" Tiểu thư, lễ mừng thọ của Thái Hậu một tuần nữa sẽ diễn ra.
"
" Vậy em với Nến Đỏ giúp ta chuẩn bị quà đi.
"
" Vâng.
"
" Khoan đã! "
Đông Lăng chuẩn bị rời khỏi phòng thì Hoàng Bắc Nguyệt như nhớ ra cái gì đó, liền gọi nàng lại
" Tiểu thư cần nhờ việc gì sao? "
" Vậy, người nước khác có đến không? "
" Có.
"
Đông Lăng suy nghĩ một chút rồi gật đầu
" Nước Đông Ly có Ngụy tam tiểu thư, nước Tây Nhung thì có thánh huyết cung chủ.
Còn Bắc Diệu thì chính tân hoàng đế đến.
"
Hoàng Bắc Nguyệt nghe xong sắc mặt cũng không thay đổi, đều là người quen lâu ngày chưa gặp.
Nhưng tại sao Phong Liên Dực lại đến? Tu La Vương mà đến nơi này mừng thọ thật lạ.
" Ta còn nghe nói ngoài mục đích mừng thọ thái hậu, họ còn muốn kết giao.
"
Đông Lăng theo tin tức nghe ngóng được mà nói
" Liên hôn sao? "
Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt hỏi.
" Có vẻ là như vậy.
"
Hừm, xem ra lễ mừng thọ lần này sẽ rất thú vị đây.
...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...
Ngày lễ mừng thọ diễn ra, trên đường cái, xe ngựa nối nhau thành đàn, tấp nập đi về hướng hoàng cung.
Hoàng Bắc Nguyệt nhắm mắt ngồi trong xe ngựa, ban đầu Nến Đỏ nói nàng nên dùng triệu hoán thú để vào cung cho dễ dàng, nhưng nàng không thích khoa trương như vậy.
Trong đại điện lớn, các quan lại quý tộc đều đã đến đầy đủ, thái hậu, hoàng thượng và hoàng hậu thì đang ngồi an tọa trên cao.
Phía dưới gần đó là Thái tử Chiến Dã và Công chúa Anh Dạ.
" Hoàng huynh, Bắc Nguyệt sao còn chưa
đến? "
Anh Dạ nghiêng người hỏi nhỏ vào tai Chiến Dã.
Mọi người đến đầy đủ cả rồi, người các nước khác cũng sắp tiến vào, chỉ có Bắc Nguyệt là chưa thấy mặt đâu.
" Chắc nàng cũng đang đến rồi, không cần lo lắng.
"
Chiến Dã bình thản nói nhưng mắt cứ không ngừng nhìn ra cửa lớn đại điện, trong lòng cũng rất nóng ruột.
Đây là lễ mà mừng thọ thái hậu, nàng không thể không đến đi.
" Ngụy tam tiểu thư của Đông Ly Quốc tới –– "
Từ ngoài điện, bóng dáng Ngụy Yên Nhiên uyển chuyển bước vào, nàng một thân hồng y rực rỡ nhưng nhẹ nhàng, đôi mắt đỏ mị hoặc linh động, khuôn mặt như hoa nghiêng nước nghiêng thành.
Thời điểm nàng đến, đã câu hồn không biết bao nhiêu nam nhân ở đây rồi.
" Hôm nay tiểu nữ có vài phần lễ từ Đông Ly Quốc mang tới, mong thái hậu nhận cho.
"
Giọng nàng mềm mại đầy dụ hoặc không biết làm bao người xiêu lòng.
Các nữ tử nơi đây nhìn nàng ta với ánh mắt hâm mộ và ghen ghét, các nàng hôm nay trang điểm đặc biệt lộng lẫy mà giờ đều thất sắc trước Ngụy Yên Nhiên.
" Cảm tạ vị tiểu thư quý quốc đã đến chúc thọ ai gia, vất vả rồi.
"
Thái hậu hiền từ nói, trong lòng cũng không khỏi khen ngợi sắc đẹp của nàng.
" Hoàng huynh, huynh tuyệt đối đừng để ý nàng ta.
"
Anh Dạ sợ Chiến Dã để ý nàng nên hạ giọng nhắc nhở, nhưng may mắn là Chiến Dã chỉ nhàn nhạt liếc nàng một cái rồi tiếp tục hướng mắt về phía cửa đợi.
Anh Dạ không khỏi cười thầm trong lòng, nữ nhân xinh đẹp như vậy hắn không hề quan tâm, chỉ sốt ruột nhìn ra ngoài cửa, quả nhiên là hoàng huynh vô cùng thích Bắc Nguyệt, nãy giờ đang đợi nàng đến.
Lúc này, quốc sư của Tây Nhung Quốc, cũng là thánh huyết cung chủ Thiên đại Mê Ly cũng bước vào tiến lên, cúi đầu nói nhưng vẫn tỏa ra khí chất cường giả
" Đại diện cho nữ hoàng Tây Nhung Quốc, chúc thái hậu thọ tỉ Nam Sơn.
"
" Quý quốc đường xa vất vả đến, ai gia vô cùng cảm động, chuyển hộ lời cảm ơn của ai gia đến nữ hoàng quý quốc.
"
Thái hậu tươi cười nói, vị quốc sư này tuổi không cao nhưng đã đảm nhận vị trí thánh huyết cung chủ, thực lực mạnh mẽ vô cùng, quả nhiên không hề tầm thường.
Bên ngoài, tiếng thét chói tai của thái giám lại vang lên
" Hoàng đế Bắc Diệu tới ––– "
Anh Dạ đang ngồi khẽ giật mình một cái, ánh mắt nhìn ra cửa lớn, nam nhân lạnh lùng khí phách một thân bạch y sạch sẽ bước vào, ánh mắt màu tím phong hoa tuyệt đại, khuôn mặt như thần chi cao quý thần bí.
Dáng vẻ vẫn như vậy nhưng tính cách lại khác xa người trong trí nhớ của nàng.
" Anh Dạ.
"
Chiến Dã nhận thấy nàng có chút hoảng hốt liền gọi nhẹ, hắn cũng nói với nàng Phong Liên Dực là Tu La Vương.
Lúc đó, Anh Dạ không tin mà khóc rất lâu, cuối cùng may có Bắc Nguyệt an ủi nàng mới nín được.
Phong Liên Dực ánh mắt liếc một vòng khắp đại điện, không thấy Hoàng Bắc Nguyệt liền không khỏi thất vọng.
Là nàng chưa đến hay là nàng không đến đây?
" Thay mặt nước Bắc Diệu, ta chúc thái hậu đạo thọ miên trường.
"
Phong Liên Dực chỉ hơi cúi người, dù sao hắn cũng là bậc đế vương của một nước, không giống người thường.
" Hoàng đế Bắc Diệu đại xá quang lâm đến mừng thọ ai gia, là vinh hạnh của ai gia a.
"
Thái hậu nói, vị hoàng đế Bắc Diệu này tự mình đến đây để mừng thọ làm bà không khỏi ngạc nhiên, bà cũng nghe nói hắn cấu kết với người của Tu La thành, dù trước đây hắn có là con tin, sống ở Nam Dực Quốc mười năm cũng không thể không giữ đề phòng với hắn.
" Hoàng thượng, ngươi nói xem tại sao Bắc Nguyệt lại chưa đến, ai gia đợi nàng nãy giờ.
"
Thái hậu hỏi nhỏ hoàng thượng nhưng một cao thủ như Chiến Dã và Phong Liên Dực sao lại không nghe được?
Phong Liên Dực lập tức đưa mắt nhìn về phía hoàng thượng, như đợi xem hắn trả lời cái gì.
Hành động này của hắn hoàn toàn rơi vào mắt Anh Dạ đang quan sát hắn nãy giờ.
Nàng cũng nghe thấy hoàng tổ mẫu nói gì, nhưng tại sao Dực ca lại phản ứng như vậy?
Chẳng lẽ...
Mấy tiểu thư quý tộc nãy giờ thật xấu hổ vô cùng, có rất nhiều người tự tin với sắc đẹp của mình, các nàng ở Nam Dực Quốc chỉ thua kém duy nhất đệ nhất mĩ nữ cũng chính là công chúa Anh Dạ.
Nhưng nhan sắc của Anh Dạ công chúa hôm nay cũng sợ là kém Ngụy tam tiểu thư của Đông Ly và hoàng đế Bắc Diệu vài phần.
Từ bên ngoài, lại truyền đến tiếng nói chói tai của thái giám
" Bắc Nguyệt quận chúa đến ––"
Vừa nghe tiếng báo, Phong Liên Dực lập tức ngẩng đầu nhìn ra ngoài, mọi người trong điện cũng đồng loạt nhìn ra.
Bắc Nguyệt quận chúa 5 năm trước là thiên tài triệu hoán sư trẻ tuổi nhất của Nam Dực Quốc, nhưng bỗng nhiên biến mất, giờ nghe tin nàng quay về rất nhiều người tò mò, không biết nàng hiện tại thực lực như thế nào..
Danh Sách Chương: