Mục lục
Chàng Rể Vô Song
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1064

Bọn chúng vốn là đàn em của Tạ Kiến Bình, nên từng gặp Lâm Hàn hôm anh tiếp đón Tạ Kiến Bình ở sơn trang Thúy Hồ. Chẳng qua, bọn chúng không phải đàn em đắc lực của ông ta, vì vậy Lâm Hàn mới không có ấn tượng, không nhận ra chúng. Nhưng bọn chúng lại biết mặt Lâm Hàn.

Mấy tên đó không hiểu biết nhiều về Lâm Hàn, nhưng lại biết anh có thế lực khủng bố ở vùng Hoa Đông này, cũng biết Lâm Hàn là anh em tốt của Đại bàng núi Trương Thiên Sơn.

Bọn chúng có mơ cũng không ngờ mình đến đe dọa Dương Lệ, Lâm Hàn lại ngồi chung xe với cô. Chẳng trách khi Dương Lệ và Lâm Hàn xuống xe thì thấy khá quen.

“Cậu Lâm, đây là hiểu lầm, hiểu lầm thật mà. Chúng tôi chỉ làm việc theo lệnh của đại ca Tạ đến đe dọa giám đốc Dương thôi, ai ngờ cậu cũng ở trên xe. Chúng tôi thật sự không có ý định làm cậu bị thương”, một tên vội mở miệng nói.

Ngô Xuyên đứng cạnh thấy thế thì chợt khó hiểu, lẽ nào là hiểu lầm thật ư?

Phải biết rằng, trước khi Lâm Hàn đến, Ngô Xuyên đã tra hỏi bọn chúng, nhưng có đánh đấm kiểu gì chúng cũng không hé răng, rất cứng đầu. Anh ta lại không tiện đánh mấy tên đó nằm liệt, dù sao vẫn phải giao cho Lâm Hàn nữa, nên chẳng hỏi ra được gì. Không ngờ Lâm Hàn vừa đến, mấy tên đó lập tức khai.

Lâm Hàn nghe vậy cũng hơi kinh ngạc: “Bọn mày là đàn em của Tạ Kiến Bình?”

“Đúng thế, chúng tôi là người đến từ Bắc Đông. Hôm nay, chúng tôi nhận được lệnh của đại ca Tạ bảo đến bãi đậu xe của quảng trường Trung Giao đe dọa giám đốc Dương, ngoài ra thì không biết gì hết”, tên kia lại nói.

Lâm Hàn nghe thấy thế, sắc mặt lập tức lạnh đi. Dương Lệ là vợ anh, là người anh yêu nhất, người mà anh không cho phép bất cứ kẻ nào làm tổn thương đến.

Tuy quan hệ giữa Lâm Hàn và Trương Thiên Sơn khá thân thiết, Tạ Kiến Bình kia còn là cấp dưới đắc lực của ông ta. Nếu là chuyện khác, Lâm Hàn còn có thể nể mặt Trương Thiên Sơn, khách sáo với Tạ Kiến Bình, nhưng liên quan đến sự an toàn của Dương Lệ thì anh sẽ không nể nang gì hết, thậm chí sẽ trở nên cực kỳ tàn nhẫn.

“Hay cho một Tạ Kiến Bình, can đảm đấy, dám ra tay với vợ tôi à, ông ta ăn gan hùm mật gấu rồi sao?”, Lâm Hàn lạnh lùng nói.

Mấy tên đang bì đè dưới đất nghe thấy câu nói ấy của Lâm Hàn thì sắc mặt đều thay đổi hẳn, Dương Lệ là vợ của Lâm Hàn ư? Người mà bọn chúng đe dọa vậy mà lại là vợ của một nhân vật tầm cỡ như Lâm Hàn?

Bọn chúng tức thì cảm thấy tiêu rồi, trong lòng hối hận không thôi, thầm chửi Tạ Kiến Bình kia thật thâm, thế mà lại để chúng tới làm việc này, tính hại chết bọn chúng hay gì.

“Cậu Lâm, chúng tôi thật sự không biết giám đốc Dương là vợ cậu. Nếu biết, có cho chúng tôi mười lá gan, chúng tôi cũng không dám đến cài bom! Chúng tôi chỉ là làm việc theo lệnh của đại ca Tạ, đây chắc chắn là hiểu lầm thôi!”, một tên trong số đó lại nói.

Giờ đây, Lâm Hàn cũng mặc kệ mấy tên cài bom này, chỉ muốn đi tìm Tạ Kiến Bình làm cho ra lẽ, nguyên nhân nào mà lại khiến Tạ Kiến Bình dám ra tay với người của anh.

Dù Tạ Kiến Bình có là cấp dưới đắc lực của Trương Thiên Sơn, nhưng nếu dám ra tay với Dương Lệ thì Lâm Hàn sẽ tuyệt đối không tha thứ cho ông ta.

“Bọn mày có biết tại sao Tạ Kiến Bình lại cử bọn mày tới đe dọa vợ của tao không?”, Lâm Hàn lạnh lùng hỏi.

Mấy tên dưới đất nhìn nhau, đều lắc đầu, mặt mày mờ mịt, hiển nhiên bọn chúng chỉ làm theo lệnh của Tạ Kiến Bình chứ không biết gì hết.

Mà lúc này, Dương Lệ đứng cạnh có chút muốn nói lại thôi. Cô cũng khá hoang mang, theo lời của Lâm Hàn thì dường như Tạ Kiến Bình có quen anh, còn có chút quan hệ gì đó, không thì sẽ không như vậy.

Dương Lệ do dự một lát rồi bước lên trước nói: “Em biết lý do vì sao”.

Lâm Hàn nghe vậy, hơi bất ngờ nhìn Dương Lệ, lẽ nào Tạ Kiến Bình có xích mích gì với cô ư?

Lâm Hàn nhìn về phía Dương Lệ, những người còn lại cũng đổ dồn ánh mắt lên người cô.

Giờ Dương Lệ không còn suy nghĩ được gì nhiều nữa, vốn còn định cố gắng xem có thể giúp Triệu Tứ Hải một tay hay không. Suy cho cùng, anh ta cũng là anh rể cô nên cô mới giấu Lâm Hàn. Dù sao, một khi Lâm Hàn biết, Dương Lệ tin rằng anh sẽ vì công việc của cô không cho phép cô tha cho Triệu Tứ Hải, nhất định phải giải quyết theo việc công.

Nhưng giờ xảy ra chuyện như vậy, không ngờ lại cài thẳng bom đe dọa cô, thậm chí nó còn có khả năng liên quan đến Triệu Tứ Hải. Vì thế đương nhiên là Dương Lệ không thể giấu Lâm Hàn được nữa.

Bấy giờ, Dương Lệ mở miệng nói: “Ngay ngày hôm qua, em giải quyết xong các công việc của dự án hợp tác phát triển kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương, bèn bắt đầu tiếp nhận dự án hợp tác kinh doanh với vùng Bắc Đông. Nhưng vừa tiếp nhận đã phát hiện ra một số điều vô lý, sau đó…”

Kế đó, Dương Lệ liền kể lại hết chuyện đã xảy ra ngày hôm qua cho Lâm Hàn nghe, kể cả sự khó hiểu và hoài nghi của mình về cuộc điện thoại của Dương Duyệt gọi tới hỏi lịch trình nay cô sẽ đi đâu.

Sau khi nói xong, Dương Lệ lại bổ sung: “Có phải chị em cấu kết với Triệu Tứ Hải nói lịch trình của em cho Tạ Kiến Bình hay không thì vẫn chưa thể xác định được. Đó chỉ là nghi ngờ của em mà thôi, cứ điều tra rõ rồi đi tìm Triệu Tứ Hải và chị em sau cũng không muộn”.

Lâm Hàn nghe một hồi, sắc mặt cũng dần sa sầm xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK