Vương Sơ Tuyết cười cười, xoay người vỗ cái đầu lớn của ba ba to lớn, ba ba lớn dường như không muốn lắm, nàng liền dỗi vỗ tiếp, chắc nó thực sự không lay chuyển được cô gái nhỏ ngang ngược không biết lý lẽ vỗ liên tục không chịu dừng lại, bèn gào lên, thân hình lắc mạnh, khối bia không có chữ xèo xèo vang lên, mặt dương lõm xuống, lộ ra âm thư trong vách tường, Từ Phượng Niên đứng lên, nheo mắt, cực nhanh liếc thêm vài lần, nhanh chóng ghi lại. Hắn không nhận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.