Lúc trước Trung Ương Đế Quốc Diệp gia đối với Tây Võ Diệp gia đùa cợt, miệt thị cùng lăng nhục, từng cái hoàn trả!
Trên mặt Diệp Tung nóng bỏng, Xích Viêm Tông tất cả Trung Ương Đế Quốc Diệp gia đệ tử đều cúi đầu, Tây Võ Diệp gia đã từng bị bọn hắn khinh bỉ, hôm nay lại hung hăng dẫm nát trên đầu của bọn hắn.
Không người nào dám cùng Diệp Thần chiến một trận, bởi vì trong bọn họ không có khả năng có người là đối thủ của Diệp Thần!
Thấy Diệp Tung không có lên tiếng, cũng không có người của Trung Ương Đế Quốc Diệp gia khác lên tiếng, Diệp Thần nhìn về phía Diệp Nữu, ánh mắt dần dần trở nên nhu hòa, mỉm cười:
- Nữu Nhi, chúng ta về nhà!
Nghe được những lời "chúng ta về nhà" này, Diệp Nữu lập tức rơi lệ đầy mặt, khóc như mưa, nàng cho rằng sau khi đến Trung Ương Đế Quốc, rốt cuộc không cách nào cùng Diệp Thần tương kiến rồi, thời điểm Diệp Tung bức nàng gả cho Tông Dật, nàng cảm thấy thiên sụp xuống, nàng nghĩ tới chết, chỉ là trong nội tâm, có quá nhiều tưởng niệm, Diệp Thần đến Trung Ương Đế Quốc nàng đã vui vẻ lại lo lắng, vui vẻ chính là nàng lại gặp được Diệp Thần rồi, lo lắng chính là, mình sẽ mang đến quá nhiều phiền toái cho Diệp Thần, nhưng mà không nghĩ tới, Diệp Thần rõ ràng ở chỗ này đánh bại Tông Dật, dùng tư thái ngạo nghễ, áp đảo cả Trung Ương Đế Quốc Diệp gia, sau đó nói, chúng ta về nhà.
Chỉ là một câu như vậy, Diệp Nữu liền cảm thấy cuộc đời này không còn có tiếc nuối.
Diệp Nữu xóa đi vệt nước mắt trên mặt, nàng lúc này, đón gió mà đứng, tóc đen giương nhẹ, tay áo bồng bềnh, lệ dung mặc dù có chút gầy, nhưng vẫn là phong hoa tuyệt đại như vậy, lộ ra nụ cười sáng lạn, nụ cười kia làm cho chung quanh hết thảy đều ảm đạm thất sắc:
- Cảm ơn ngươi, Diệp Thần ca ca. Xích Viêm Tông có cha mẹ của ta, tuy phụ thân bức ta gả cho Thương Lan cung thiếu cung chủ, nhưng hắn vẫn là phụ thân của ta, còn có mẹ của ta, nàng đối với ta rất tốt. Tây Võ Diệp gia có Diệp Thần ca ca thủ hộ, ta đây an tâm, Trung Ương Đế Quốc Diệp gia, liền do Nữu Nhi đến thủ hộ a. Nữu Nhi đã từng nói qua, chúng ta phải như hai cây đại thụ phía sau núi, cùng một chỗ tắm rửa ánh mặt trời, mưa gió đến, cùng một chỗ canh gác lẫn nhau, Nữu Nhi cũng muốn trưởng thành một cây đại thụ, hi vọng có một ngày, cũng có thể thủ hộ Diệp Thần ca ca!
Diệp Tung bỗng nhiên chấn động, hắn vốn tưởng rằng, Diệp Nữu tất sẽ cùng theo Diệp Thần rời đi, nhưng mà nghe được lời của Diệp Nữu, trong lòng của hắn giống như là hiện lên một tiếng sấm. Hôm nay chuyện phát sinh, đã đem Xích Viêm Tông đẩy tới vách đá, cùng Thương Lan Cung quyết liệt, cường địch tứ phương, Thương Lan Cung nói không chừng cũng sẽ xuất thủ trả thù Xích Viêm Tông
Sau lưng Diệp Thần có thể có bối cảnh thâm hậu, Thương Lan Cung không dám động, nhưng mà Xích Viêm Tông, lại là quả hồng mềm, Thương Lan Cung tổng sẽ tìm về một chút mặt mũi!
Xích Viêm Tông bấp bênh, Nữu Nhi ngay cả vứt bỏ Xích Viêm Tông đi, Diệp Tung cũng không lời nào để nói, dù sao Nữu nhi không phải là ở Xích Viêm Tông lớn lên, nhưng mà, Nữu Nhi lựa chọn lưu lại, cùng Xích Viêm Tông chung hoạn nạn, trong lòng Diệp Tung, dâng lên áy náy thật sâu.
Diệp Thần nghe được lời của Diệp Nữu, liền hiểu tâm ý của Diệp Nữu, Tây Vũ Diệp gia ta đi ra, đều là hạng người trọng tình trọng nghĩa, nếu như hắn ở vị trí của Diệp Nữu, hắn cũng sẽ làm ra lựa chọn đồng dạng.
Diệp Thần lạnh lùng nhìn về phía Diệp Tung, mắng:
- Diệp Tung, ngươi cảm thấy xấu hổ sao? Xích Viêm Tông các ngươi muốn dựa Thương Lan Cung, ngươi liền không chút do dự muốn đem nữ nhi đẩy đi ra, hy sinh nàng tới vì một mình ngươi giành ích lợi, thậm chí không tiếc đem nàng ép lên tử lộ, đưa cho loại người ti tiện như Tông Dật. Nhưng mà Xích Viêm Tông ngươi gặp rủi ro, bấp bênh, nữ nhi của ngươi lại muốn lưu lại cùng các ngươi đồng sanh cộng tử, các ngươi trừ sinh hạ nàng, có cho nàng một tia thân tình sao?
Lời của Diệp Thần, thật sâu đánh ở trong lòng Diệp Tung, Diệp Tung năm đó, cũng là tính tình cương liệt, nhưng mà những năm này, vì Xích Viêm Tông đau khổ giãy dụa, du tẩu trong thế lực khắp nơi, để cho hắn dần dần trở nên hiệu quả, lợi ích cùng tê liệt, nhưng mà hôm nay, lời của hai tiểu bối, đã để cho hắn không đất dung thân.
- Diệp Tung, hôm nay ta đem lời để ở chỗ này, từ nay về sau, nếu như Xích Viêm Tông các ngươi cô phụ Nữu Nhi nữa, Diệp Thần ta nhất định để Xích Viêm Tông của ngươi vạn kiếp bất phục!
Thanh âm của Diệp Thần, giống như chấn lôi quanh quẩn.
- Nữu nhi, phụ thân sai rồi, ngươi theo hắn đi đi, Xích Viêm Tông do phụ thân ta chịu trách nhiệm, trước kia Xích Viêm Tông không có gặp chuyện không may, tương lai cũng sẽ không, cho dù trời sập xuống, cũng không cần tiểu bối các ngươi khiêng.
Ánh mắt Diệp Tung từ từ kiên định.
Nghe được lời của Diệp Tung, bài xích trong lòng Diệp Nữu dần dần tản đi, nàng hiểu, phụ thân vì Xích Viêm Tông sinh tồn, chịu rất nhiều uất ức, năm đó phụ thân cùng mẫu thân kiên trì muốn đem nàng mang đến Tây Vũ Diệp gia, này không phải là một loại thân tình sao? Lại có người nào cam tâm tình nguyện xương thịt chia lìa đây?
Diệp Tung này cũng không phải là người vô tình, Diệp Thần rơi xuống thu vào Thương Long chủy cùng Chấn Thiên Đỉnh, hướng trong đám người nhìn lại, cùng đám người Diệp Chiến Long gật đầu ý bảo, hắn tìm không thấy Tiểu Dực ở đâu, suy nghĩ một chút, lấy thực lực Tiểu Dực, lại có Hồn Yểm Bảo Châu, hẳn là không người nào có thể bị thương hắn.
Diệp Tung ngắm nhìn bốn phía, từ trên thân mọi người quét qua nói:
- Chư vị, chuyện ngày hôm nay, để cho chư vị chê cười, hôm nay chuyện tỷ võ đến đây chấm dứt, nếu có địa phương chiêu đãi không chu toàn, kính xin bao dung, chư vị ra về a!
Nếu Xích Viêm Tông tông chủ đã nói như vậy, đại biểu các đại tông môn liền rối rít đứng dậy, chuẩn bị rời đi, thời điểm đứng dậy, ánh mắt của bọn họ rối rít nhìn về phía Diệp Thần đứng ở bên cạnh tỷ võ đài, muốn đem khuôn mặt Diệp Thần ghi nhớ ở trong lòng, trải qua chuyện này, Diệp Thần tất nhiên sẽ trở thành nhân vật oai phong một cỏi của Trung Ương đế quốc, sau này cũng phải đặc biệt chiếu cố tiểu bối, tuyệt đối không thể trêu chọc người này.
Cũng có một chút đại biểu tông môn muốn tìm Diệp Thần giao hảo, nói không chừng có thể cùng thế lực sau lưng Diệp Thần giao hảo. Dĩ nhiên cũng có một chút người, đối với Chấn Thiên Đỉnh của Diệp Thần, tồn tại một chút lòng tham niệm, bất quá tạm thời bọn họ còn không dám đánh chú ý Diệp Thần.