Lập tức y tá chạy đến nói:" Có chuyện gì"
Lệ Phong:" Phiền cô chăm sóc nó giùm"
Y tá 2:" Ôi trời đã bảo rồi mà không nghe"
Lệ Phong:" Bảo gì cơ???"
Y tá 1:"À chuyện là tối qua cậu ấy đã hiến máu của mình để làm phẫu thuật cho cậu, cộng thêm việc cậu ấy không ăn gì tối qua nên sức khoẻ đã yếu"
Y tá 2:"Sáng nay bọn tôi kêu nghỉ ngơi vì sắc mặt cậu ấy không tốt lắm nhưng cậu ấy bảo không sao, giờ thì hay rồi đây"
Lệ Phong:"Cho nó nhập viện đi, với lại lấy tiền của tôi làm thủ tục cho nó nhập viện và ở chung phòng với tôi đi"
Rồi hai y tá đấy chuyển họ vào phòng hồi sức kép để họ nói chuyện với nhau
Và đây chính là cậu khi được hồi sức
Cậu:"A ha ha phiền...phiền anh rồi"
Lệ Phong:"Ở với tao cấm nói chuyện"
Cậu liền căm nín, còn hắn thì mặc cho cậu im lặng thì mình đắp chăn đi ngủ
Cậu nội tâm: Khó gần thật đấy, mình chỉ muốn bám đùi sống qua cái kết cục ấy thôi mà
Bỗng cái chăn trên giường cậu được kéo lên chứng tỏ rằng cậu đã bỏ cái kế hoạch bám đùi thứ hai của mình ra sau đầu vì nó đã thất bại rồi
Tại nơi nào đó
Dạ Huyết:"Chết tiệt, sao điện thoại nó giờ gọi không được vậy??"
Sương Băng:"Nó định làm gì với Lệ Phong nữa đây"
Tiếp đó Thu Nguyệt nhớ tới mình có tất cả người bạn làm trong tất cả bệnh viện và tạo luôn nguyên cái group chat
Thu Nguyệt liền nhanh chóng gõ:" Tối hôm qua em của tớ nhập viện tên là Lệ Phong, các cậu có biết nó ở đâu không"
Ngay khi tin nhắn ấy được gửi đi thì có một tin rep lại:"Hiện tại đang ở bệnh viện của tớ phòng 5A hồi sức kép"
Thu Nguyệt:"Sao lại là hồi sức kép"
???:"Cậu tới sẽ biết giờ tớ đi chăm sóc bệnh nhân đây"
Nói xong liền off, rồi Thu Nguyệt cầm chìa khoá xe nói:"Đi thôi em biết bọn nó ở đâu rồi"
- +++Tại gara xe-+++
Bọn họ giờ đây đều ngồi trên xe và bắt đầu tới chỗ mà Lệ Phong hiện đang ở
Két, chẳng mấy chốc chiếc xe đã tới nơi và ba người bọn họ đi vào bên trong, nhưng trong bước chân chính là có sự khẩn trương vì bọn họ sợ rằng Lệ Phong sẽ bị cậu tìm cách hãm hại tiếp tục
Cạch, tiếng cửa phòng hồi sức 5A kép mở ra, họ bước vào và chỉ thấy cậu đang nằm ngủ ở đó còn Lệ Phong thì không thấy đâu
Thế là họ có ý định lôi đầu cậu dậy để hỏi cho ra lẽ thì tiếng cửa phòng ấy lại mở ra và bước vào chính là Lệ Phong
Lệ Phong nội tâm:Bọn họ tới nhanh ghê ấy -_-
Thu Nguyệt:"Lệ Phong em không sao chứ"
Lệ Phong mặt tỉnh rụi nói:" Không sao, chẳng có gì cả"
Sau đó nhìn nhìn cậu thì nói với họ:"Nên nói nhỏ lại đi, Gia Nhi sẽ thức đấy"
Sương Băng:"Nó thức thì liên quan gì đến chúng ta nói chuyện chứ"
Lệ Phong:"Có đó, vì tối hôm qua em ấy đã hiến một nửa máu cho em để em làm phẫu thuật đấy, và ngay khi xong liền thức tới mười giờ đêm để chăm sóc em đấy"
Rồi Lệ Phong nói tiếp:" Và sáng nay em ấy vừa mới ngất trước mặt em vì thiếu máu lẫn không ăn sáng đấy"
Cảm thấy lời nói của Lệ Phong có chút lạnh nhạt và có chút yêu thương giành cho cậu họ liền nói
Dạ Huyết:"Em sao lại bảo vệ nó chứ, chẳng phải em bị nó hại sao"
Lệ Phong:"Chẳng có gì, chỉ là thích nói vậy thôi"*giọng lạnh lùng*
Sương Băng:"Rốt cuộc nó đã nói gì với em mà em lại nói chuyện với bọn anh lạnh nhạt như vậy chứ"
Nghe tới đây Lệ Phong dừng cả hành động lại mà nội tâm: Đúng nhỉ, chẳng phải mình rất ghét nó sao, vậy mà tại sao giờ mình lại đối xử tốt với nó thế
Rồi lại tiếp tục công việc của mình là rót nước sôi pha sữa để sẵn cho cậu, chỉ cần khi cậu thức dậy liền có cái để uống và tất nhiên cứ cách một phút là pha cái mới vì Lệ Phong không biết khi nào cậu dậy cả
Hậu trường
Au:" Tốt thế nhở"
Lệ Phong:"Ý gì"
Au:"Có gì đâu"