Phải biết rằng, chỉ 20s này cũng đã cứu được mạng của tôi.
Tôi vỗ vỗ bả vai đại phi, nói: ” Lời ông ta vừa mới anh, anh chắc là nghe được nhỉ?”
Đại phi lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu, hỏi: “Cái gì cũng không nghe được, tôi ở xa hai người như thế, nghe thấy cái con khỉ.”
Ai, khó trách anh ta chỉ có thể nhận chức cảnh sát nhỏ, năng lực này đúng là không được. Tôi nói lại một lần theo những gì mà Mộ quản gia nói với tôi một lần cùng đại phi, sau đó phân công anh ta tìm cách xử lý mấy con rết này, sau đó đưa mộ quản gia về mà thẩm vấn.
Bây giờ manh mối những vụ án chết người đã có, còn thiếu chính là có căn cứ chính xác mà thôi, Việc này là chuyện của cảnh sát, không phiền tới tôi.
Sau vài ngày, cảnh sát nhanh chóng biết được quan hệ của mộ quản gia với hồng trí hào, cũng làm rõ mộ quản gia hạ cổ thuật là chuyện thật, ở trong nhà phát hiện giòi bọ, con rết, con nhện và rất nhiều động vật độc.
Mọi chuyện đã lấy được, mộ quản gia muốn chống chế cũng không được, đáng thương cho ông ta khôn khéo một đời, vẫn là không thoát khỏi hai chữ danh lợi.
Sau đó tôi gặp mặt mộ vân thấm thấy cô ấy tiều tụy rất nhiều, không biết là di chứng của hạ cổ hay là bởi vì người mà cô ấy rất tôn kính lại đi tính kế mình mà canh cánh trong lòng. Mặc kệ là như thế nào, sắc mặt của cô ấy vô cùng kém.
Tôi cũng không nói với cái gì cùng cô ấy, chỉ có thể an ủi vài câu. Nhưng mà tôi cũng không lo lắng an nguy cho cô ấy, bởi vì tôi nhìn ở thấy cấu thường ở một nơi xa trong ngõ ngách, cấu thường một mực yên lặng đi theo Mộ Vân Thấm từ xa, hơn nữa còn có ước định với tôi, sẽ không quấy rầy Mộ Vân Thấm ảnh hưởng cuộc sống của cô ấy.
Có cấu thường ở bên người cô ấy, tôi cũng sẽ cảm thấy được an tâm rất nhiều.
Mọi việc trên cơ bản đã xong, chủ tịch mộ chuyển khoản cho tôi, tôi lập tức chuyện cho chú hai. Tuy rằng so với thời gian chậm vài ngày, nhưng chú hai cũng không đốt cửa hàng của tôi.
Còn một vài việc khác, lúc lâu sau tôi nghe nói giáo vien Tào An Thủ ly hôn, nguyên nhân là vợ anh ta nói anh ta bị bệnh thần kinh, mỗi buổi tối khkoong ngủ ngon giá, nói trong phòng có một cô gái mặc áo trắng bay tới bay lui, khiến cho vợ anh ta sợ hãi không nhẹ.
Tôi biết, co gái áo trắng kia chính là người mà tôi tổ chức minh hôn cho, là ma nữ áo trắng. Ha ha, cái này gọi là làm thiện thiện báo, làm ác có ác báo, không phải không báo mà chỉ là thời gian chưa tới. cái kia áo trắng nữ sinh chính là tôi cho hắn tổ chức minh hôn áo trắng nữ quỷ. Hắc hắc, cái này kêu là làm thiện có thiện báo, ác có ác báo, không phải không báo, thời điểm chưa tới
Cũng nói, làm xong vụ này, trong tay tôi lập tức liền xa hoa, tôi quên tính, trừ chi tiêu hàng ngày, tôi còn có thể thừa ba mươi năm vạn.
Tiền cũng không nhiều, nhưng đủ mua một căn nhà.
Con người của tôi cũng không có gì rộng lớn, chỉ muốn mua một cái nhà ở, lấy một cô vợ, sau đó kinh doanh cửa hàng ô dù lớn một chút, biến thành một cửa hàng lớn, sau đó an ổn sống qua cuộc đời bình thường.
Đây là ham muốn lớn nhất của tôi.
Ôm ấp giấc mông này, tôi bước trên đương trở về nhà. Trên đường đi thôi còn suy nghĩ thêm giấc mộng đpẹ, trong lòng muốn mua một căn nhà như thế nào.
Ít nhất phải một trăm m vuông, ba gian một phòng lớn.......
Ngay khi tôi đang mơ mông, lại đi ngang qua cái màn hình biển quản cáo, trên màn hình vẫn như trước. Một người giống như là một vu bà, cầm một thủy tinh cầu, thay người xem sinh tử, tốt xấu. (ND: vu bà đại loại như phù thủy là con gái)
ở dưới có ghi cách liên hệ cùng tên.
“Trần mặc thu.” Đây là tôi lần thứ hai nhìn quảng cáo của cô gái này, nói thật, suy nghĩ của tôi đối với cô ấy cũng chỉ là cười nhạt.
Nếu thật là có bản lĩnh, mọi người đã sớm truyền tại nhau, khắp nơi đều nói thần thông của cô ta, là sao lại có thể phải làm quảng cáo thế này? Không cần phỉa nói, chính là quảng cáo hợp tác lừa người.
Tôi nhìn nhìn cô gái kia, dáng vẻ cũng là có nhan sắc, nhưng mà chỉ có mắt, nhìn đặc biệt hung dư, tuy chỉ là trên màn hình, tôi cũng không dám nhìn vào hai mắt của cô ấy. Nếu nhìn thấy cô ấy ở bên ngoài, tôi không biết bị dọa thành dạng gì nữa.
Ngay lúc tôi đang miên man suy nghĩ, điện thoại trong tay lại vang lên. Ha ha, hai ngày này đúng là vọi vàng, ai cũng tìm tôi khắp nơi, cảnh sát tìm tôi, dư bân cũng tìm tôi, một Vân Thấm cũng tìm tôi, chủ tích mộ cũng tìm tôi.
Không biết lần này là ai tới tìm tôi?
Tôi mở ra di động vừa nhìn, không phải là người ngoài, chính là bạn bè tốt dịch khôn gọi tới. Lần trước ở nhà anh ta đấu với con chồn vàng, ký ức này tôi vẫn còn mới mẻ. Sau đó lại bảo anh ta đi công trường tìm ra thi thể của sáu con ma nhỏ, an táng là được
Đoán là anh ta đã làm xong chuyện muốn mời tôi một bữa cơm đây mà.
Tôi nghe điện thoại.
“Alo, Dịch khôn, mọi việc bên kia thế nào?”
Đầu bên kia rất im lặng, không có một chút âm thanh. Tôi cảm giác được có điểm quái dị, lại hỏi một câu: “Dịch khôn, không cần nghịch nữa, mau trả lời tôi.”
Đầu dây bên kia của điện thoại vẫn im lặng, một chút âm thanh cũng không có, giống như là không có người gọi vậy.
Tôi lại hỏi hai câu, vân như trước không ai trả lời. Tôi giận dữ dưới trực tiếp cúp điện thoại.”Tiểu tử này, lại dở trò gì đây.”
Ngay khi tôi cúp điện thoại, mậu cái hình ảnh gửi tới tay tôi, khiến điện thoại rung lên.
Tôi cầm lấy đến mở ra, nọi dung là mộ người con trai hai tay hướng về phía trước bị trói ở trong phòng, trên mắt bị chư. Ngời đó trên người không mặc gì, nửa người dưới chỉ có một cái quần lót. Trên người có một cái dấu bàn tay màu đen, mà dấu bàn tay này hình dạng rất quái dị, không giống như là dấu tay của con người.
Bên trong lòng tôi có một dự cảm xấu, cảm giác người này giống như là tôi biết. Tiếp tục cẩn thận quan sát, phái hiện người người này thân thể có bẩy phần giống dịch khôn.
Dịch khôn gặp chuyện không may!
Trong đầu tôi có một cái suy nghĩ này.
Muốn cẩn thận xem xét lại tin hình ảnh kỹ một chút, đột nhiên, tin hành ảnh đã trống rỗng, bên trong là một đứa bé mặc đồ đỏ thẫm ngồi xổm ở nơi đó, miệc toác ra rất rộng cười cười nhìn tôi.
nói cười rất quỷ dị, giống như là các khuôn mặt cười rách ra, đầu lưỡi nó là màu đó, cùng giống với màu máu..
Tôi sợ tới mức làm rơi di dộng.
Lạch cạch, di động rơi ở trên mặt đất, màn hình bị vỡ ra, nhưng là đầu lưỡi đứa bé mặc áo đỏ từ trong di động chui ra, hướng về phía tôi ngày càng gần.
Tôi nuốt nước bọt, đem khu quỷ phù lấy ra nắm ở lòng bàn tay, nhất thời cái đầu lưỡi kia cũng không dám lại gần tôi, mà lui ra phía sau, chui về bên trong.
Nhìn thấy đầu lưỡi lùi về, lòng mới hơi chút an bình một chút. Rốt cuộc là tôi gặp cái gì, mà quái dị như vậy? Hay là nói, dịch không gặp cái gì vậy?
Mặc kệ gặp là cái gì, tôi bây giờ có thể xác định hai việc:
Một, dịch khôn gặp phiền toái, hiện tại có thể đang bị người nhốt lại.
Hai, điện thoại trên tay mới dùng được mấy tháng, bây giờ xem như là hoàn toàn hỏng.
May mắn là tôi đã lưu lại thông tin trên điện thoại từ trước, hơn nữa bây giờ cũng gọi là dư dả, có thể mua một cái di động tốt.
Chuyện về di động không cần nghĩ, trước hết tôi phải nghĩ biện pháp tìm được dịch khôn, hoặc là nói tìm được anh ta bị làm sao, với đã gặp mặt những ai.
Nghĩ tới nghĩ lui, tôi nghĩ hiểu được một việc, bằng vào một người tôi không có cách nào cứu dịch không ra được, tôi phải tìm giúp đỡ.
Tôi nhanh chóng gọi điện thoại cho hai người, một là dư bân, anh ta là bách khoa toàn thư vè ma quỷ, tôi phải mang theo anh ta, cho dù tôi phải trả lương, cũng phải khién anh ta giúp tôi mà cứu dịch khôn ra.
Về phần người thứ hai, tôi nghĩ đến gọi cho Đại Phi, nhưng mà đại phi năng lực không đủ, không thể giúp tôi. Vì thế tôi không làm thì thôi, đã làm phải làm đến nơi đến chốn, trực tiếp gọi cho đặng sông. Anh ta là dội trưởng hình sự, chẳng những có kinh nghiệm còn có quyền lực, anh ta có thể giúp tôi.
Dư bân thì không cần phải nói, theo tôi xuất sinh nhập tử vài lần, lúc này tôi cầu anh ta giúp, anh ta lập tức đồng ý. Về phần đặng sông, anh ta cũng rất thoải mái đồng ý, điều này làm cho tôi có chút giật mình, dù sao người ta làm đại đội trưởng, khẳng định là có những vụ án chết người chờ phá, anh ta có thể rút ra thời gian để giúp tôi một chuyến, cũng là cho tôi mặt mũi.
Dựa theo từ chỗ anh ta mà nói, chính là trả tôi nhân tình, không chỉ là vì tiểu điệp, cũng là vì vụ án hạ cổ này, tôi phá giúp anh ta.
Có hai người làm trợ thủ đắc lực của tôi, tôi nhất thời cảm giác được sự tin tưởng.
Đặng sông thông qua điều tra ghi chép vé xe lửa của dịch khôn, tra ra anh ta một mình đi đến chỗ tên là Hạ mai huyền.
Hạ mai huyền? Tôi đối với nơi này cũng không quen, không chỉ là tôi, hai người kia cũng không biết. Dù sao đất nước nhiều nơi như vậy, nhiều thành thị như thế, làm sao có thể chỗ nào cũng nghe qua được.
Chúng tôi thương lượng ngày tốt xuất phát, mua vé xe, muốn ở tám giờ sáng ngày hôm sau xuất phát, bây giờ về nha tự chuẩn bị hành lý.
Tôi không thì cần phải nói, gương bát quái, dù âm dương, cùng với 《 thiên địa huyền hoàng 》. Không khỏi đến lúc đó lại luống cuống tay chân, tôi còn thức đêm vẽ bốn lá bùa.
Hai lá tị quỷ phù, một đồng bộ phù, một định thân phù. Hơn nữa trên người tôi còn có một tị quỷ phù, tổng cộng là năm lá bùa.
Chờ tôi khi tôi hoàn thành mọi thứ cũng đã là rạng sáng ba giờ, tôi ăn chút gì đó đơn giản, đặt báo thức, rồi ghé vào bên cửa của cửa hàng đi ngủ. Làm như thế cũng chính là sợ mình ngủ quên, nên mới ghé vào cửa của cửa hàng, đến khi trời sáng, ánh mặt trời chiều vào có thể khiến tôi chói mắt mà tỉnh lại.
Trong mộng, tôi mơ dịch khôn bị đứa bé áo đỏ dùng dao nhỏ cắt đứt da thịt,xẻo đi miệng lưỡi. Dịch không kêu thảm hướng tôi cầu cứu, giống như là tùy thời đều có thể chết đi vậy.
Tôi giật mình từ trong mộng tỉnh lại, nhìn thời gian mới chỉ ngủ không đến một giờ.
Tôi vào nhà dùng nước lạnh lau mồ hôi, đêm nay, tôi là hoàn toàn ngủ không được.
Nhìn xem tôi ở bên trong gương, chút bất tri bất giác, tôi cũng trở nên già nua đi nhiều.
Tôi dọn mọi thứ vào trong bao lô, sau đó ôm lên ngồi ở cửa.
Dịch khôn, anh nhất định phải chờ tôi, ngàn vạn lần đừng chết.
Chậm rãi, trời đã sáng. Tôi đeo balo lên lưng, đóng cửa cửa hàng, đi xe đạp của tôi, đạp hướng về phía nhà ga.