- Ha ha, không quan tâm xuất phát từ nguyên nhân nào.
Lão Hắc cười nói:
- Chủ nhân xuất quan sớm hơn nàng chín ngày, thắng chính là thắng.
- Chỉ là may mắn.
Trong lòng Tô Triệt nói.
- Nhân tố vận khí thường thường quyết định số phận: Vận khí tốt, bất cứ cái gì đều không đỡ được!
Lão Hắc nghiêm túc nói:
- Số mệnh của chủ nhân, đã gắn liền với số mệnh hơn mười vạn người Thiên Huyền Tông, Thiên Huyền Tông càng cường thịnh số mệnh của người mới có thể được đề thăng. Điểm này, chúng ta nhất định phải coi trọng.
- Ta hiểu, ta hiểu. . .
Tô Triệt nhìn ra cửa sổ thì thào nói.
Biển Đông Hải, cũng chính là bộ lạc Đông Hải một trong 8 đại bộ lạc yêu tộc, phần lớn thuộc hệ thủy. Người nắm quyền tối cao trong bộ lạc là một đám Giao Long đẳng cấp cao. Phải nói, thực lực tổng thể đứng đầu trong 8 đại bộ lạc yêu tộc.
Bộ lạc Đông Hải vô cùng căm ghét tu sĩ nhân loại, một khi Ngọc Thanh trốn vào biển Đông Hải, hai đại trưởng lão Thiên Tâm Các tất nhiên không dám thâm nhập, chỉ có thể lên đường hồi phủ.
Bất quá, Tô Triệt cho rằng, không dám nói Ngọc Thanh có thể chuyển nguy thành an, mà là thoát khỏi hang hổ lại chui đầm rồng, trừ phi hắn có chút giao tình nào đó với bộ tộc Giao Long.
- Bất luận thế nào đi nữa, hắn có thể thoát khỏi sự truy sát của Thiên Tâm Các, đã chứng minh năng lực của chính mình rồi.
Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ:
- Ta không cần quá quan tâm tới hắn, nếu Thiên Âm đã xuất quan, hành trình đi tới Di Tiên Cảnh mới là chuyện tình trước mắt. . .
Sau một khắc, thị trấn Tê Phượng Cốc lại nổi lên nghị luận, trong lúc đó dĩ nhiên xuất hiện rất nhiều người sùng bái Tô Triệt.
- Chứng kiến Thiên Vũ ở đây đợi lâu như vậy, 3 đại Nguyên Anh Thiên Tâm Các không ai lộ diện.
- Đúng vậy, Thiên Vũ dựng lên lôi đài vô hình, dĩ nhiên không ai dám lên đài ứng chiến, oai hùng biết bao, khí thế biết bao!
- Nơi Tô Triệt đi qua, cường nhân lảng tránh, một thanh niên 27 tuổi có thể viết lên chuyện thần thoại như vậy, thật sự khiến người khác kính phục.
- Xem ra, Thiên Huyền Tông hưng thịnh đã không thể ngăn cản, đợi tới khi Thiên Vũ thượng vị, chắc chắn Thiên Huyền Tông sẽ xuất hiện một phen khí tượng khác. Đàm lão ca, có hứng thú cùng với huynh đệ chuyển trận doanh, đi tới Thiên Huyền Tông phát triển hay không?
- Ha ha, anh hùng cùng lý tưởng, ý nghĩ của hai ta không bàn mà hợp. Đi, tới Thiên Huyền Tông khẳng định tốt hơn chỗ này.
- Hai vị lão huynh, chờ ta chút, ta đi tới doanh trướng Lưu Đại Chưởng Quỹ trước. . .
Người tu tiên đều chú ý tới vận thế, nếu đã xác định Thiên Huyền Tông bước trên con đường hưng thịnh, như vậy nương nhờ môn phái thế lực siêu cấp, sẽ được thơm lây.
Nhân gia ăn thịt, chính mình theo ăn canh, các loại cơ duyên khác đều nhiều hơn địa phương khác một chút. Đạo lý này không cần năng lực tiên tri, người có tư duy đều có thể sáng tỏ.
Bất quá, những nghị luận này Tô Triệt không nghe được bởi vì hắn đã sớm cưỡi mây đạp gió bay tới nơi xa.
Cùng lúc đó, trong đại điện chưởng môn Thiên Tâm Các.
Thần sắc nhị trưởng lão Thiên Tâm Các âm trầm nhịn không được phát sinh oán giận:
- Thiên Vũ lưu lại Tê Phượng Cốc uống trà đi dạo mấy canh giờ, rõ ràng muốn khiêu chiến với chúng ta. Chúng ta không dám đối mặt với hắn chẳng phải sắp tới đón nhận sự chế nhạo của người trong thiên hạ?
- Sư đệ đừng vội.
Trình độ luyện tâm của chưởng môn Thiên Tâm Các từ lâu đã tôi luyện luôn luôn bình tĩnh, không chút nóng vội:
- Vài câu chế nhạo, không động tới bản phái căn bản không cần lưu ý. Nếu như chưởng môn Thái Hư sớm đưa tin, để chúng ta tạm thời không trực diện xung đột với Thiên Vũ ắt trong đó có đạo lý. Ta phỏng đoán, một hồi lâu chưởng môn Thái Hư sẽ tới . . .
Nhị trưởng lão Cổ U trầm giọng nói:
- Vừa để Ngọc Thanh chạy thoát lại đến Thiên Vũ, Thiên Huyền Tông dự định giẫm lên đầu chúng ta leo lên chỗ cao.
- Cao quá cũng không được.
Chưởng môn Thiên Tâm mỉm cười lắc đầu:
- Cao quá nhanh rất dễ ngã xuống. Một khi ngã, rất có thể ngã sâu tới mức vạn kiếp bất phục.
Hai đại trưởng lão trầm mặc không nói, đang suy nghĩ:
- Thiên Huyền Tông đã là một trong mười đại môn phái trong Tiên Đạo, tiếp đến cường thế quật khởi, lại còn muốn thế nào nữa? Thống nhất Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới sao?
Hừ hừ, trở thành địch nhân của tất cả các môn phái, bất cứ kẻ nào đều không có lá gan này! Tức nước vỡ bờ, mấy người năm trước Cự Phú Cung diệt vong chính là ví dụ tốt nhất.
Ba người ngồi trên diện, lại chờ đợi không đến một khắc chung, chưởng môn Thái Ất Môn Thái Hư phong trần mệt mỏi chạy tới Thiên Tâm Các, ngay lập tức được mời vào đại điện chưởng môn.
Vừa ngồi xuống, Thái Hư chưởng môn trầm giọng nói:
- Thần Húc đạo hữu Linh Dược Sơn đã xảy ra chuyện!
- Thần Húc?
Ba đại Nguyên Anh Thiên Tâm Các đều sửng sốt, vội vàng hỏi:
- Thần Húc đạo hữu xảy ra chuyện gì?
- Ba ngày trước, mệnh hồn Thần Húc đạo hữu đột nhiên vỡ mũi, sau đó, mặc dù Hạo Thiên chưởng môn phái người đưa tin thế nào đi nữa đều không thu được bất cứ tin tức gì hồi âm.
Thái Hư trả lời.
Thành viên quan trong Linh Dược Sơn đều lập mệnh hồn bài, tình hình này mọi người Tu Chân Giới đều biết. Mệnh hồn bài vỡ vụn, ý nghĩa người không gặp vận may đã chết.
Thiên Tâm chưởng môn thông suốt một chút, thấp giọng hỏi:
- Ý của Thái Hư đạo huynh chính là, Thần Húc đạo hữu bị giết hại, chính là Thiên Vũ gây nên?
Thái Hư gật đầu nói:
- Ngày Thần Húc gặp chuyện xui xẻo kia, từng có rất nhiều người chứng kiến, trông thấy Thiên Vũ nghênh ngang ra vào địa bàn Linh Dược Sơn. Thời gian bay khỏi Linh Dược Sơn và thời gian mệnh hồn bài Thần Húc vỡ vụn cực kỳ ăn khớp, sai lệch không quá một khắc. Tám chín phần là do hắn làm.
- Hắn đơn độc một mình giết chết Thần Húc?
Cổ Liệt cất cao giọng, vẻ mặt không thể tưởng tượng:
- Điều này làm sao có thể, hắn chỉ là một tên tiểu tử vừa mới Ngưng Anh.
- Nghìn vạn lần không nên đánh giá thấp hắn!
Thần tình Thái Hư ngưng trọng nói:
- Sự lợi hại của Thiên Vũ, ta từng đích thân lĩnh giáo. Trừng mắt nhìn hắn giết chết hai vị sư đệ của ta, nhưng ta không cách nào ngăn cản, thậm chí chỉ có thể chạy. Cổ Liệt đạo hữu, đổi lại là chúng ta, ai có thể làm được?
Cổ Liệt nhất thời nghẹn lời, trong lòng dù có chút không phục cũng phải thừa nhận, chính mình ngàn vạn lần không thể làm được.
- Khi đó hắn chỉ là Kim Đan trung kỳ.
Thái Hư chưởng môn lại than thở lắc đầu:
- Chỉ trong chớp mắt, không ngờ hắn đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh.
- Thái Hư đạo huynh sớm đưa tin ngăn cản chúng ta tiếp xúc với Thiên Vũ, chẳng lẽ cho rằng chúng ta sẽ chịu thua thiệt dưới ta hắn?
Cổ U trưởng lão tùy ý hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Ngược lại không phải.
Thái Hư lắc đầu:
- Ta biết, ba vị tạo hữu tất sẽ chuẩn bị đầy đủ, triệu tập đủ nhân thủ mới có thể đối mặt với hắn. Ta muốn nói chính là, tập trung quá nhiều người, chỉ cần không phá được lớp phòng ngự Cự Phú, không biện pháp bắt hắn, kết quả chỉ có thể giúp hắn tạo uy danh cường giả đệ nhất Tu Chân Giới.