Mục lục
Huyền Thiên Tà Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới sự dẫn dắt của Sở Kinh Hồn và Dương lão, mọi người tiếp tục đi vào chính điện.

Toàn bộ đại điện vẫn là hình tròn, bố trí như sân vận động hiện đại, tuy nhiên, xa hoa hơn vô số lần. Bốn phía đều là ghế dựa, ở giữa có một cái bục sân khấu hình tròn.

Người của Trảm Không Kiếm Phái, Dương lão cùng Sở Kinh Hồn ngồi tại chiếc bàn lớn hình tròn gần sân khấu nhất. Mà các đệ tử trẻ tuổi có tư cách tham gia thí luyện ngồi ở từng bàn đơn lẻ cách vòng tròn sân khấu tương đối xa. Những người tham gia yến hội khác thì căn cứ vào thân phận va địa vị, lần lượt ngồi theo thứ tự.

Sau khi tất cả mọi người đã ngồi xuống, Sở Kinh Hồn chậm rãi đứng lên, quay về phía đám người Tiêu Hà khom người thật sâu nói:

- Đầu tiên xin cảm tạ Trảm Không Kiếm Phái tôn kính đã che chở và ưu ái Đế Quốc Cát Ương chúng ta cho tới bây giờ, đồng thời cũng cảm tạ các vị sứ giả đã cho chúng ta cơ hội lần này thấy được phong phạm của cao thủ Tiên Thiên. Hiện tại xin giới thiệu với mọi người những cao thủ Tiên Thiên mà chúng ta luôn luôn tôn kính!

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất thời vang lên, ánh mắt của mỗi người đều tập trung trên đài chủ tịch.

Dương Thiên Lôi có chút im lặng. Xem ra vô luận là ở Dị Giới hay trên Địa Cầu, căn bệnh này thủy chung vẫn không thể nào tránh được.

May mắn là so với Địa Cầu ngắn gọn hơn rất nhiều. Nghi thức dâng tặng lễ vật cũng chỉ là đem một xấp dày đặc danh sách quà tặng của các đại gia tộc giao cho Tiêu Hà là xong. Bằng không, chỉ riêng việc đọc xong phần danh mục này, e rằng cũng phải đến hừng đông ngày mai mới xong được.

- Rốt cuộc hội yến cũng đi vào chính đề!

Đầu tiên là tiến hành khảo hạch đối với các đệ tử có thiên phú cực cao nhưng lại chưa đủ tư cách tham gia thí luyện. Sau khi Tiêu Hà tuyên bố phương thức khảo hạch, cao thủ Tiên Thiên trẻ tuổi tên Thạch Phá Thiên, thân hình hơi nhoáng lên đã biến mất trên đài chủ tịch, khi lần thứ hai xuất hiện hắn đã đứng ở trung tâm sân khấu.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc mở to hai mắt nhìn. Cao thủ Tiên Thiên, mọi người đều nói rằng bọn họ rất lợi hại, nhưng đến tột cùng là lợi hại tới trình độ nào cũng rất ít người hiểu rõ. Thế nhưng lúc này, chỉ cần một lần lên sân khấu, đã liền hoàn toàn trấn trụ tất cả mọi người.

Vô thanh vô tức, không có chút dao động khí tràng nào, không có bất luận uy áp gì, thiếu niên kia đã lẳng lặng đứng trên sân khấu tự khi nào.

- Vũ Đại Lãng!

Cùng với tiếng điểm danh của Sở Kinh Hồn vang lên, người đầu tiên lên sân khấu, Vũ Đại Lãng, giống như một cỗ xe tăng khổng lồ, biểu tình vô cùng ngưng trọng nhảy lên sân khấu.

Tuy rằng Vũ Đại Lãng không lọt vào top 10 trong “Tỷ thí người mới”, nhưng nhờ thiên phú tu luyện và thể chất đặc thù của bản thân mình, hắn lại có được cơ hội khảo hạch lần này. Nếu như có thể vượt qua khảo hạch của Trảm Không Kiếm Phái, hắn cũng có tư cách thí luyện như đám người Dương Thiên Lôi. Đây chính là cơ hội duy nhất của hắn, nếu không muốn phải chờ thêm ba năm nữa.

- Thỉnh tiền bối chỉ giáo nhiều hơn!

Vũ Đại Lãng cung kính nói. Nói xong liền dồn tinh thần lực hệ thổ đề thăng tới cực hạn, tung ra một quyền không thể tưởng tượng được trực tiếp tấn công về phía Thạch Phá Thiên.

Biểu tình của Thạch Phá Thiên không chút biến hóa, trong nháy mắt khi nắm đấm của Vũ Đại Lãng tới gần bên người, hắn hời hợt giơ tay phải lên, trực tiếp nắm lấy tay của Vũ Đại Lãng.

Tất cả chấn động tinh thần lực xung quanh nhất thời biến mất. Đúng lúc này, Thạch Phá Thiên nhẹ nhàng buông tay, năm ngón tay mềm mại khẽ vỗ lên ngực Vũ Đại Lãng. Thân hình khổng lồ của Vũ Đại Lãng nhất thời mạnh mẽ bị bức lui lại, “Bịch” một tiếng ngã sấp xuống lôi đài. Chỉ là, vừa mới ngã xuống, Vũ Đại Lãng liền lần thứ hai đứng bật dậy, lại một lần nữa công tới trên người Thạch Phá Thiên. Hết lần này tới lần khác, kết quả đều không chút thay đổi. Chỉ là, công kích mà Vũ Đại Lãng phải chịu càng lúc càng mạnh. Tới lần thứ bảy, khóe miệng hắn đã sớm rỉ ra máu tươi. Vũ Đại Lãng rốt cuộc không kiên trì được nữa, ngã xuống lôi đài.

- Thuộc tính tinh thần lực hệ thổ thuần khiết, bất quá trời sinh thần lực, da cứng thịt dày, thật ra cũng là nhân tài tu luyện tinh thần lực hệ thổ. Miễn cưỡng có thể có được tư cách.

Thạch Phá Thiên mỉm cười nói, trực tiếp tuyên bố thành tích khảo nghiệm của Vũ Đại Lãng.

Dương lão khẽ gật đầu, Sở Kinh Hồn lập tức gọi tên người thứ hai.

Tuy nhiên, liên tiếp mấy thiếu niên tham gia khảo nghiệm không ngờ không có một ai vượt qua.

- Mộc Tử Vi!

Đúng lúc này, rốt cuộc đến phiên nàng dâu nhỏ Mộc Tử Vi của Dương Thiên Lôi, cũng là người cuối cùng có được tư cách khảo hạch.

Thạch Phá Thiên thấy tiểu nữ hài mái tóc xanh lục, xinh đẹp như búp bê này, ánh mắt lập tức sáng ngời. Không thể không nói, mặc dù là tại trước mặt Tiên Thiên cao thủ, vẻ đẹp của cô nàng này cũng có lực sát thương nhất định.

Cô nàng Mộc Tử Vi này vốn là người ngang ngược, vô lý, hai chữ “lễ phép” dường như cách nàng tới ngàn dặm. Hơn nữa từ hôm qua tới bây giờ, trong bụng vốn đã nghẹn tức một đống. Cho nên, lúc lên đài, không chút khách khí nghênh cái miệng nhỏ, giơ nắm tay mũm mĩm lên, nổi giận đùng đùng tấn công về phía Thạch Phá Thiên.

Tuy Thạch Phá Thiên là cao thủ Tiên Thiên, nhưng bất quá cũng chỉ mới hai mươi ba tuổi mà thôi, thấy một tiểu cô nương khả ái dễ thương như vậy, trong lòng nhiều ít cũng có chút thiên vị. Hơn nữa hắn rõ ràng cảm ứng được tiểu cô nương khả ái trước mắt này có thân thể ba thuộc tính vô cùng hiếm gặp. Cái này cho dù là ở Trảm Không Kiếm Phái cũng có thể được coi như một nhân vật thiên tài. Cho nên, hắn cũng không thèm chấp nhặt việc Mộc Tử Vi vô lễ, chỉ khẽ cười cười, đưa tay bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Mộc Tử Vi. Tinh thần lực hệ kim tinh thuần nhất thời dũng mãnh tiến vào trong tay Thạch Phá Thiên.

Nhưng mà, khiến Thạch Phá Thiên vô cùng kinh ngạc chính là, ngay khi hắn cầm bàn tay nhỏ bé của Mộc Tử Vi, cô nàng này không ngờ trực tiếp ôm chặt lấy ngực mình, khiến Thạch Phá Thiên ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra.

Dù nghĩ đến vỡ đầu hắn cũng không hiểu được, Mộc Tử Vi sở dĩ làm như vậy hoàn toàn là bởi vì khi Thạch Phá Thiên khảo nghiệm mấy người trước đó đều là nắm tay, sau đó nhẹ nhàng vỗ lên ngực đối phương, khiến đối phương bị đánh bay đi để khảo nghiệm năng lực chịu đòn của đối phương. Cho nên, Mộc Tử Vi vốn bị “Bắt nãi Long Trảo Thủ” của Dương Thiên Lôi ám ảnh mới có hành động quái dị như vậy.

Đương nhiên, trong toàn đại điện cũng chỉ có Dương Thiên Lôi là đầu sỏ gây nên chuyện này mới có thể hiểu được ý đồ của Mộc Tử Vi. Cô nàng này cũng quá khôi hài đi. Kìm lòng không được, Dương Thiên Lôi bật cười thành tiếng. Trong đại điện vô cùng yên tĩnh, tiếng cười ấy lại nghe vô cùng chói tai.

- Khụ khụ… Thấy ánh mắt mọi người đều tập trung về phía mình, Dương Thiên Lôi ho khan hai tiếng, xấu hổ gãi gãi đầu.

Thạch Phá Thiên nhẹ nhàng buông tay, giống như người cá, khẽ vỗ vào trên vai Mộc Tử Vi. Mộc Tử Vi nhất thời cảm giác được một cỗ lực lượng mãnh mẽ truyền đến, lập tức tung người lên không trung mấy vòng mới giải trừ được, đứng vững ở sát rìa lôi đài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK