Tô Triệt tính toán là, trước khi Kim Đan đệ tử chân truyền không có lên đài, thì cứ như vậy.
Mình và Xà Nữ đều là thực lực Trúc Cơ hậu kỳ, tiểu Giao Long Trúc Cơ trung kỳ, đội hình như vậy, đối phó Đệ tử chân truyền dưới Kim Đan, đã là quá đủ, không cần phải bạo lộ năng lực khác nữa.
Dưới đài, rất nhiều Đệ tử chân truyền đều là sắc mặt khó coi, vừa nghĩ tới mình sắp sửa lên đài đối mặt đội hình như thế, thì không khống chế nổi âm thầm lo lắng.
Tuy biết rõ năm vị Nguyên Anh Lão tổ tọa trấn, sẽ không để cho bất luận kẻ nào chết mất.
Chỉ là, sau khi lên đài gặp một phen chà đạp, đó cũng là đủ khủng bố rồi.
Bách chiến lôi đài, không có cái gọi là chủ động nhận thua gì cả, không muốn đánh, cũng phải đánh, thẳng đến khi xuất hiện thế cục nhất định, mới có thể được năm vị sư tổ phán định ra thắng bại.
Nghe tựa hồ có chút không hợp lý, nhưng trên thực tế, đây cũng là một loại ma luyện, nếu không, những đệ tử chân truyền này thường được thụ ân sủng, sớm muộn sẽ biến thành phế vật không cách nào thừa nhận đả kích, không cách nào đối mặt thất bại.
Trong tông môn, các loại nhiệm vụ có tính ma luyện, các Đệ tử chân truyền cũng phải định kỳ đi hoàn thành.
Trên lôi đài, Ngao Nguyên liên tiếp bại lui, đã bị tổ ba người của Tô Triệt bức đến bên mép lôi đài, lại lui về sau, sẽ ra ngoài, mặc dù có thể bay, sẽ không rớt xuống lôi đài, vậy cũng sẽ bị phán định là thua.
Tô Triệt cố ý như thế, chính là vì cho hắn bại đẹp mắt một ít. Ra ngoài bị thua, xem như là một loại bại cục có thể diện. Dù sao đều là đồng môn sư huynh đệ, đối phương càng yếu thế, thì mình càng nên cho hắn mặt mũi.
Năm vị Nguyên Anh Lão tổ đều âm thầm gật đầu: không chỉ có đại trí tuệ, đại phúc duyên, tâm tính của đứa nhỏ này, vẫn là rất không tệ.
Rốt cục, chợt nghe Tư Lễ trưởng lão cao giọng tuyên bố:
- Ra ngoài trường đấu, trận chiến chấm dứt, Tô Triệt thắng.
Tiếng vỗ tay vang lên, Ngao Nguyên trôi nổi giữa hư không, nhìn Tô Triệt khom người thi lễ:
- Đa tạ sư huynh chỉ giáo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Thua tâm phục khẩu phục, hơn nữa cũng hiểu một mảnh thiện ý của đối phương, giờ khắc này, Ngao Nguyên chủ động cải biến xưng hô, xưng Tô Triệt là sư huynh, đại biểu cho một loại tán thành và kính phục trong nội tâm.
Rống…
Hắc Hổ gầm rú một tiếng, tựa hồ biểu đạt một loại tâm tình nào đó đối với tiểu Giao Long.
Tiểu Giao Long cũng không tức giận, lắc lư thân hình chậm rãi bay tới bên người Tô Triệt, xem ra, Hắc Hổ này gầm rú, không phải là ý khiêu khích.
Trận đầu, Tô Triệt thoải mái chiến thắng. Dưới đài, trong lòng bát đại Kim Đan chân truyền hiểu rõ, cái này xa xa không phải là thực lực chân chính của hắn.
- Chư vị sư huynh đệ, muốn bức ra thực lực chân chính của hắn, phải là một vị trong chúng ta lên đài, mới có thể.
Thiên Vật Phong Vũ Trạch có chút nôn nóng, nói ra trước tiên.
- Đừng vội, nhìn kỹ hẵng nói.
Huyền Cơ Phong Đoạn Thiên Nhai cười nhạt nói:
- Một trăm trường, còn sớm.
Đông, đông…
Tiếng trống tái khởi, trận thứ hai bắt đầu.
Lại là tiếng thứ ba, liền có người lên đài. Nhìn thấy người tới, Tô Triệt cảm thấy ngoài ý muốn.
Lại là một Trúc Cơ hậu kỳ, còn là người quen, Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ.
Lúc trước, Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ và Tô Triệt so đấu tốc độ phi hành, thất bại một ván, nàng liền mời tộc thúc đến giải trừ cấm chế trong cơ thể Phỉ Vân...
Tô Triệt cùng nàng coi như là quan hệ bằng hữu, tuy nói lôi đài tương kiến, không thể tránh né, nhưng chỉ là trận thứ hai, nàng liền chủ động lên đài, chẳng lẽ, cũng là gánh vác sứ mạng nào đó?
Nhìn thấy sắc mặt Tô Triệt khác thường, Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ nói ra:
- Chớ nghĩ quá nhiều, ta chỉ là cảm thấy, chết sớm chết muộn đều đồng dạng, còn không bằng sớm xong việc một chút, cũng có thể không đếm xỉa gì nữa, đứng ngoài chờ xem náo nhiệt là được. Tâm tính như vậy, sẽ thoải mái hơn nhiều.
- Có đạo lý.
Tô Triệt cười gật đầu:
- Tâm tính của sư tỷ, làm cho người bội phục.
- Bất quá, ngươi cũng không nên coi thường ta.
Thần sắc Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ chân thành nói:
- Tuy tốc độ tiến bộ của ngươi làm cho người sợ hãi, bất quá, ta cũng không phải là phế vật gì. Vì Bách chiến lôi đài, ta chắc chắn sẽ toàn lực ứng phó.
- Nên như thế.
Tô Triệt gật đầu lần nữa.
Dưới đài mọi người thế mới biết, Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ lại có chút quen thuộc với Tô Triệt, lập tức có người trong lòng ngầm bực:
- Đã quen biết cùng hắn, Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ lại không nói một ít chi tiết của Tô Triệt cho mọi người rõ ràng, quả thực là không hề có lập trường.
Giờ khắc này, không ít đệ tử chân truyền, đều xem Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ thành phản đồ, trong nội tâm cực kỳ bất mãn.
Những ngày này, tất cả mọi người đi khắp nơi nghe ngóng các loại tin tức có quan hệ tới Tô Triệt, nhưng đều là thu hoạch quá mức bé nhỏ. Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ nhất định biết rõ không ít tình huống của Tô Triệt, không ngờ lại là im lặng không lên tiếng...
Trên đài, cảm nhận được mục quang của những người khác có chút bất thiện, nhưng Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ lại không thèm để ý chút nào, cười ha ha nhìn Tô Triệt nói ra:
- Ngươi xem, ta một mực chưa từng bán đứng ngươi, chuyện này, ngươi cần đền bù tổn thất cho ta... Năm nghìn linh thạch, có nhiều hay không?
- Không nhiều lắm.
Tô Triệt biết rõ, nàng chỉ là vui đùa mà thôi. Bất quá, nàng này hơi có chút cảm giác tham tiền, mở miệng ngậm miệng đều là yêu cầu linh thạch, lần trước giải trừ cấm chế cho Phỉ Vân cũng giống như vậy. Nàng rất nghèo sao?
- Trò chuyện xong chưa?
Tư Lễ trưởng lão đi tới trước, trầm giọng hỏi thăm song phương thi đấu.
Tô Triệt và Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ liếc nhau, đồng thời gật đầu.
- Trận thứ hai, bắt đầu.
Tư Lễ trưởng lão lui ra phía sau mấy trượng, la lớn.
- Không khách khí với ngươi.
Ngoài miệng nói không khách khí, trên hành động, Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ cũng là tiên phát chế nhân, giương một tay lên, rầm a, vung ra vài tấm vải gấm hình trận đồ, lập tức bao phủ hơn phân nửa lôi đài.
- Trận đồ?
Tô Triệt ngưng thần dùng đợi, tuyệt sẽ không bởi vì nguyên nhân nào đó mà phạm phải sai lầm khinh địch, thời khắc ghi nhớ sư tôn dặn dò: vạn vật cuối cùng có tương khắc, có lẽ ngươi có thể đánh bại chín mươi chín Kim Đan, cuối cùng lại thua ở trên tay một Trúc Cơ kỳ...
Năm đó Chưởng Giáo Chí Tôn, cũng là như thế!
Không đợi những trận đồ kia rơi xuống đất, Tô Triệt chính là bá bá bá, vài đạo kiếm khí oanh lên, chỉ là, kiếm khí lạnh thấu xương tiếp xúc đến những trận đồ bay bổng kia, lại giống như bùn chìm biển rộng, không thấy tung tích.
Tô Triệt lại thử lợi dụng hấp lực của Tiên Ngục, thu những trận đồ này, nhưng cũng không có hiệu quả, đã chứng minh, những vải gấm này không chỉ là trận đồ, mà còn là một loại pháp bảo đặc thù.
Trận đồ rơi xuống đất, cảnh trí đại biến. Đây cũng là vào trận.
Thông qua mắt thường, cùng với thần thức bản thân, cảnh vật mà Tô Triệt thấy, chính là một hoa viên diện tích không quá lớn, bãi cỏ xanh tươi, đóa hoa tranh diễm, còn có bụi cây thấp bé, cùng với hơn mười cây cối cao lớn.