Vừa rồi cả nhà vốn đang muốn chuẩn bị ăn cơm, nào biết thời gian chớp mắt nhị tỷ đã không thấy tăm hơi, hắn hơi suy nghĩ liền đoán được có khả năng nhị tỷ đến bệnh viện, sợ tới mức cơm chiều hắn cũng không kịp ăn, vội lái xe đuổi theo lại đây. Con người nhị tỷ cái gì cũng tốt, chỉ là tính tình nóng vội, tính cách bướng bỉnh, chuyện đã nhận định tám con ngựa cũng không kéo lại được.
Chuyện Bách Hạc có tâm tư phương diện kia với tiểu Yến, người trong nhà vẫn không có nói với nhị tỷ, nếu nhị tỷ nhìn thấy cái gì rồi bùng phát, Bách Hạc muốn theo đuổi được tiểu Yến lại càng khó.
Kết quả chờ hắn đuổi tới bệnh viện, nhị tỷ đã xuống lầu, hắn lo lắng đi một vòng trên lầu, xác định nhị tỷ không có phá hư tình cảm giữa hai người, mới thả trái tim lại trong ngực.
“Tam đệ, ” biểu tình Sầm nhị tỷ có chút không được tự nhiên, “Chỗ Bách Hạc và tiểu Yến…”
“Hai người bọn họ có phải ở bên nhau hay không?” Sầm tam ca cảm thấy mình phải nói uyển chuyển chút, “Vừa rồi lúc em đến, hình như nhìn thấy, nhìn thấy bọn họ cử chỉ thân mật có hơi quá mức.”
Sầm nhị tỷ gật gật đầu: “Việc này chúng ta trở về khuyên nhủ cha trước, lỡ như ông không đồng ý, có chúng ta ở bên trong khuyên bảo, Bách Hạc cũng không cần quá khó xử.”
Không, chị à, cha đã sớm biết việc này, trên dưới cả nhà không biết việc này chỉ có tứ đệ với vợ tứ đệ thôi.
Nhưng mà để làm bộ như trước đó mình không biết gì về việc này, rửa sạch hành vi tội lỗi biết chuyện không báo của mình, Sầm tam ca không hề có cốt khí chấp nhận cách nói này của bà chị.
Tiễn bước hai vị đội hữu heo trong nhà, Sầm Bách Hạc đi đến bên cạnh Kỳ Yến ngồi xuống, “Tiền Tiền, vừa rồi những lời em nói với nhị tỷ, có thật không?”
Kỳ Yến cười tủm tỉm nhìn hắn: “Em sẽ không lấy chuyện tình cảm nói giỡn.”
“Anh yêu em, ” trong đầu Sầm Bách Hạc hiện lên vô số câu thơ lãng mạn, chỉ là nói đến bên miệng, thì lại cảm thấy chỉ có ba chữ kia mới có thể hình dung tâm ý mình, “Anh yêu em.”
Anh yêu em, cho dù tuyết đông hóa bùn, mưa xuân vô chừng cũng sẽ không buông bỏ.
Mí mắt Kỳ Yến run rẩy, vươn tay ôm lấy người đàn ông trước mắt, nhẹ nhàng hôn lên vành tai đỏ rực toàn bộ của hắn: “Em biết.”
Tâm ý của anh, em hiểu rõ, cũng sẽ không cô phụ.
Ngoài cửa Hướng Cường run tay đóng kín cửa, kinh hãi nhìn về phía Hoàng Hà: “Kỳ, Kỳ đại sư và Sầm tiên sinh là loại quan hệ đó à?”
Khó trách Kỳ đại sư vì cầu phúc cho Sầm tiên sinh, ngay cả máu cũng phun ra. Mấy lần trước bọn họ đến Sầm gia, liền phát hiện người Sầm gia đặc biệt tốt với Kỳ đại sư, tốt đến mức quả thực giống như là người một nhà. Hóa ra đó cũng không phải bọn họ nghĩ quá nhiều, mà là Kỳ đại sư đối với người Sầm gia mà nói, đúng là người trong nhà.
Nhắc tới Sầm gia cũng thật sự là không giống người thường, nếu như là nhà người khác phát hiện con trai ở chung với một người đàn ông, chỉ sợ đã sớm nổ tung. Cố tình Sầm gia lại không giống những nhà hào môn khác, không chỉ không phản đối, còn vô cùng nhiệt tình với bạn trai của con trai.
Chỉ có thể nói không hổ là hào môn truyền thừa mấy trăm năm, vừa không bảo thủ, lại không thích ỷ thế hiếp người. Nếu mỗi hào môn đều có thể giống Sầm gia, như vậy thế gian có thể biến thành nhân gian tốt đẹp nhất.
Hoàng Hà vội ho một tiếng, “Ông nội tiểu Minh có thể sống đến một trăm tuổi, anh biết tại sao không?”
“Vì sao?” Hướng Cường vẻ mặt mờ mịt.
“Bởi vì ông ấy không quản chuyện không đâu.”
Hướng Cường: a, lời này nghe vào hình như là đang bảo hắn đừng xen vào việc của người khác?
Làm thành viên ưu tú của tiểu tổ đặc biệt, Hướng Cường cảm thấy chỉ số thông minh của mình đã bị anh bảo tiêu đẹp trai này kỳ thị.
Đêm nay, Sầm Bách Hạc ở lại bệnh viện với Kỳ Yến, lúc đêm khuya người tĩnh, Sầm Bách Hạc từ trên giường ngồi dậy, chân tay khẽ khàng đi đến bên cửa sổ, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ. Đều nói không khí đế đô ô nhiễm nghiêm trọng, chỉ là thật không ngờ cũng sẽ có ánh trăng xinh đẹp thế.
“Anh còn chưa ngủ ư?” Kỳ Yến mở mắt ra nhìn thấy bóng người đứng thẳng trước cửa sổ, sửng sốt một chút mới kịp phản ứng trong phòng bệnh còn có một người khác. Đến hiện tại cậu mới hoàn hoàn toàn toàn kịp phản ứng, hình như cậu đã không còn là chó FA, lễ độc thân năm nay rốt cuộc cậu không cần ăn rồi?
“Anh ồn đến em hả?” Sầm Bách Hạc quay đầu lại nhìn Kỳ Yến, chỉ tiếc ánh sáng trong phòng không tốt, hắn chỉ có thể nhìn đến một bóng người mơ hồ.
“Không có, ban ngày ngủ quá nhiều, cho nên buổi tối không ngủ sâu, ” Kỳ Yến xốc chăn lên xuống giường, đi đến bên cạnh Sầm Bách Hạc, “Đã trễ thế này là đang thưởng thức ánh trăng sao?”
“Ánh trăng hôm nay thật đẹp, ” Sầm Bách Hạc cười, “Có đôi khi anh thậm chí hoài nghi, em là yêu tinh hấp thu ánh trăng, cho nên mới có thể lấy được đế lưu tương, mới có thể giúp anh kéo dài sinh mệnh, thậm chí giao tiếp với sơn linh.”
“Em là nhân loại thuần huyết, hộ khẩu có thể làm chứng, ” Kỳ Yến vươn tay, để ánh trăng chiếu trên cánh tay cậu, “Chỉ là công pháp tu hành của Thiên Nhất môn bọn em không giống người khác, lại thêm em cốt cách kỳ tài, mới có thể hấp thu linh khí ánh trăng, trở thành đại sư trẻ tuổi đầy hứa hẹn.”
Nghe được Kỳ Yến da mặt dày tự biên tự diễn như vậy, Sầm Bách Hạc nhịn không được cười: “Đúng vậy, cho nên anh đây là ôm được một cái đùi to à?”
“Từ góc độ giới huyền thuật mà nói, là như vậy, ” Kỳ Yến vỗ vỗ bả vai Sầm Bách Hạc, “Chỉ cần anh hầu hạ bổn lão gia cho tốt, bổn lão gia sẽ không để anh uất ức đâu.”
“Vậy đùi vàng kia cũng có thể cho anh ôm cả đời sao?”
“Ôm ôm ôm, tùy tiện ôm, ” Kỳ Yến chỗ nào không rõ Sầm Bách Hạc đây là đánh rắn tùy côn, “Anh ôm chặt một chút.”
“Anh ôm chặt một chút, em sẽ chỉ để một mình anh ôm sao?” Sầm Bách Hạc đã hiểu rõ một đạo lý, ở trước mặt người yêu, quan trọng nhất là không biết xấu hổ, cùng với càng thêm không biết xấu hổ, người muốn mặt mũi thì không có ngon ngọt để ăn.
“Anh chờ chính là một câu này đó hả?” Kỳ Yến liếc mắt nhìn Sầm Bách Hạc, vươn tay nắm lỗ tai hắn, “Da mặt anh dày như vậy từ hồi nào thế?”
“Không, đây là anh nói thật lòng, ” Sầm Bách Hạc ôm Kỳ Yến vào trong ngực, “Muốn cả đời ôm đùi em, mà đùi của em cũng chỉ cho một mình anh ôm, vậy thật tốt.”
“Suy nghĩ mặc dù tốt, nhưng mà có chút không hiện thực, ” Kỳ Yến đem cằm đặt trên vai Sầm Bách Hạc, trở tay vòng ra sau lưng Sầm Bách Hạc, “Dù sao người muốn ôm đùi em nhiều như vậy.”
Một câu hủy diệt hết thảy, Sầm Bách Hạc bỗng nhiên cảm thấy, không khí có tốt nữa cũng có thể bị một câu của Tiền Tiền hủy diệt.
“Đùi không thể ôm, eo cho anh ôm, chỉ cho một mình anh ôm.”
Sầm Bách Hạc sửng sốt một chút, mới kịp phản ứng Tiền Tiền nói gì, hắn ôm chặt lấy eo Kỳ Yến, cúi đầu về phía môi cậu.
Môi Kỳ Yến thật ấm, thật mềm, một khắc hôn lên, rốt cuộc Sầm Bách Hạc liền luyến tiếc rời đi.
Một lúc lâu, Sầm Bách Hạc buông Kỳ Yến ra, nhìn đôi môi trơn bóng của cậu, lại nhịn không được chạm lên, mới miễn cưỡng đem khát vọng dưới đáy lòng đè xuống, “Hôm nay ở trên máy bay, anh nghe được ba tiếng rồng ngâm, một tiếng khiến anh phát hiện bom hẹn giờ, hai tiếng khác khiến anh cắt kíp nổ bom. Tiền Tiền, may mắn có em, toàn bộ người trên máy bay mới có thể an toàn không việc gì.”
“Em đây cũng là quan tâm sẽ bị loạn, trên thực tế lấy vận khí của anh, dù cắt sai kíp nổ, cũng có khả năng bom xảy ra vấn đề, sau đó biến thành bom lép, ” Kỳ Yến sờ sờ khóe miệng hơi run lên của mình, “Trước mặt vận khí tốt tuyệt đối, hết thảy phái phản động đều là hổ giấy.”
“Vậy lỡ như lần này vận may của anh không đủ sử dụng thì sao?”
Ngón trỏ của Kỳ Yến vẽ vòng trên vai Sầm Bách Hạc không nói gì, lúc ấy cậu nghĩ là, lỡ như vận may không đủ sử dụng thì sao?
May mắn vận may của Bách Hạc thực đủ dùng, cuối cùng chỉ biết hóa hiểm thành an, trường mệnh trăm tuổi.
“Vận may của anh cả đời đều sẽ dùng tốt, ” Kỳ Yến đặt người nằm xuống giường xong, sau đó thay hắn đắp chăn lên, “Ánh trăng mặc dù đẹp, nhưng giấc ngủ quan trọng hơn, ngủ đi.” Nói xong, cúi đầu hôn hôn trán Sầm Bách Hạc, giống như dỗ bạn nhỏ vỗ vỗ chăn hắn, “Ngoan ngoãn đi ngủ, không nên suy nghĩ bậy bạ.”
“Ừm.” Sầm Bách Hạc làm cục cưng ngoan gật đầu lại gật đầu.
Có điều nói đến cũng kỳ quái, Sầm Bách Hạc vẫn luôn bị vây trong trạng thái hưng phấn không hề buồn ngủ lúc này đây rốt cuộc ngủ thật say, hơn nữa hắn còn mơ một giấc mơ, trong mơ hắn và Kỳ Yến đứng ở trong cục dân chính chuẩn bị đăng ký kết hôn, nhưng mà nhân viên công tác nói cho hắn biết, một nam một nữ mới có thể đăng ký, nếu bọn họ muốn kết hôn, trong hai người nhất định phải có một người đổi giới tính trên giấy chứng minh thành nữ.
Để có thể kết hôn với Tiền Tiền, hắn không chút do dự đáp đồng ý, sau đó bùm một tiếng, hắn biến thành một phụ nữ để cái đầu xù mì tôm.
“Hô!” Sầm Bách Hạc mở mắt ra, sau khi xác định bây giờ mình nằm ở trên giường, dưới đáy lòng yên lặng thở ra một hơi, may mắn là một giấc mơ…
“Chào buổi sáng.” Kỳ Yến thấy hắn tỉnh, đi đến bên cạnh hắn cho một nụ hôn chào buổi sáng, ánh mắt Sầm Bách Hạc thoáng nhìn, nhìn thấy trên màn hình di động của Kỳ Yến biểu hiện một bài viết, bài viết tên là «giữa người yêu nên ở chung như thế nào».
Chờ khi Kỳ Yến vào phòng tắm rửa mặt, Sầm Bách Hạc nhân cơ hội dùng di động tìm ra bài viết đó, liền nhìn thấy điều thứ nhất của bài viết này chính là “mỗi ngày kiên trì hôn buổi sáng, hôn chúc ngủ ngon, hôn có thể kéo gần khoảng cách giữa người yêu, khiến nội tâm hai người càng gần nhau, nếu gọi cô ấy một tiếng thân ái, hiệu quả sẽ càng tốt.”
“Bách Hạc, anh muốn đánh răng hay không?” Kỳ Yến từ trong phòng tắm vươn đầu ra, “Chỗ này của em còn có một cái bàn chải đánh răng chưa mở ra, anh lấy dùng.”
“Được, lập tức tới.” Sầm Bách Hạc cất di động, đi vào phòng tắm hôn một cái lên miệng Kỳ Yến, “Chào buổi sáng, thân ái.”
“Ngoài miệng em còn có bọt kem đánh răng mà, ” Kỳ Yến lau miệng, “Đừng làm rộn.”
“Anh không chê, ” Sầm Bách Hạc mở hộp bàn chải đánh răng ra, sau khi rửa rửa bàn chải đánh răng, vừa đánh răng, vừa nói với Kỳ Yến, “Tiền Tiền, trước kia anh chưa bao giờ yêu đương với người ta, nhưng mà anh sẽ cố gắng tốt với em.”
“Đó, cái đó, ” Kỳ Yến ngẩng đầu lên trần nhà, tận lực che giấu mình không được tự nhiên, “Em cũng sẽ thật tốt với anh.” Tuy rằng, cậu cũng không có kinh nghiệm gì.
Triệu Lực mang theo một cái hộp giữ nhiệt siêu lớn, lúc chạy tới phòng bệnh, liền nhìn thấy Kỳ đại sư và ngũ thiếu tay trong tay ngồi trên mép giường đối diện nhau một câu cũng không nói, dưới chân hắn khựng lại, hai người này chơi trò “mắt to trừng mắt nhỏ” còn muốn tay trong tay?
«Giữa người yêu nên ở chung như thế nào» điều thứ hai: khi người yêu ở chung, phải chăm chú nhìn ánh mắt cô ấy, làm cho cô ấy biết bạn yêu cô ấy.
“Khụ, ” Triệu Lực gõ gõ cửa, “Ngũ thiếu, Kỳ đại sư, bữa sáng đến.”
“A, ” Kỳ Yến nhanh chóng quay đầu nhìn Triệu Lực, nhưng mà lại cảm thấy động tác làm quá nhanh, có hiềm nghi không thể chờ đợi được, vì thế lại vươn ngón tay ra gãi gãi lòng bàn tay Sầm Bách Hạc, “Thân ái, chúng ta ăn cơm.”
“Được, thân ái.” Sầm Bách Hạc cứng mặt, nói như thế.
Triệu Lực:???
Hết chương 102