Đợi Thanh Điểu cùng Lữ Tiền Đường đi ra xa, Từ Phượng Niên mới đi lên trước, đá nhẹ một cước, đá trúng tên nằm trên đất, hán tử mang kiếm gỗ bị đánh thức đầu tiên là còn ngái ngủ, kế đó chửi ầm lên, sau đó gã có biểu cảm trên mặt không khác gì Từ Phượng Niên khi thấy gã, vẻ mặt không thể tin được, lau nước miếng chảy bên mép, dụi dụi con mắt, vui vẻ nói: “Họ Từ hả? !" Đã nói bao nhiêu lần rồi, tên khốn kiếp này vẫn không chịu kêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.