Mục lục
Huyền Thiên Tà Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một cảm giác khủng bố dị thường chợt lóe lên trong đầu Lôi Hoành. Hắn kìm lòng không được khiếp đảm lui về phía sau một bước. Không riêng gì Lôi Hoành, tất cả mọi người xung quanh đều cảm thụ được khí tức băng lãnh đến cực điểm đó. Bọn họ đều không khỏi khiếp sợ nhìn về phía Dương Thiên Lôi.

- Aaaaa!

Lôi Hoành gầm lên giận dữ, thân hình nhoáng lên, nhanh như thiểm điện tấn công về phía Dương Thiên Lôi.

Dám cướp đi Trương Tử Hàm ngay trong tay Lôi Hoành khiến hắn hoàn toàn mất hết mặt mũi, tôn nghiêm của nam nhân đã bị khiêu khích nghiêm trọng. Nhưng Lôi Hoành đường đường một Tinh Giả cấp sáu đỉnh phong lại bị một Tinh Giả cấp ba như Dương Thiên Lôi bỗng nhiên phóng ra khí tức dọa lùi càng khiến hắn xấu hổ và giận dữ không chịu nổi. Khuôn mặt có thể coi là anh tuấn của hắn lập tức trở nên dữ tợn và khủng bố. Hắn rốt cục đã không nhịn nổi lửa giận trong lòng.

Chỉ là, hắn vừa mới phóng xuất ra khí tức cuồn cuộn liền cảm giác trước mắt tối sầm. Ngay sau đó, trên mặt truyền đến một trận đau nhức, toàn thân bật ngửa ra sau ngã xuống đất.

Một bóng dáng giống như quỷ mỵ xuất hiện trước người Dương Thiên Lôi. Đôi chân thon dài hiên ngang đứng đó, mái tóc dài không gió mà bay, ánh mắt lãnh khốc mà tràn đầy bướng bỉnh, ăn mặc khêu gợi, khí tức băng lãnh… Tất cả tạo thành một hình ảnh tuyệt mỹ mà lại vô cùng dữ dội.

Cũng không hề tỏ ra chút yếu kém, Dương Thiên Lôi đang nhằm phía Lôi Hoành phóng tới, bỗng nhiên thấy trước mắt xuất hiện một mỹ nữ dũng mãnh, nhất thời trợn tròn mắt. May mắn là hắn đã kịp thời thắng gấp lại!

Chỉ là, sau khi thân hình Dương Thiên Lệ hơi dừng lại, mọi người còn chưa kịp phản ứng, nàng bỗng nhiên lại tiếp tục xông về phía Lôi Hoành.

“Bịch! Bịch! Ba! Ba!...”

Tiếng quyền cước giao phong liên tiếp truyền đến tai mọi người, khiến tất cả người xem đều choáng váng. Tận đến mấy giây sau, khi nhận ra Lôi Hoành mọi người mới hiểu được chuyện gì xảy ra, nhất thời đều xuất thủ!

Nhưng mà Dương Thiên Lệ bỗng nhiên huyền hoặc ra vô số quyền ảnh, nghênh đón công kích của từng người, một chiều liền bức lui toàn bộ.

- Cẩn thận! Tuyệt học Dương gia “Thiên thủ Quan Âm!

Một người lớn tiếng quát lên.

Đúng lúc này, Dương Thiên Lệ kêu khẽ một tiếng, đá một cước vào mông Lôi Hoành, khiến hắn nhất thời hét thảm một tiếng, như đạn pháo bay đi xa mấy trượng mới ầm ầm rơi xuống đất.

- Dám khi dễ đệ đệ ta, lão nương liền đánh ngươi thành đầu heo!

Dương Thiên Lệ phủi phủi tay, ánh mắt hung mãnh quét qua đám người Lôi gia, khinh thường nói.

Nói thì dài dòng, kỳ thật từ khi phát sinh xung đột đến bây giờ bất quá chỉ là mấy giây mà thôi. Tuy nhiên, dù sao đây cũng là Hoàng cung, kỳ thật ngay từ đầu hộ vệ tuần tra đã phát hiện ra, nhưng đám người đó nếu đã có thể ở trong cung làm hộ vệ, mắt người nào lại không tinh? Những người hôm nay có tư cách tiến nhập vào đây đều không phải người một một hộ vệ nho nhỏ như bọn họ có thể giải quyết. Cho nên, bọn hon tuy rằng nhìn thấy, cũng chỉ là nhắm một mắt mở một mắt cho qua, miễn cho phải đắc tội với bất kỳ bên nào chính mình cũng đều không gánh nổi.

- Đỡ Lôi Hoành lên, chúng đi!

Một người tuổi tác có vẻ lớn nhất trong đám người Lôi Hoành, sau khi nhìn thoáng qua Dương Thiên Lệ và Dương Thiên Lôi trầm giọng nói. Người này biết Dương Thiên Lệ, bởi vì hắn cũng là thành viên Nội đường Hoàng gia, cho nên hắn biết rõ Dương Thiên Lệ, biệt hiệu “Hỏa Bạo Mã Nữ” kinh khủng thế nào. Thành tích của Dương Thiên Lệ trong kỳ khảo nghiệm của Nội đường Hoàng gia năm ngoái là vị trí thứ nhì, Tinh Giả song thuộc tính cấp bảy đại thành, gần bằng tuyệt thế thiên tài tiểu công chúa Sở Hương Hương. 

Đương nhiên, Sở Hương Hương cũng không phải thắng nàng trên phương diện cảnh giới. Sở Hương Hương năm ngoái bất quá là Tinh Giả cấp sáu đỉnh phong, hiện tại mới chỉ vừa mới tấn cấp Tinh Giả cấp bảy. Nhưng nàng có thiên phú kinh diễm, lại bằng vào võ kỹ cường đại có được từ Nội đường Hoàng gia mới được xếp hạng thứ nhất.

Hơn nữa, phía sau Dương Thiên Lệ còn có Dương Thiên Ngạo. Hắn cũng rất rõ ràng, tuy rằng Dương Thiên Ngạo tính cách ôn hòa, cũng không thích cùng người khác tranh cường đấu trí, nhưng thực lực của hắn cũng không chênh lệch bao nhiêu so với Dương Thiên Lệ. Thành tích khảo nghiệm của hắn năm ngoái xếp hàng thứ năm, hơn nữa tốc độ tiến bộ kinh người. Hiện tại thực lực chân chính của hắn e rằng cao hơn cả Dương Thiên Lệ. Hai người đó ở cùng một chỗ, cho dù mấy người bọn họ liên thủ cũng chỉ có thể bị chà đạp mà thôi.

Nhìn một đám tiểu nhân xám xịt mà đi xa, trong lòng Dương Thiên Lôi cũng thật chấn động a. Tuy vẫn biết rằng nhị tỷ rất hung mãnh, nhưng không nghĩ tới lại hung mãnh tới trình độ này!

Trương Tử Hàm cũng ngây ngốc nhìn Dương Thiên Lệ gợi cảm, nóng bỏng, mạnh mẽ, mà xinh đẹp trước mặt.

- Thế nào? Tỷ tỷ lợi hại không?

Dương Thiên Lệ cười duyên đi tới trước mặt Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm, nhéo nhéo khuôn mặt còn đang đờ ra của Dương Thiên Lôi, đắc ý nói.

- Khụ khụ… Nhị tỷ, đây là chuyện giữa đệ và tên ngu ngốc kia. Tỷ xen vào làm gì?

Kinh ngạc qua đi, Dương Thiên Lôi có chút phiền muộn nói.

Người này là một người vô cùng coi trọng mặt mũi, vô cùng đề cao chủ nghĩa nam nhân. Trong lòng hắn, nam nhân bảo vệ nữ nhân của mình là thiên kinh địa nghĩa, vì nữ nhân của mình mà chiến cũng là chuyện đương nhiên phải làm.

Tuy rằng hắn không dám tin tưởng mình có thể thắng được Lôi Hoành, nhưng cũng không có nghĩa là hắn sợ Lôi Hoành, nhất là vừa rồi dưới cơn phẫn nộ, hắn cảm giác tiểu vũ trụ của mình đã bạo phát, chỉ có điều bị Dương Thiên Lệ khiến cho đình chỉ mà thôi.

- Tỷ không xen vào lẽ nào nhìn đệ chịu đòn a? Tinh Giả cấp ba cũng dám khiêu chiến Tinh Giả cấp sáu? Đệ đúng là nam nhân đích thực! Cũng biết bảo hộ tiểu muội muội xinh đẹp rồi, còn không giới thiệu với tỷ tỷ sao?

Ánh mắt Dương Thiên Lệ có chút ý tứ hàm xúc nhìn Trương Tử Hàm nói.

- Đệ đương nhiên là nam nhân đích thực. Nàng tên là Trương Tử Hàm. Tử Hàm, đây là nhị tỷ của ta, Dương Thiên Lệ!

Dương Thiên Lôi rất tự nhiên kéo tay Trương Tử Hàm, cực kỳ vô sỉ nói:

- Mau gọi nhị tỷ đi!

Tuy rằng Lôi Hoành đã bị đuổi đi, nhưng Trương Tử Hàm lại vui vẻ không nổi. Dù sao việc nàng vừa làm cũng đã phản lại ước nguyện ban đầu của gia gia, rất có thể tạo thành tổn thất rất lớn cho Trương gia. Cho nên, tâm trạng của nàng lúc này rất sa sút, có chút không yên lòng. 

Chỉ là khi Dương Thiên Lôi kéo tay nàng vô cùng thân thiết, trực tiếp gọi mình là “Tử Hàm” không nói, còn nói cái gì “Gọi nhị tỷ”, khiến Trương Tử Hàm giật mình tỉnh táo lại một chút, biết người này lại bắt đầu vô sỉ, ăn đậu hũ của mình, nàng liền đỏ bừng mặt, nhất thời theo thói quen vươn bàn tay nhỏ bé nhéo lỗ tai Dương Thiên Lôi:

- Ngươi gọi ta là gì? Ai gì gì với ngươi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK