Mục lục
Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sầm nhị tỷ chưa từng nghĩ đến, em trai mình lại là một tên mặt người dạ thú ngay cả người bệnh cũng không buông tha!

Từ lần trước trong lúc vô tình đụng phải hình ảnh em trai thổ lộ với Kỳ đại sư, Sầm nhị tỷ đã nghĩ rất nhiều, càng nghĩ càng cảm thấy Sầm gia bọn họ có lỗi với Kỳ đại sư. Kỳ đại sư giúp nhà bọn họ nhiều như vậy, Sầm gia có ba cái mạng đều là cậu ấy cứu trở về, kết quả em trai nhà mình lại ôm tâm tư đó với đứa nhỏ này.

Kỳ đại sư mới bao lớn? Vừa mới tốt nghiệp đại học, mới hai mươi tuổi, trong nhà lại không có người thân khác, dù cậu là đại sư lợi hại hơn nữa, một mình sống qua ngày cũng không dễ dàng. Cô vốn tưởng rằng em trai đón người về nhà, là để chăm sóc Kỳ đại sư càng tốt, không ngờ lại là để nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng, lừa gạt cậu trai trẻ tuổi người ta ở chung với hắn.

Cô thường xuyên ở trên mạng nhìn thấy một vài người đàn ông bởi vì mình thích đồng tính, liền dùng hết thủ đoạn đi lừa gạt mấy cậu trai khác phái luyến, tuy rằng rất nhiều người nói đây là tình yêu đích thực, nhưng mà Sầm nhị tỷ lại rất phản cảm loại hành vi này, phản cảm loại hành vi cưỡng ép lừa gạt khác phái luyến, nguyên nhân là do cô từng gặp qua rất nhiều ví dụ như vậy trong cuộc sống hiện thực, kết cục cuối cùng đều không được tốt lắm.

Cho nên khi cô phát hiện Sầm Bách Hạc cũng làm ra loại chuyện này, tâm tình cũng rất mâu thuẫn. Làm chị, cô hy vọng em trai có thể đạt thành mong muốn, nhưng mà làm một người có kinh nghiệm sống phong phú, cô không muốn làm cho Kỳ đại sư bị tổn thương.

Đừng nói Kỳ đại sư là ân nhân của nhà bọn họ, dù chỉ là một cậu con trai bình thường, cô cũng không thể tiếp nhận loại hành vi này của em trai.

Sầm nhị tỷ là một người tính tình nóng nảy, vươn tay liền bộp bộp vỗ hai phát vào sau lưng Sầm Bách Hạc, kéo Sầm Bách Hạc qua bên cạnh, cô thật cẩn thận lại có chút áy náy nhìn Kỳ Yến, đỡ cậu ngồi dựa ở trên đầu giường, “Tiểu Yến, Bách Hạc nó đây là…”

Lời này cô không nói ra được, cũng không có mặt mũi nói ra khỏi miệng, trong lúc nhất thời chỉ có thể xấu hổ nhìn Kỳ Yến.

Kỳ Yến nhìn Sầm Bách Hạc bị Sầm nhị tỷ vỗ hai phát đến mức có chút mơ hồ, lại nhìn Sầm nhị tỷ vẻ mặt xấu hổ, ôm chăn cười đến mức thiếu chút nữa lăn xuống.

Tính cách mấy anh chị em Sầm gia thật sự là rất thú vị.

“Tiểu Yến, em làm sao vậy?” Sầm nhị tỷ cho rằng Kỳ Yến bị kích thích, muốn vươn tay vỗ vỗ cậu lại có chút không dám, đành phải nói: “Tiểu Yến, em bị thương phải nghỉ ngơi cho tốt, có ấm ức gì cứ nói với chị, chị nhất định làm chỗ dựa cho em!”

“Chị…”

“Câm miệng!” Sầm nhị tỷ hung hăng trừng mắt nhìn Sầm Bách Hạc một cái, chỉ là có vài lời không tiện nói trước mặt Kỳ Yến, để tránh càng thêm kích thích cảm xúc Kỳ Yến, “Mày cút ra ngoài cho tao!”

Đây là lần đầu tiên Sầm nhị tỷ nghiêm khắc với em trai thương yêu nhất như vậy, vừa rồi cô vỗ hai phát dùng sức lực không nhẹ, nếu như là những người khác, cô đã sớm một cước đá qua, làm sao có thể chỉ là hai phát vỗ.

Nói cho cùng, cô vẫn là ích kỷ. Càng nghĩ như vậy, Sầm nhị tỷ lại càng áy náy, gần như không có mặt mũi nhìn Kỳ Yến.

“Chị, chị đừng nóng giận.” Một bàn tay mềm mại cầm lấy mấy ngón tay cô, cô quay đầu liền nhìn đến khuôn mặt tươi cười trắng nõn của Kỳ Yến, hai cái má lúm đồng tiền kia giống như một cuộn tơ mềm mại, cuốn cả trái tim Sầm nhị tỷ đều mềm nhũn xuống.

“Em và Bách Hạc hắn…”

Trong lòng Sầm nhị tỷ căng thẳng, ngón tay không tự giác rụt về sau.

“Em và Bách Hạc ở bên nhau, chị… có thể trách em hay không?”

Bộ dạng Kỳ Yến chớp mắt, cực kỳ giống mèo con đáng yêu, Sầm nhị tỷ cảm thấy trái tim mình mềm đến sắp tan thành nước, ngay cả Kỳ Yến nói gì cũng không kịp phản ứng. Qua vài giây sau, cô mới ngơ ngác nhìn Kỳ Yến, “Em, em nói cái gì?”

Tiểu Yến và Bách Hạc ở bên nhau?

Vậy vừa rồi cô…

Sầm nhị tỷ cảm thấy đời này mình chưa từng quẫn bách giống như bây giờ, cô quay đầu lại liếc nhìn em trai đang nghẹn cười, xoạt một cái đứng lên, lại là một bàn tay vỗ lên trên cánh tay Sầm Bách Hạc, “Tiểu Yến còn đang dưỡng bệnh, em làm chuyện gì vậy hả, thân thể tiểu Yến quan trọng hay là cái khác quan trọng?”

Ừ, hết thảy cô làm vừa rồi, đều là bởi vì lo lắng cho thương thế của tiểu Yến!

“Chị, trước kia chị không phải đối xử với em như vậy, ” Sầm Bách Hạc cười khổ nhéo nhéo cánh tay bị vỗ đau của mình, chị hắn xuất ngũ mười năm, lực tay ngược lại một chút cũng không nhỏ, “Sao chị lại tới đây?”

Sầm nhị tỷ tức giận nói: “Trước kia em là nhỏ nhất trong đám anh chị em chúng ta, chị đương nhiên ôn nhu với em hơn một chút, chỉ là hiện tại đã có người càng nhỏ hơn em.” Cô vội ho một tiếng, “Chị chính là đến xem tiểu Yến bị thương gì, hiện tại xem em ấy hẳn là không có gì trở ngại, chị an tâm.”

Chung quy không tiện nói là cô lo lắng Bách Hạc nhất thời xúc động làm ra chuyện không nên làm, mới cố ý chạy tới đi?

“Cái đó, ” Sầm nhị tỷ chỉnh chỉnh tóc mình, mỉm cười đầy mặt nói với Kỳ Yến, “Tiểu Yến, em ở bệnh viện nghỉ ngơi cho tốt, muốn ăn gì uống gì, gọi điện thoại cho chị là được, chị bảo người làm rồi đưa lại đây cho em.”

Kỳ Yến ngoan ngoãn gật đầu: “Cám ơn chị, nhị tỷ.”

“Đều là người một nhà, nói cái gì cảm ơn, ” Sầm nhị tỷ tươi cười càng thêm xán lạn, “Vậy em nghỉ ngơi cho tốt, chị đi trước.”

“Dạ.” Kỳ Yến bộ dạng cục cưng ngoan, chọc cho tình mẹ của Sầm nhị tỷ đại phát, rốt cuộc vươn ngón tay ra chọt chọt má lúm đồng tiền trên gương mặt Kỳ Yến.

Ai dô, mặt còn rất non nha.

“Chị!” Sầm Bách Hạc đẩy tay Sầm nhị tỷ ra, ngăn ở trước mặt Kỳ Yến, “Trên đường cẩn thận, nếu không em bảo Hoàng Hà đưa chị đi.”

“Chậc, ” Sầm nhị tỷ thấy bộ dạng Bách Hạc thế này, liền biết em trai thích tiểu Yến không chịu được, cô thu hồi tay nói, “Không cần, chị dẫn theo bảo tiêu lại đây, em đưa chị ra cửa là được.”

“Được.” Sầm Bách Hạc quay đầu lại nhìn Kỳ Yến, đi theo sau Sầm nhị tỷ ra cửa.

Sau khi chị em hai người đi ra khỏi phòng bệnh, Sầm Bách Hạc đóng cửa lại, “Chị, có lời gì cứ nói đi.”

“Chị cũng không có gì để nói, ” Sầm nhị tỷ thở dài, “Em và tiểu Yến bên nhau, về sau chung quy sẽ gặp phải một ít lời đồn đãi chuyện nhảm. Nhưng mà người là do em thiên tân vạn khổ theo đuổi tới tay, ngày sau đừng bởi vì những lời bên ngoài, lại đi tổn thương cậu ấy. Sầm gia chúng ta không phải là Viên gia, cũng không cần đi làm Viên Minh Tông thứ hai.”

“Em không phải là hắn, ” giọng điệu Sầm Bách Hạc nghiêm túc nói, “Em cũng sẽ không làm ra lựa chọn như hắn.”

“Tốt, ” Sầm nhị tỷ vỗ vỗ bả vai Sầm Bách Hạc, “Hy vọng về sau em cũng có thể nhớ kỹ những lời này, đừng làm ra chuyện đả thương người mà lại hại mình.” Cô đau lòng sờ sờ cánh tay hắn, “Mới vừa rồi chị không có làm đau em đi?”

Sầm Bách Hạc cười lắc đầu: “Không có việc gì, em biết chị là vì tốt cho em.”

Sầm nhị tỷ cười một tiếng, “Được rồi, em đi chăm sóc tiểu Yến, chị cũng nên về nhà.” Tục ngữ nói, trưởng tỷ như mẹ, Bách Hạc chỉ có một người chị là cô, cô nên nói nên làm đều đã làm, con đường ngày sau nên đi như thế nào, liền phải để Bách Hạc tự quyết định.

“Chị ấy đi rồi à?” Ý cười trên mặt Kỳ Yến còn chưa có tiêu hết, thấy Sầm Bách Hạc vào, vội thu liễm ý cười trên mặt, nói với Sầm Bách Hạc, “Thật không ngờ chị ấy… có cá tính như vậy.”

“Trước kia chị ấy là huấn luyện viên bộ đội đặc chủng nữ, lực tay lớn, ” Sầm Bách Hạc cởi áo khoác, vén quần áo lên đưa lưng về phía Kỳ Yến, “Em giúp anh nhìn xem, phía sau lưng có bầm không.”

Lưng Sầm Bách Hạc rất trắng, làn da căng chặt giống như tơ lụa tốt đẹp nhất, khiến người ta có loại xúc động muốn sờ lên. Có điều bởi vì da trắng, một đám máu ứ đọng kia liền phá lệ bắt mắt, Kỳ Yến vươn tay xoa xoa chỗ máu bầm, “Phía sau lưng có chút xanh tím, trở về bảo đại ca hoặc là tam ca giúp anh thoa chút thuốc lưu thông máu tan máu bầm.”

“Ừm.” Sầm Bách Hạc hàm hàm hồ hồ lên tiếng, lại chỉ có một suy nghĩ không ngừng lượn lờ không đi ở trong đầu.

Tay Tiền Tiền thật mềm, thật ấm.

“Tiểu Yến, em bị thương à?” Sầm tam ca đẩy cửa phòng bệnh ra, sau khi nhìn thấy hình ảnh trên giường, nhanh chóng lui ra, thuận tiện đóng cửa lại.

“Tam thiếu, ” Hoàng Hà và Hướng Cường ngồi ở trên ghế, nhìn bộ dạng tam thiếu đi vào lại nhanh chóng rời khỏi, ho khan một tiếng.

“Hoàng Hà, cậu ở chỗ này à, vừa rồi tôi không có nhìn thấy cậu, ” Sầm tam ca cười gượng đi đến bên cạnh Hoàng Hà ngồi xuống, ý cười trên mặt vô cùng cứng ngắc.

Hoàng Hà cảm thán nói, không có việc gì, vừa rồi nhị tiểu thư cũng không có nhìn thấy tôi, tôi đã quen rồi. Người Sầm gia bình thường đều có thói quen gõ cửa trước khi vào, hôm nay giống như đã hẹn sẵn, đều thi nhau ầm ầm xông vào trong, cũng là kỳ quái.

Đại khái là phong thuỷ bệnh viện này không tốt lắm nhỉ.

“Tiền Tiền, phong thuỷ bệnh viện này có phải có vấn đề không?” Sầm Bách Hạc đen mặt kéo áo xuống, đứng lên chỉnh lý nếp nhăn một chút, sao hôm nay tất cả người nhà bọn họ đều cản trở hắn vậy?

“Không, rất tốt, ” Kỳ Yến cười nhạo, “Vừa thông gió lại lấy ánh sáng, điều kiện xanh hoá tốt, kiến trúc bố cục cũng trống trải, có thể giảm bớt áp lực của người bệnh rất tốt, là phong thuỷ không thể tốt hơn.”

Sầm Bách Hạc sửa sang cà vạt có chút nghiêng lệch, như vậy xem ra, chính là phong thuỷ Sầm gia bọn họ xảy ra vấn đề. Hắn đi tới cửa mở cửa ra, nhìn ba người ngồi ở ghế dài bên ngoài, “Đều vào đi.”

“Nhanh như vậy?” Sầm tam ca cười tủm tỉm nhìn em trai, không chút nào có cảm giác áy náy khi phá hỏng chuyện tốt.

Sầm Bách Hạc lạnh lẽo liếc mắt nhìn hắn không nói gì, Sầm tam ca vội ho một tiếng, thu lại biểu tình trêu chọc trên mặt, thành thành thật thật vào cửa.

Hướng Cường từ đầu tới đuôi vây xem toàn trường, nhưng không biết rõ chuyện gì xảy ra, tầm mắt quét tới quét lui qua mấy người họ, lần đầu tiên cảm thấy đầu óc mình vô cùng ngốc, bởi vì hắn căn bản xem không hiểu mấy vị Sầm gia này đang ầm ĩ cái gì.

“Anh Hướng, ” một thành viên tiểu tổ đặc biệt từ chỗ ngoặt đi tới, “Kỳ đại sư thế nào?”

Buổi sáng hôm nay Kỳ đại sư lộ ra tài nghệ, thuyết phục từ trên xuống dưới tất cả mọi người của tiểu tổ đặc biệt, hiện tại chỉ cần nhắc tới Kỳ đại sư, bọn họ liền nhịn không được sinh lòng kính sợ, “Bên đội trưởng truyền đến tin tức, người của bộ ngoại giao nước La Sam đến can thiệp, nói Hùng Đại Tráng là người nước La Sam, muốn chúng ta chuyển người cho bọn họ xử lý.”

“Nghĩ thật đẹp!” Lúc này Hướng Cường liền mắng, “Trên tay bọn họ dính máu người Hoa Hạ ta, ở địa giới Hoa Hạ ta vi phạm pháp luật chúng ta, ai tới cũng đừng hòng mang đi!”

Đám người Hùng Đại Tráng làm việc này, có việc nào không tổn hại âm đức phá hỏng mặt mũi tổ tông? Hiện tại nước La Sam lấy quốc tịch ra nói, thật sự tưởng Hoa Hạ bọn họ dễ ức hiếp à?

Có một số việc, Hoa Hạ bọn họ nguyện ý lui về phía sau một bước, tranh thủ ích lợi chung, nhưng mà có một số việc, Hoa Hạ bọn họ chỉ biết một bước cũng không nhường!

“Em không có việc gì là tốt, ” trước kia Sầm tam ca từng học y, cho nên còn nhớ rõ một ít kiến thức y học, sau khi hắn xem kiểm tra báo cáo xong, nói với Kỳ Yến, “Gần đây em liên tiếp bị thương, thoạt nhìn đã khỏi hẳn, nhưng mà khí huyết thân thể mất đi còn chưa có trở về, ngày mai sau khi về nhà, liền bồi bổ lại cho tốt.”

Hai chữ “về nhà” này Sầm tam ca nói cực kỳ tự nhiên, giống như ở trong lòng hắn, Kỳ Yến đã sớm là người nhà của hắn.

Hết chương 101

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK