Gương mặt già nua của lão Hứa mù đỏ lên, lão nói: “Đại nhân, lời này nói quá rồi, không dám nhận không dám nhận. Lão Hứa ta chỉ là một lão binh Bắc Lương không chết, trước đây nghe tiểu tử họ Từ nhắc đến cái gì da ngựa bọc thây, cũng không hiểu nhiều, dù sao chết tử tế cũng không bằng sống cẩu thả, lúc này cũng không phải sợ chết, sống đến tuổi này tính thế nào cũng không thiệt. Chỉ lo lắng một việc, sau đó ngày nào đó ngủ một giấc không thể tỉnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.