Ngay sau đó, chung quanh chín tinh thể xuất hiện nguyên một đám vòng xoáy nho nhỏ, những vòng xoáy này cực tốc vận chuyển. Điên cuồng hấp thu lấy Tinh Thần Chi Lực cùng Thời Không Đạo Văn chi lực, dần dần tạo thành nguyên một đám tinh thể rất nhỏ, như là vệ tinh, vây quanh chín tinh thể vận chuyển.
Cuối cùng, mỗi một tinh thể đều tạo thành hai vệ tinh, trong đan điền Diệp Thần càng phát ra một loại khí tức huyền ảo nhiều hơn.
Chín tinh thể xuất hiện vệ tinh, Diệp Thần cảm giác được dung lượng Huyền Khí trong Đan Điền thoáng cái lớn hơn mấy chục lần, tựa hồ là cảm thấy đan điền hư không, phi đao trong đầu lập tức vận hành, Huyền Khí điên cuồng bổ sung vào trong Đan Điền.
Diệp Thần dễ dàng đột phá Thần Huyền thập trọng, tấn giai đến Đạo Huyền cảnh, nhưng lại đang không ngừng hướng lên trên đột phá.
Đạo Huyền nhị trọng!
Đạo Huyền tam trọng!
Đạo Huyền tứ trọng!
...
Tu vi Diệp Thần nhanh chóng tăng lên, mặt khác một bên Nhược Vân tốc độ tu luyện cũng hết sức kinh người.
Ở trên một tòa tinh thể, Tinh Hồn là tồn tại như Thần linh, lúc bọn hắn muốn để cho tu vi một người nhanh chóng tăng lên, người kia muốn không đề thăng cũng khó khăn!
Diệp Thần cảm giác được, chung quanh cái Tinh Thần Chi Lực nồng đậm màu tím kia, so với trước kia đạt được Tinh Thần Hạch Tâm phát ra Tinh Thần Chi Lực còn muốn nồng đậm mấy chục lần thậm chí gấp mấy trăm lần, hơn nữa cái Tinh Thần Chi Lực màu tím này ẩn chứa sinh cơ bừng bừng, căn bản không phải những Tử Tinh kia chiết xuất sinh ra Tinh Thần Chi Lực có thể so sánh.
Diệp Thần đem Tinh Thần Chi Lực màu tím dẫn đạo tiến vào trong cơ thể, Cửu Tinh sẽ cực kỳ nhanh xoay tròn, tựa như một cái vòng xoáy, đem Tinh Thần Chi Lực màu tím điên cuồng cuốn đi vào.
G hồ màu tím kia, trong đôi mắt tràn ngập linh tính của Thiên Mã, lộ ra một chút vẻ nghi hoặc, Diệp Thần hấp thu Tinh Thần Chi Lực tốc độ thật sự quá nhanh, bất đắc dĩ lại triệu tập càng nhiều Tinh Thần Chi Lực nữa tụ tới.
Thời gian một ngày một ngày đi qua, Diệp Thần một mực tu luyện tới Đạo Huyền lục trọng, mở to mắt nhìn lại, Nhược Vân đối diện đang nhắm mắt, mặt trái xoan trắng nõn, liễu mi cong cong, mái tóc như thác nước rủ xuống, có một loại xinh đẹp tuyệt trần nói không nên lời.
Tựa hồ là cảm thấy Diệp Thần nhìn chăm chú, Nhược Vân mở ra hai con ngươi, nghĩ đến trước đây bên hồ phát sinh những chuyện kia, trên mặt có chút hiện lên một rặng mây đỏ, nhưng lại rất nhanh bình tĩnh lại.
- Ngươi tu luyện tới tầng thứ gì?
Diệp Thần nhìn về phía Nhược Vân hỏi.
- Đạo Huyền Cửu Trọng, khoảng cách Đạo Huyền thập trọng chỉ kém một đường!
Nhược Vân nói, nàng so với Diệp Thần sớm một năm tới đây, cái này đã qua một năm nàng một mực tu luyện, cái này mới đạt đến cảnh giới bây giờ.
Diệp Thần nhẹ gật đầu, đối với tiến độ tu luyện của mình coi như thoả mãn, dù sao hắn và Nhược Vân bất đồng, một lần nữa cho hắn một thời gian ngắn, Diệp Thần tự tin có thể đuổi kịp và vượt qua Nhược Vân.
- Ồ, ngươi nhanh như vậy liền tu luyện tới Đạo Huyền lục trọng rồi hả?
Nhược Vân hơi có vẻ kinh ngạc nhìn về phía Diệp Thần nói, thể chất Diệp Thần cùng nàng đồng dạng đều là Tinh Hồn dung hợp độ là 0, loại thể chất này tốc độ tu luyện sẽ tương đối chậm, nhưng Diệp Thần tựa hồ là ngoại lệ, thời điểm nàng mới quen Diệp Thần, Diệp Thần vẫn chỉ là một Thần Hải Võ Giả, ngắn ngủn một năm thời gian, cũng đã tu luyện đến Đạo Huyền lục trọng! Đây là cái tốc độ biến thái gì a!
Từ khi Diệp Thần đi tới nơi này đến nay, đồng dạng là ở dưới sự trợ giúp của Tử Vân Tinh hồn tu luyện, tốc độ của mình lại rõ ràng so ra kém Diệp Thần.
Diệp Thần là như thế nào làm được? Nhược Vân không khỏi đối với Diệp Thần càng thêm hiếu kỳ rồi, trên người Diệp Thần có quá nhiều bí mật.
Diệp Thần chỉ là không đếm xỉa tới cười cười, ngắm nhìn bốn phía, phát hiện phiến hồ này đã nhìn không tới tung tích Tử Vân Tinh Tinh Hồn, liền hỏi:
- Tử Vân Tinh hồn chạy đi đâu rồi?
Nhược Vân khẽ nhíu mày, vừa rồi nàng tu luyện tiến nhập trạng thái Vong Ngã, cũng không có chú ý.
Đúng lúc này, lá cây trên Thiên Hoang Thần Mộc đột nhiên nhúc nhích, một tiểu hầu tử lớn cỡ bàn tay "Sưu sưu sưu" từ bên trong cành lá chui ra, thả người rơi vào trên bờ vai Nhược Vân.
- Nhược Vân tỷ tỷ, Mộc Lạc Tộc trưởng bảo các ngươi đi Mộc Linh Tộc nghị sự đại sảnh thoáng một phát.
Tiểu hầu tử kia thanh âm thanh thúy, một đôi mắt to như nước trong veo, lỗ tai vừa lớn vừa tròn, thoạt nhìn phi thường đáng yêu.
Diệp Thần không khỏi nhìn nhiều tiểu hầu tử vài lần, ánh mắt tiểu hầu tử hồn nhiên vô tà để cho hắn nghĩ tới Tiểu Dực cùng Mân Nhi, không biết hai tiểu gia hỏa này hiện tại thế nào.
- Mộc Lạc Tộc trưởng có nói là chuyện gì sao?
Nhược Vân sủng nịch sờ lên đầu tiểu hầu tử, một bên đứng dậy nói.
- Không có đây này.
Tiểu hầu tử gãi gãi đầu của mình, ở trên bờ vai Nhược Vân nhảy đến nhảy đi.
Không biết Mộc Lạc Tộc trưởng gọi bọn hắn có chuyện gì, Diệp Thần cùng Nhược Vân chung một chỗ hướng về nghị sự đại sảnh của Mộc Linh nhất tộc đi đến.
Mộc Linh nhất tộc nghị sự đại sảnh tọa lạc ở trong rừng rậm rạp, là một tòa nhà gỗ hoàn toàn do cây cối kiến tạo thành, nhìn về phía trên phong cách cổ xưa giản lược, lại có một phen hương vị khác.
Mộc Lạc Tộc trưởng cùng hai vị Chiến Hoàng thập trọng cường giả khác ngồi ở trên chủ vị đại sảnh, thời điểm bọn hắn chứng kiến Diệp Thần cùng Nhược Vân xuất hiện, thái độ thập phần cung kính. Tuy bọn hắn nói lời Diệp Thần hoàn toàn nghe không hiểu, nhưng theo thái độ của bọn hắn liền có thể tinh tường cảm giác được bọn hắn đối với mình cùng Nhược Vân tôn kính.
Đây chính là ba Chiến Hoàng thập trọng, không kém hơn Thị Thần Nhất giai bình thường!
Ba Siêu cấp cường giả như thế khiêm cung như vậy, cũng làm cho Diệp Thần có chút thụ sủng nhược kinh. Diệp Thần minh bạch, đây hết thảy đều là vì Tử Vân Tinh hồn.
Bất quá một bên Nhược Vân lại có vẻ thập phần tùy ý, tựa hồ sớm đã thành thói quen, Nhược Vân cùng Tử Vân Tinh hồn quan hệ rất tốt, Tử Vân Tinh hồn tại Tử Vân Tinh là tồn tại chí cao vô thượng, những người Mộc Linh nhất tộc này đối với bọn họ khiêm cung như thế là hợp tình lý.
Mộc Lạc Tộc trưởng mời Diệp Thần cùng Nhược Vân ngồi xuống, chít chít oa oa nói một đám lời nói, Diệp Thần không có một câu nghe hiểu, đành phải xin giúp đỡ Nhược Vân ở bên người hỏi:
- Hắn đang nói cái gì?
- Mộc Lạc Tộc trưởng nói, bọn hắn ở chỗ này thủ hộ Tinh Hồn đã có mấy trăm năm, minh bạch hiện tại Tử Vân Tinh tình cảnh có thể lo. Nếu như chúng ta có thể từ Thiên Nguyên Tinh đem đến cứu binh, cứu vãn Tử Vân Tinh, như vậy chúng ta chính là bằng hữu vĩnh viễn của Mộc Linh nhất tộc bọn hắn!
Nhược Vân thuật lại nói.