Thân thể của nó được bao trùm lấy một tầng lân giáp bảo thạch trong suốt long lanh, lập loè ánh sáng nhạt, phía trên mỗi một phiến lân giáp phảng phất là một tự phù kỳ lạ tự nhiên sinh thành.
Những tự phù này, Tô Triệt một cái cũng không nhận biết, đúng là như thế, mới có thể làm cho người ta một loại cảm giác huyền diệu khó lường.
Sau lưng của nó, khung xương của cặp nhục dực khổng lồ kia, mỗi một cái đều là kim hoàng sắc, hiển lộ cảm giác hoa lệ, cao quý cùng uy nghiêm rõ ràng.
Nói tóm lại, tuy xem xét liền biết nó là ác ma, lại có thể dùng hai chữ 'hoa mỹ' để hình dung.
Hô hô hô...
Trong cổ họng Kim Dực Ma Vương chấn động âm thanh trầm thấp, giống như tùy thời có khả năng hạ sát thủ đối với bọn người Tô Triệt, thân thể nó khom xuống, rủ đầu, cơ hồ là mặt dán mặt đi tới gần, đồng tử màu xanh đậm dừng lại hồi lâu trên mặt Tô Triệt cùng Mông La, cũng có một cổ khí tức kỳ lạ đập vào trên mặt hai người.
Cuối cùng, nó hướng về phía Mông La hỏi:
- Vừa rồi, ngươi đã thấy chân thân, chính là cái dạng hiện tại này?
Lúc này, tiếng nói của nó hoàn toàn thay đổi, không còn là trầm thấp lúc trước nữa, mà biến thành âm sắc kim loại trong trẻo, giống như bảo thạch lân phiến trên người nó, trong suốt, tỏa sáng, cao quý không thể nói.
Tuy nhiên, từ mặt ngoài nhìn không được bất luận tiêu chí giới tính gì, nhưng không biết vì cái gì, Tô Triệt chỉ bằng tiếng nói của nó thì sinh ra một cảm giác: người này, là con cái!
Một đầu Kim Dực Ma Vương.
Đối mặt nó ép hỏi ở cự ly gần, Mông La còn là biểu lộ vạn năm không thay đổi, kiên trì cứng ngắc, hắn gật đầu trả lời:
- Chính là như vậy.
Kim Dực Ma Vương bỗng nhúc nhích đôi mắt như bảo thạch, nhìn Mông La chằm chằm nói ra:
- Đồng dạng, ta cũng vậy có thể thấy rõ diện mục thật của ngươi, ngươi không phải nhân loại, mà là một loại sinh vật cực kỳ đặc thù, chỉ có điều, trên người của ngươi khoác một tầng da người mà thôi.
Mông La nhàn nhạt gật đầu:
- Cho tới bây giờ ta cũng không có nói qua, ta là người.
- Ta muốn giết ngươi!
Ngữ khí của Kim Dực Ma Vương biến đổi, tiếng nói cũng trở nên bén nhọn hơn rất nhiều, giống như một công chúa điêu ngoa hỉ nộ thất thường.
- Tùy tiện.
Mông La lại giống như một tượng gỗ, vẻ mặt cứng ngắc không có bất kỳ biến hóa gì.
Kim Dực Ma Vương ẩn ẩn sững sờ, đối với loại người như hắn, giống như không có biện pháp đối phó. Vì vậy, hô một cái, đầu xoay chuyển nhìn Tô Triệt hỏi:
- Hắn là một tên đầu gỗ sao?
- Không rõ ràng lắm.
Tô Triệt lắc đầu trả lời:
- Ta đối với hắn không hề hiểu rõ, thậm chí, cũng không biết hắn khoác một tầng da người.
Kim Dực Ma Vương tựa hồ cười một chút, lại hỏi:
- Ngươi thật sự là người kia?
- Có lẽ vậy.
Lúc này, Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Đối với người kia mà các ngươi chờ mong, các ngươi hẳn là có một tiêu chuẩn hoặc căn cứ xác nhận a?
Ý tứ của Tô Triệt là, có phải là người kia hay không, hẳn là do chính các ngươi đi phán đoán, mà không phải để cho ta lấy ra chứng cớ gì.
- Ta muốn giết ngươi!
Không nghĩ tới, Kim Dực Ma Vương lại hướng Tô Triệt nói ra một câu đồng dạng.
Tô Triệt nhíu mày, trong lòng tự nhủ: người này không phải là đầu hư mất rồi chứ? Hoặc là, Khởi Nguyên Ma tộc thực lực càng cao, càng không thể theo lẽ thường để cân nhắc?
Chứng kiến biểu lộ của Tô Triệt cũng không có biến hóa quá lớn, Kim Dực Ma Vương lại hỏi:
- Ta muốn giết ngươi, ngươi không sợ sao?
- Có phải ngươi là lần đầu tiên nhìn thấy nhân loại, coi chúng ta trở thành đồ chơi hay không? Xin hỏi, trưởng bối của ngươi đang ở đâu?
Tô Triệt hỏi lại như vậy, là vì trong lúc này hắn bắt đầu sinh ra một loại cảm giác, Kim Dực Ma Vương trước mắt này, tuy thực lực khủng bố, nhưng tâm trí của nó lại không quá thành thục, như là một cô gái nhỏ ham chơi nghịch ngợm, tinh linh cổ quái, thậm chí có chút ít điêu ngoa bốc đồng trong nhân loại, cũng chính là mọi người thường nói tiểu ma nữ.
Cùng tên gia hỏa như vậy không có gì có thể nói, tốt nhất là, gọi gia trưởng của nó đi ra, mới có thể đàm luận chính sự...
- Lá gan không nhỏ, thực cho rằng ta không thể giết ngươi sao?
Bá! Một lợi trảo lam sắc đi đến trước mắt Tô Triệt, tựa hồ trong nháy mắt, là có thể xé nát hắn thành mảnh nhỏ...
Đúng lúc này, lại có một Ma tộc khác xuất hiện, đầy đủ nghiệm chứng phán đoán lúc trước của Tô Triệt quả nhiên là chính xác.
- Công chúa điện hạ, Ma Vương đại nhân lệnh ta mang bọn họ đi qua.
Một Ma tộc toàn thân xích hồng, nhưng nhục dực lóe ra quang hoa ngân sắc từ ngoài điện đi đến, rõ ràng cho thấy là một Ngân dực Ma tộc, cảm giác hùng tráng uy vũ làm cho người ta tự nhiên liên tưởng đến chức vụ Cung đình thị vệ hoặc là Ma tộc Đại Tướng quân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Quả nhiên là một công chúa điêu ngoa, Ma tộc công chúa...
Bọn người Tô Triệt lập tức tỉnh ngộ, những người mình bay tới nơi đây, trước nhất nhìn thấy vốn nên là Ma Vương mới đúng, không nghĩ tới, lại bị công chúa Ma tộc này nhanh chân đến trước, một bả bắt đến nơi này.
Tựa như Tô Triệt suy đoán, công chúa Ma tộc từ nhỏ lớn lên trong Tiên Ma chiến trường, cho tới bây giờ còn chưa từng thấy qua nhân loại đến từ ngoại giới, xuất phát từ tâm lý vui chơi, liền định trước sẽ dọa tất cả thành một đám hồn phi phách tán, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ... Đối với nó mà nói, đây chỉ là một hồi du hí miêu đùa giỡn chuột mà thôi.
Y theo lễ tiết bình thường mà nói, đây là một loại cử động phi thường thất lễ, nhưng dù sao chúng nó đều là Khởi Nguyên Ma tộc, những tiêu chuẩn lễ nghi kia của nhân loại nhất định là không thích hợp, không thể thực hiện được.
- Chỉ biết ngươi sẽ bỗng nhiên xuất hiện làm mất hứng!
Ma tộc công chúa hướng về phía Ngân dực Ma tộc kia lầu bầu một câu.
Ngân dực Ma tộc kia hống hống cười, cũng không nói thêm cái gì. Kỳ thật, nó đã sớm núp ở ngoài cung điện, chỉ là từ tâm lý sủng nịch đối với công chúa, muốn cho nàng chơi một lát, thời khắc mấu chốt lại tiến đến ngăn cản nàng, cũng dễ làm thôi.
- Ta đi cùng bọn họ.
Thân hình cự đại của công chúa Ma tộc bỗng nhiên thu nhỏ lại, trong nháy mắt trở thành độ cao như một người bình thường, sau đó, giống như linh miêu, nện bước nhẹ nhàng dẫn đầu đi về phía trước...
Bất quá, đi không có vài bước, bỗng nhiên nàng lại quay đầu lại, nhìn về phía Tô Triệt hô:
- Theo ta đi a, tiểu nhân loại!
Không có gì có thể nói, Tô Triệt cùng Mông La chỉ có thể đi theo phía sau của nàng, rất nhanh mà đi. Đằng sau, bọn người Liên Y kinh hồn chưa định từng người đều là sắc mặt cổ quái theo sát phía sau.
Đường đường Chân Tiên, còn có Phong Ma sứ thân gánh thiên chức, một khi tiến vào Tiên Ma chiến trường, chẳng những biến thành sơn dương không hề năng lực chống cự đợi làm thịt, thậm chí trở thành đồ chơi trong mắt Ma tộc, trước quả thực bị nàng trêu đùa một phen. Loại cảm giác khuất nhục này, thật là một lời khó nói hết.