Lúc trước mặc dù đã ký đơn ly dị, nhưng vì chưa từng đối diện nói thẳng với Tô Ngôn nên toàn bộ chuyện này chung quy lại vẫn có vẻ hư ảo và xa xôi.
Mãi đến khi Tô Ngôn đứng trước mặt y, chính miệng nói cho y biết mình không còn yêu thương nữa, rốt cuộc Hạ Đình Vãn mới cảm thấy đau như cắt.
Mỗi ngày y đều ru rú trong nhà đọc thư Tô Ngôn viết cho mình, cứ ngơ ngơ ngác ngác để thời gian trôi qua. Ở một mình luôn luôn có ảo giác hình như có tiếng chuông điện thoại, thế nhưng mỗi lần y nôn nóng cúi đầu kiểm tra lại chẳng hề có động tĩnh gì.
Hạ Đình Vãn muốn xóa wechat với Tô Ngôn, thế nhưng khi mở giao diện trò chuyện với Tô Ngôn, y lại không thể nhấn xóa cho nổi.
Câu nói cuối cùng của đoạn chat dừng lại ở gần hai tháng trước, là Tô Ngôn gửi đến: “Đình Đình, có lẽ tôi sẽ về muộn, em nhớ phải uống thuốc.”
Anh lại không về.
Từ năm hai người họ chính thức quen nhau, ava của Tô Ngôn là bóng lưng cậu thiếu niên Tiểu Hạ buông mình nhảy vào biển cả trong “Lời cá voi”.
Hạ Đình Vãn không biết tại sao đến hôm nay Tô Ngôn vẫn dùng ava ấy, nhưng y không nhịn được mà len lén tưởng tượng nguyên nhân của nó.
Dù chính y biết, cho đến hôm nay, bất cứ phỏng đoán nào cũng buồn cười.
Y như một kẻ mắc chứng ám ảnh cưỡng chế, mỗi ngày đều mở ava của Tô Ngôn, một mặt sợ hãi có ngày sẽ thấy Tô Ngôn đổi nó thành tấm ảnh chụp chung với cậu thanh niên ngày đó gặp trong Tô gia, một mặt lại cảm thấy cực kỳ căm ghét hành vi tự hãm sâu của mình.
Y còn chưa xuất hiện bất cứ điều gì, scandal tân hoan của Tô Ngôn đã lên báo.
Thật ra trước đây khi ở bên Hạ Đình Vãn, Tô Ngôn vốn chưa từng xuất hiện trên trang giải trí hoặc trên những tờ báo lá cải nhỏ. Với xuất thân của mình, Tô Ngôn khiêm tốn đến mức gần như là bí ẩn.
Mãi đến khi theo đuổi Hạ Đình Vãn cũng như kết hôn với y, truyền thông mới bỗng nhiên khám phá tin hot này.
Gút mắc ái tình giữa minh tinh và nhà giàu luôn luôn là chuyện hấp dẫn chú ý nhất, huống chi là giữa đàn ông và đàn ông. Nhìn từ góc độ này, Hạ Đình Vãn và Tô Ngôn quả thật là báu vật của giới tám chuyện, khai thác đại bất cứ điểm đầu thừa đuôi thẹo ở bất cứ góc độ nào cũng đều có thể khiến công chúng thấy chộn rộn.
Trên báo viết, đêm qua Tô Ngôn và một chàng trai trẻ cùng đi ăn món Nhật, sau đó còn đến nhà hát Hắc Tương xem kịch nói, cử chỉ thân mật, là tân hoan hư hư thật thật của Tô Ngôn.
Đương nhiên trong bài báo không quên nhắc đến Hạ Đình Vãn, mấy năm trước y không có tác phẩm gì, sau chuyện say rượu lái xe lại càng tuột dốc, cộng thêm tin tức ly dị, thế nên trong mắt mọi người tình yêu nóng bỏng của y với Tô Ngôn năm năm trước tựa hồ cũng thay đổi vị.
Truyền thông mừng rỡ phác họa y thành một kẻ thất bại trong cuộc hôn nhân lợi dụng ấy. Dù tin tức này không hề liên quan đến y, báo chí cũng phải lôi y ra cho bằng được, dùng giọng điệu chế nhạo để giễu cợt y. Người ta phỏng đoán y thất bại trong tình cảm nên say rượu lái xe, không ngờ lại bị tiểu tam trẻ đẹp PK đánh rớt, giống như đây là một câu chuyện khiến tất cả mọi người cảm thấy rất buồn cười.
Kỳ thật Hạ Đình Vãn không quá quan tâm đến việc truyền thông viết về mình thế nào, nhưng khi nhìn thấy ảnh chụp trên báo, y vẫn không thể bình tĩnh nổi.
Ảnh chụp khá mờ, nhưng Hạ Đình Vãn liếc mắt là có thể nhìn ra người thanh niên trẻ tuổi bên cạnh Tô Ngôn đúng là người mà ngày đó y đã gặp ở Tô gia.
Vóc cậu trai kia xấp xỉ y, chỉ là tướng mạo tuyệt đối khác biệt. Cậu ta dựa vào cạnh Tô Ngôn, ngửa đầu nói chuyện với Tô Ngôn, tất cả những tư thế này đều khá giống y. Cảm giác quen thuộc vô hình ấy khiến dạ dày Hạ Đình Vãn co giật đau đớn.
Y đã từng ngẩng đầu nhìn Tô Ngôn trong đêm như vậy, đã từng tựa đầu vào vai Tô Ngôn như thế.
Thời gian thay đổi, y có ngày rời đi, thế nhưng bên cạnh người ấy luôn có người có thể thay thế vị trí của y.
Suy nghĩ kỹ một chút, thậm chí Hạ Đình Vãn còn thấy buồn cười. Trong một khoảng thời gian ngắn, vậy mà y cũng có thể hiểu được tại sao công chúng lại thấy những tin tức này buồn cười và đặc sắc như vậy.
Triệu Nam Thù đang đứng bên cạnh cùng đọc báo, bỗng nhiên hình như cậu ta nhận được tin gì đó, bèn nghiêm túc trả lời tin nhắn.
“Ông chủ, bạn của em biết người này.”
Lúc ngẩng đầu lên, Triệu Nam Thù nói với Hạ Đình Vãn: “Cậu ta là y tá khoa Nhi bệnh viện Nhân Ái, tên là Ôn Tử Thần.”
“Khoa Nhi bệnh viện Nhân Ái?” Hạ Đình Vãn ngây ra một lúc.
Bệnh viện Nhân Ái là bệnh viện đa khoa tư nhân nổi tiếng ở thành phố H, giá cả ở đây cực kỳ đắt đỏ. Nửa năm trước khi xảy ra tai nạn, y được đưa vào bệnh viện này để tiến hành trị liệu, còn phải nằm quan sát ở đó gần hai tháng. Không hiểu sao, điều này khiến y cảm thấy có hơi khác thường.
“Hơi lạ đấy anh ạ,” Triệu Nam Thù nhìn thoáng qua Hạ Đình Vãn, thử thăm dò nói: “Chi bằng chúng ta điều tra thêm về Ôn Tử Thần…?”
Nói đến đây, cậu sợ Hạ Đình Vãn hiểu lầm bèn lập tức bổ sung một câu: “Không vì gì đâu, cũng không thể tìm người ta gây phiền phức, chỉ là điều tra thêm chút để biết tình hình thôi.”
“Vậy cũng được.”
Hạ Đình Vãn hơi lúng túng, thật ra y không biết tại sao lại phải điều tra, biết rõ hơn một chút thì y lại càng đau lòng hơn. Tuy nhiên y vẫn không nhịn được, không phải là tò mò về Ôn Tử Thần, chỉ là vẫn không bỏ Tô Ngôn xuống được mà thôi.