn chỉ biết Nguyễn Đường lúc nào cũng cố gắng, dù là luyện tập hay làm việc, dường như là không có một ngày nào là ngày nghỉ, chỉ cần có cơ hội kiếm tiến, anh không hề bỏ qua, nghệ sĩ nỗ lực cố gắng như thế quả thực là vô cùng hiếm có, thêm vào điều kiện bản thân cũng không tệ, cho nên Thôi Lỗi cũng muốn hết sức bồi dưỡng.
Còn chuyện Thái Hân nói bản thân bị vô tội cho vào danh sách đen, Thôi Lỗi cười khẩy coi thường. Hắn nói, sau khi Nguyễn Đường xảy ra chuyện, có một người tự xưng là mẹ Nguyễn Đường gọi đến, lúc đó hắn nhận cuộc gọi, biết đến Nguyễn Đường bị thương nặng rồi hôn mê là mụ ta không liên lạc nữa, chỉ là không biết thế nào lại tìm đến công ty đòi tiền bồi thường.
Cơ mà Nguyễn Đường khi đó chỉ hôn mê, chưa chết, hơn nữa cũng cần một số tiền lớn để chữa bệnh, nói thế nào cũng là nhân viên kỳ cựu của công ty, lại vừa mới nhận được danh hiệu ảnh đế, bên ngoài vẫn để ý tình hình, cho nên công ty quyết định chuyển thẳng số tiền bồi thường cho Nguyễn Đường để chữa bệnh, cố hết sức cứu sống. Nhưng mẹ Nguyễn Đường cứ bám lấy công ty đòi tiền, vừa khóc lóc vừa ăn vạ, còn định uy hiếp công ty, sau đó phía công ty không chịu được nữa, ném lại câu có giỏi thì đi mà kiện rồi kéo thẳng vào danh sách đen.
Thôi Lỗi cảm thấy người mẹ không thèm để ý đến sự sống chết của con như thế nhất định là mẹ kế, nên cũng dùng quang não của Nguyễn Đường kéo bà ta vào danh sách đen. Thời gian loáng một cái trôi qua năm năm, nếu hôm nay đối phương không đề cập đến hắn cũng quên luôn chuyện này.
Sự tình điều tra đến đây cũng coi như rõ ràng. Tình cảm của Nguyễn Đường với gia đinh nhạt nhẽo không có mấy, người phụ nữ tên Thái Hân kia quả thực là mẹ Nguyễn Đường, nhưng chỉ nhận tiền không nhận người, mấy năm nay toàn đòi tiền anh, sau khi Nguyễn Đường có chuyện, cái bà ta quan tâm đầu tiên không phải là sự sống chết của con trai mà là đòi số tiền bồi thường đáng ra là của Nguyễn Đường.
Anh em nhà họ Hạ đều cảm thấy, loại mẹ như thế này cắt đứt quan hệ càng sớm càng tốt. Nhưng chuyện này khác với chuyện khi trước, dù sao đây cũng là chuyện nhà Nguyễn Đường, không phải chuyện mà hai người ngoài như họ có thể xen vào, họ cũng không tiện làm thay, chỉ có thể ghi âm lại rồi đến tìm Nguyễn Đường lần nữa.
“Hạ viện trưởng, Hạ thiếu tướng.”
Cảm xúc của Nguyễn Đường coi như là ổn định, rót cho hai người họ mỗi người một cốc nước hoa quả, ba người ngồi trên ghế salon nói chuyện.
“Hai người tới, hẳn là vì chuyện của mẹ tôi đúng chứ?”
Hạ Vân Sâm gật đầu, trong mắt ánh lên sự lo lắng. Trong lòng Nguyễn Đường ấm áp, cười nói: “Tôi không sao, quả thực tôi không nhớ bà ấy, nên không có cảm giác gì, hơn nữa lần này có fan lên tiếng giúp tôi, cũng nguyện ý tin tôi, ủng hộ tôi, thật ra hiện tại tôi vẫn đang rất vui.”
Nói thì nói thế, bị chính mẹ ruột công khai vấy bẩn, cũng không nhẹ nhàng như những gì anh thể hiện.
Hạ Vân Dật dừng một chút, nói: “Tôi kiến nghị cậu công khai chẩn đoán của bệnh viện chuyện cậu mất trí nhớ, chúng tôi cũng có thể chứng minh cậu luôn tìm người nhà. Hơn nữa cậu có lịch sử giao dịch chi tiết số tiền chuyển đi, nhiều năm như vậy, tháng nào cũng chuyển một số tiền lớn cho người phụ nữ kia, đủ để chứng minh cậu tuyệt đối không phải loại người như bà ta nói. Vào lúc cậu xảy ra chuyện, người phụ nữa kia nhiều lần đòi tiền công ty, còn uy hiếp kiện bọn họ, họ để ngừa vạn nhất, phía công ty đã ghi âm lại để làm chứng cứ.”
“Cảm ơn.” Nguyễn Đường cảm kích nhìn về phía hai người, bọn họ thực sự giúp đã giúp anh rất nhiều.
Hạ Vân Sâm hỏi: “Khi nào thì cậu đăng những bằng chứng kia lên?”
Anh rũ mắt, nghiêm túc suy nghĩ nửa ngày, sau đó mới ngẩng mặt lên, từ từ lắc đầu, “Tạm thời tôi không định đăng nhưng cái đó lên, tôi muốn về hành tinh quê hương xem một chút.”
*Về câu how old are you sao lại là “Sao lại là ông nữa” thì có một chuyện cười liên quan đến nó. Chuyện kể rằng khi Trung Quốc mới gia nhập WTO xong thì có cái chủ trương là các quan chức Chính phủ phải biết tiếng Anh. Như một lẽ đương nhiên, tất cả quan chức bắt buộc phải tham gia lớp học bổ túc ngoại ngữ. Giang Trạch Dân khi ấy là chủ tịch nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa tự mình đứng ra mở lớp, để hiểu trình độ của học viên như thế nào thì ông viết lên bảng câu “How are you”, hỏi mọi người rằng nó có nghĩa gì, tất nhiên, không ai trả lời. Ông bèn gọi Lý Thụy Hoan khi ấy là ủy viên ban thường vụ chính trị lên trả lời, tất nhiên, ông không biết tiếng Anh. Sếp gọi thì cố mà trả lời thôi nên đành word by word nó ra “Sao lại là ông”. Chủ tịch nước dở khóc dở cười hỏi thêm câu nữa “How old are you thì sao?”. Lý Thụy Hoan dựa theo câu trước trả lời là “Sao lại là ông nữa?”. Trong giây phút ấy Giang Trạch Dân không biết ủy viên ban thường vụ đang trả lời câu hỏi tiếng Anh hay lại đá sang vấn đề chính trị. Dân gian lưu truyền sau đấy Lý Thụy Hoan một mực lấy lý do tuổi cao để phản đối Giang Trạch Dân tái cử.Bên dưới có bạn Hồ Ly giải thích giúp mình phiên âm của câu này rồi, cảm ơn bạn.