Chỉ là, cảm tình của Fei đối với Iallophil vẫn không có chúttiến triển nào, bất quá Iallophil không nhụt chí, dù sao cũng đã sớm quyết định phải trường kỳ kháng chiến rồi. Hắn không phải không có ưu thế, trước mắt, người mà Fei của hắn để ý, chỉ có một mình hắn, có được phần để ý khác biệt này, thế công của hắn liền sẽ có hiệu quả, có thể từng chút từng chút lắng đọng lại, sau khi tích lũy đến một mức độ nhất định, tình cảm của Fei đối với hắn cũng sẽ thay đổi.
Hắn không trông mong Fei có thể yêu hắn điên cuồng như hắn đối với Fei, nhưng hắn nhất định sẽ khiến Fei yêu hắn, cho dù chỉ là một chút. Với hắn mà nói, vậy là đủ rồi, bởi vì một chút tình yêu đó đã là cực hạn, và dựa theo tính cách của Fei, sẽ không còn ai khác nhận được phần tình cảm như vậy nữa. Lúc ấy, hắn có thể hoàn toàn không cần sợ hãi Fei sẽ đi yêu người khác. Chính là, nhìn tình hình trước mắt, hắn vẫn còn cần cố gắng nhiều, còn phải đề phòng tình địch xuất hiện. (Vô Thố: cho dù Fei yêu ngươi, ngươi chắc chắn vẫn sẽ đề phòng a.)
Một ngày trời trong nắng ấm, Iallophil vùi đầu vào mấy bản vẽ, thỉnh thoảng hơi cử động, điều chỉnh tư thế, ngồi thẳng người, bởi vì cho dù mạnh đến thế nào, vẫn sẽ thấy mệt mỏi khi giữ một tư thế quá lâu.
Nhìn các bản vẽ chất đầy trên bàn, Iallophil rất có cảm giác thành tựu. Nhà của hắn và Fei đã được thiết kế gần xong, mấy ngày nữa là có thể biến nó thành sự thật rồi. Iallophil nở nụ cười ấm áp, nhà của hắn và Fei a, mỗi lần tưởng tượng đến điều đó, trong lòng hắn liền tràn ngập cảm giác ấm áp cùng hạnh phúc.
Hắn theo thói quen tìm kiếm thân ảnh của Fei mới phát hiện y không có ở đây, hẳn là lại đi chiến đấu cùng Hắc Ám chủng tộc. Đối với hình thức hoạt động của Fei, Iallophil phi thường rõ ràng.
Kể từ lúc Hội nghị đại lục kết thúc đến giờ đã ba tháng, Hắc Ám chủng tộc vượt qua được kết giới đã mạnh hơn, Thánh giai cũng đã xuất hiện. Bất quá, chỉ cần vượt qua phòng tuyến thủ hộ đầu tiên, đều sẽ bị hắn và Fei giải quyết hết. Fei của hắn a, có ý thức cùng kỹ xảo chiến đấu cực kỳ cao, cho nên dùđối thủ có là Thánh giai, hẳn cùng sẽ không thua. Iallophil nghĩ như vậy, trên mặt lộ ra nụ cười kiêu ngạo.
Mấy người Brent cũng vì tham gia chiến đấu cùng những Hắc Ám chủng tộc ấy mà trở thành Thánh giai. Hiện giờ, phòng tuyến ở đây có thể nói là phòng tuyến vững chắc nhất rồi.
Thế nhưng, hiện tại để Fei một mình đi chiến đấu, Iallophil cảm thấy không thoải mái, ngay cả Thánh giai đều xuất hiện, ai biết khi nào thì Quân Vương sẽ đến, thực lực của Fei lúc này vẫn chưa đủ để đối kháng với Quân Vương. Trong lòng Iallophil có chút lo lắng, thầm oán trách chính mình không chú ý, để Fei đi chiến đấu một mình.
Thu tất cả bản vẽ lại, sau đó ra khỏi phòng, Iallophil đi tìm Fei của hắn.
Ra khỏi phòng, phía trên là bầu trời bao la xanh thẳm gợn chút mây, gió lạnh nhẹ nhàng thổi qua người, thời tiết quả thật rất tốt, khiến con người ta không khỏi cảm thấy thư thái. Iallophil nghĩ hôm nay cùng Fei ăn cơm bên ngoài thì tốt biết bao, liền cứ như vậy mà quyết định. Sau đó, Iallophil ôm ý niệm này trong đầu, ra ngoài tìm Fei.
Sau khi vận động, Fei cảm thấy đói bụng, không cần Iallophil đi tìm đã trở về nơi này. Nhìn thấy thân ảnh của Iallophil, Fei từ không trung hạ xuống, phía sau còn có ba người Brent.
Mấy người Brent ngồi trên phi hành ma thú do Ma tộc cung cấp, nhìn bộ dạng của bọn họ là biết, chiến đấu hôm nay cũng không phải quá kịch liệt.
Iallophil lập tức tiến đến, nhìn thấy vết máu trên người Fei liền nhíu mày, hắn chán ghét trên người Fei dính hương vị của sinh vật khác, bất quá, huyết tinh trong chiến đấu là không thể tránh khỏi. Hắn nháy nháy mắt, khiến mình bình thường trở lại, sau đó nhẹ giọng nói với Fei. “Fei, ngươi đói bụng chưa? Đi tắm trước một chút, hôm nay chúng ta ăn cơm bên ngoài.”
Fei gật gật đầu, chuẩn bị đi tắm rửa, sau đó thoải mái hưởng thụ bữa ăn.
Đột nhiên, một cỗ khí thế khiến người kinh hãi từ nơi xa truyền đến, Iallophil cùng Fei đồng loạt xoay người, biểu tình thận trọng, nghiêm túc. Khí thế cùng uy thế này, ẩn ẩn chế trụ được bọn họ, thực lực như vậy, chỉ có Quân Vương.
Brent, Donald cùng Garvin chưatừng cảm thụ sức mạnh của cấp bậc Quân Vương, nhưng bọn họ đã đi vào Thánh giai, lại bị cỗ uy thế này ép đến mức run rẩy, vốn có chút tự tin vào bản thân, lúc này lại cảm nhận được chênh lệch thực lực sâu sắc, cảm giác rất giống như khi một kẻ thực lực không đến đâu đứng trước mặt Thánh giai.
“Đây là…” Nuốt một ngụm nước bọt, ngữ khí của Garvin mang theo chút sợ hãi, uy thế này quả thật quá đáng sợ.
“Quân Vương.” Iallophil và Fei đồng thời nói.
Đây là cấp bậc Quân Vương? Brent, Donald cùng Garvin lần đầu tiên cảm nhận được uy thế của Quân Vương,đánh giá của bọn họ về thực lực của Quân Vương cũng theo đó mà thay đổi. Lực lượng như vậy, ước chừng mạnh hơn ba người bọn họ đến mấy lần.
Lại nhìn Iallophil và Fei, hai người có thể dùng năng lực đặc thù giết chết Quân Vương ngay lập tức! Hiện tại, đã thể nghiệm uy áp của Quân Vương, bọn họ lập tức nhận thức được thực lực của Quân Vương sâu đến khó lường, chẳng trách Hoàng tộc Ma tộc kiêng kỵ bọn hắn, lại cho nhiều đặc quyền đến như vậy. Thực lực này, hoàn toàn có thể đảo điên chính quyền cũng như đối kháng cả một quốc gia.
Lúc trước, khi nghe nói Iallophil và Fei có thể giết chết Quân Vương ngay lập tức đã vô cùng khiếp sợ, nhưng giờ phút này, cảm nhận được uy thế của Quân Vương, mới thật sự hiểu được, có thể xem nhẹ Quân Vương là có ý nghĩa như thế nào, đó là sự phủ định thực lực của Quân Vương, là một cấp bậc càng cao hơn thế, là thứ mà ngay cả thực lực khiến bọn họ sợ hãi cũng phải kiêng kỵ. Đối với loại lực lượng này, thỏa hiệp, ở thế hạ phong là điều duy nhất có thể lựa chọn, mà thận trọng, sợ hãi, chính là thái độ đúng đắn nhất.
Iallophil biết đây không phải là hơi thở thuộc về Quân Vương của Ma tộc, bởi vì hắn và Fei đều rất quen thuộc với mấy kẻ đó. Trong hơi thở này tràn ngập bạo ngược và cuồng dã, đó là thứ chỉ có Hắc Ám chủng tộc loại thú mới có được. Nói cách khác, lần này tiến vào Uy Á đại lục là một Hắc Ám chủng tộc loại thú có cấp bậc Quân Vương. Iallophil quay đầu nhìn Fei.
Đối với Quân Vương đột nhiên xuất hiện, trong mắt Fei không có sợ hãi, trong đó chỉ có chiến ý đang thiêu đốt. Hắn đã đến bình cảnh rồi, cho nên cần có đối thủ càng mạnh hơn để đột phá.
Hắn đã từng luận bàn cùng một vài Quân Vương của Ma tộc, lúc ấy, hắn vẫn chưa có thực lực đối kháng trực diện, mà các Quân Vương này, tuy rất muốn giết chết kẻ có lực uy hiếp đến chính mình như hắn và Iallophil, nhưng hắn và Iallophil vẫn luôn đề phòng bọn họ. Mỗi khi luận bàn đều chỉ có một người tham gia tỉ thí, người còn lại đứng một bên đề phòng, tùy thời phát động năng lực, lập tức giết chết đối phương.
Hiện tại, hắn đã đứng ở đỉnh của cấp bậc Thánh giai, nội lực cũng tích lũy đến trình độ Quân Vương, nhưng vẫn chưa đủ để đặt chân đến cấp bậc ấy, còn thiếu một chút nữa thôi, mà một chút này chính là cần cơ hội chiến đấu trong nguy hiểm để kích thích.
Quân Vương đột nhiên xuất hiện, cũng thật đúng lúc.
“Fei, chúng ta cùng nhau.” Nhìn thấy chiến ý bừng bừng trong mắt Fei, Iallophil không ngăn cản, bởi vì hắn hiểu tâm tình muốn trở nên mạnh mẽ của Fei, mà hắn cũng cần tiến thêm một bước, cũng cần một cơ hội. Nếu trước mắt là nguy hiểm, vậy hắn sẽ cùng Fei đối mặt.
“Hảo.” Fei không tự đại đến mức cho rằng hắn có thể một mình đánh thắng Quân Vương, chênh lệch giữa hai bên, hắn vẫn có thể tính đại khái. Nếu lấy mạng đổi mạng, hắn tuyệt đối có thể giết chết con Hắc Ám chủng tộc này, thế nhưng hắn không muốn chết đơn giản như vậy. Hắn muốn trở nên mạnh mẽ thông qua chiến đấu, nhưng, ở thế giới này, hắn vẫn còn có thứ để lưu luyến, còn chưa nhìn thấy nhà của hắn và Iallophil được xây dựng, cho nên, hắn tuyệt đối không thể chết được.
Có tư tưởng như vậy, không phải vì hắn trở nên yếu đuối hơn, lúc chiến đấu, hắn vẫn điên cuồng, hung hãn, không sợ chết như lúc trước, chẳng qua là càng chấp nhất chuyện sống sót mà thôi.
Iallophil cười lớn, cùng Fei bay về hướng xuất hiện uy áp khủng bố của Quân Vương.
Donald, Brent cùng Garvin nhìn hai người kia bay đi cũng không đuổi theo, không chỉ vì bọn họ hiện tại vẫn chưa thể bay, còn là vì cảm thấy sợ hãi đối với con Hắc Ám chủng tộc kia, cho nên, bọn họ không dám đi đối mặt. Nhìn hai người kia chiến ý dâng trào, tiêu sái bay đi, ba người bọn họ cuối cùng cũng hiểu được, bọn họ không chỉ thua hai người kia về mặt thiên phú, mà còn có cả tâm tính. Loại tâm lý kiên cường không sợ hãi, là thứ mà bọn họ còn thiếu.
Đối với việc hai người kia đi chiến đấu cùng Quân Vương, trong lòng ba người bọn họ cũng không lo lắng. Cho dù đánh không lại thì đã sao, đừng quên Iallophil và Fei còn có năng lực đặc thù, tuyệt đối có thể sống sót trở về.
Ba người bọn họ cũng không biết, Iallophil và Fei không định sử dụng năng lực đặc thù, mà là tính toán dựa vào thực lực để chiến đấu trực diện với Quân Vương. Muốn trở nên mạnh mẽ, thì không thể dựa vào năng lực đặc thù kia.
Con Hắc Ám chủng tộc cấp bậc Quân Vương, sau khi đi vào Uy Á đại lục, dùng đôi đồng tử màu vàng của nó quan sát thế giới này. Trong lịch sử, chưa từng có Quân Vương nào đến được Uy Á đại lục, lúc nó còn nhỏ yếu, bởi vì vội vàng trở nên mạnh mẽ nên cũng chưa từng đến đây, vốn cho rằng nó vĩnh viễn sẽ không thể nhìn thấy thế giới có màu sắc xinh đẹp trong truyền thuyết này, không nghĩ đến sau khi trở thành Quân Vương lại có cơ hội ấy.
Quả thật là một thế giới xinh đẹp, xinh đẹp đến mức nó muốn chiếm làm của riêng, tựa như khi còn ở Hắc Ám đại lục, nó cũng muốn chiếm cứ một khối lãnh địa ở Uy Á đại lục, cho nên nó phóng thích uy thế của chính mình, tuyên cáo cho cả đại lục biết, nơi này là thuộc về nó.
Fei cùng Iallophil rốt cục thấy được con Hắc Ám chủng tộc thuộc cấp bậc Quân Vương kia, không phải loại bay được, nhưng đã là Quân Vương, đương nhiên có thể giẫm đạp hư không. Nó có thân hình khổng lồ như Long tộc, răng nanh sắc nhọn, thân thể bao phủ bởi lớp vảycứng rắn, tứ chi tráng kiện, đuôi dài, trong đồng tử màu vàng là tham lam và dã tính.
Nó cũng nhìn thấy Iallophil và Fei. Đã ở cấp bậc Quân Vương, nó đương nhiên có trí tuệ, có nguồn tin tức riêng, tự nhiên cũng biết có tồn tại có thể giết chết Quân Vương ngay lập tức, chỉ là nó không biết Fei và Iallophil. Đối với nó, lúc này, hai người trước mặt chỉ là hai con sâu bé nhỏ. Trong mắt của nó, hai con sâu này đang xâm nhập phạm vi thế lực của nó, giẫm đạp lên tôn nghiêm của nó, cho nên phải trả một cái giá thật đắt, đó là sinh mạng của bọn chúng. Nó cũng muốn dùng cái chết của hai con sâu này, báo cho các chủng tộc của Uy Á đại lục biết sức mạnh của nó, biết ý chí của nó là không thể mạo phạm.
Hai bên xuất phát từ bất đồng ý tưởng lại nhất trí quyết định chiến đấu, cũng có nghĩa trận chiến này là tuyệt đối không thể tránh khỏi.