Sắc mặt Cố Niệm tái nhợt, lạnh lẽo, trong ánh mắt cậu ta không có bất kỳ ai, chỉ nhìn chằm chằm vào Tô Lai.
Cậu ta kéo Tô Lai vào lòng, thậm chí còn đưa ngón tay bị thương của cô ta lên miệng mút.
Tô Lai khó chịu tát mạnh một cái.
"Cút ngay, ai cho phép cậu l.i.ế.m tôi?"
Nhưng dường như cái tát đó lại khiến cậu ta hưng phấn hơn.
Cố Niệm lại l.i.ế.m thêm một lần vào lòng bàn tay cô ta.
Tô Lai cười đắc ý, như muốn chứng minh rằng cô ta vẫn là nữ chính của thế giới này.
Mọi người đàn ông đều xoay quanh cô ta.
Dù cô ta có sỉ nhục họ thế nào, thì Cố Niệm vẫn là con ch.ó trung thành nhất ở bên cô ta.
Tôi chỉ vào Cố Niệm, cười nhạt.
"Cô ta vừa phá thai hôm kia, nếu cậu muốn, sao không l.i.ế.m luôn cả tử cung của cô ta đi?"
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
13.
Ánh mắt Cố Niệm trong thoáng chốc trở nên cực kỳ hung ác.
Tô Lai tái mặt, hét lên rồi định tát tôi.
"Mày nói linh tinh gì đấy? Đồ tiện nhân!"
Nhưng ngay giây tiếp theo, cô ta hoảng sợ nhìn về phía sau tôi.
Da đầu tôi bỗng nhẹ bẫng, nam sinh đang túm tóc tôi bị Tống Yếm Ly tung một cú đấm, ngã gục xuống đất.
Không giống như sự lạnh lùng âm u của Cố Niệm, Tống Yếm Ly là một Diêm La sống thật sự - hung dữ và bạo lực.
Hắn nhấc chân, giẫm mạnh lên cổ tay của nam sinh vừa ngã xuống, tiếng xương gãy vang lên khiến người khác rợn người.
Sắc mặt hắn vô cảm.
"Mày dám động vào tóc của cô ấy?”
"Mày có biết, mái tóc của cô ấy là do tối qua tao tự tay gội không? Tao còn dùng kỹ thuật massage thoải mái nhất, làm cả liệu trình chăm sóc, thoa tinh dầu dưỡng tóc.”
"Vì cô ấy sợ nóng, tao chỉnh máy sấy ở mức số hai, cẩn thận đến mức từng sợi tóc đều được chải mượt mà.”
"Vậy mà mày dám giật đứt từng đấy sợi tóc của cô ấy."
Mỗi câu nói của hắn nói xong, lực giẫm trên chân càng mạnh hơn.
Xung quanh mọi người đều im lặng như tờ.
Tống Yếm Ly liếc nhìn Tô Lai, giọng nói như rót độc dược.
"Mày là loại xấu xí như thế mà đòi làm nữ chính? Có thể bớt ảo tưởng đi được không? Cái gì mà tao là nam phụ của mày, tao với mày quen thân chắc?"
Tô Lai uất ức đến mức rưng rưng nước mắt, dường như không thể tin nổi Tống Yếm Ly lại nói những lời này với cô ta.
Tôi còn đang ngẩn người thì Tống Yếm Ly đã kéo tôi vào lòng. Hắn cúi xuống, ánh mắt đầy đau lòng đặt lên mái tóc tôi.
Lúc này, các thầy cô giáo và một số học sinh hiếu kỳ đã kéo đến.
Cô gái bị bắt nạt bật khóc, cuối cùng kể hết mọi sự thật.
Tô Lai và nhóm của Cố Niệm bị thầy cô dẫn đi.
Còn tôi, đứng sau lưng là cô bạn ngồi bàn trước đang đến tìm, vừa vặn chứng kiến nửa đoạn sau của câu chuyện.
Cô ấy nhìn bóng dáng Tống Yếm Ly với ánh mắt kinh hãi, nhỏ giọng thì thầm với tôi.
"Cậu không cảm thấy Tống Yếm Ly thật kỳ lạ sao? Cái dáng vẻ cao ngạo, mạnh mẽ, lầm lì, xa cách của cậu ta ấy, thật đáng sợ, không hổ danh là bá chủ trường số ba."
Tôi ngẫm nghĩ, nhớ lại vẻ mặt phụng phịu của hắn lúc tức giận bảo người khác dám động vào tóc tôi, rồi đáp lại cô ấy.
"Hả? Anh ấy ngoan ngoãn, đáng yêu mà?"
Cô bạn bàn trước nhìn tôi với ánh mắt không thể tin nổi.
Bình luận cười nghiêng ngả.
[Hahaha, cô gái à, chắc chỉ có mình cô thấy hắn đáng yêu ngoan ngoãn thôi đấy.]