Từ khi thu nàng làm đồ đệ mỗi tối hắn đều chờ mong để login, cùng nàng một chỗ rất thoải mái, việc thăng cấp ở Cổ Mộ chẳng buồn tẻ nữa, đôi khi phạm phải sai lầm, xảy ra những tình huống phi thường thú vị, còn vui hơn là xoát phụ bản.
Duy nhất làm cho hắn khó có thể ứng phó là khi vị đồ đệ này đưa ra những lý do thoái thác khó có thể từ chối, chính là cái xưng hô ‘tiểu mỹ nhân’, lười sửa đổi chậm rãi cũng thành thói quen. Đáng sợ hơn là khẩu vị đồ đệ ngày càng biến, lúc lấy lòng bằng cách gọi ‘chị’ đã uy không đủ no, cộng thêm là phải phối hợp đủ các loại biểu tình, hoặc là như nàng nói càng manh càng tốt.
Mỗi khi nhìn thấy mấy yêu cầu dạng này Mặc Vân luôn lâm vào trạng thái xấu hổ một lúc lâu, cứ có cảm giác ‘Sinh vật không cùng một thế giới’, nhưng là, hắn lại cao hứng, cao hứng khi tiếp xúc với thế giới của cô.
Lí Nam Nam hoàn toàn không biết em trai đang lâm vào trạng thái đấu tranh tư tưởng, chỉ lo cho chính mình lên cấp 40 cái đã, tâm pháp cũng đã cấp 40 (Zet: tâm pháp có thể up cao hơn level 5 cấp), có người kéo mà còn là cái loại hợp khẩu vị thì còn gì bằng, giống y như ngồi hỏa tiễn, về phần học kỹ năng từ từ tính vậy, trắng ra là sẽ tìm Đại Dũng để mà bóc lột!
Tiểu Cầm chính là bà quản gia kiêm chủ nhân keo kiệt, lúc trước thì dụ dỗ cô chơi cho bằng được, đến khi chơi rồi thì tài chính hạn hẹp, mới chỉ cho 20 vàng, hiển nhiên không đủ. Bởi vậy thừa dịp Đại Dũng login trước chạy đi hớt tay trên, tự cho mình là ngươi ban cái ơn năm đó kéo Tiểu Cầm vào game bán hết mặt mũi tôn nghiêm lừa tiền anh, còn uy hiếp nếu bán đứng cô, cô liền nói xấu anh hồng hạnh vượt tường! Đại Dũng đáng thương bị Nam Nam chế trụ, khiến cho chân lý ‘Nữ nhân như sói’ của anh càng thêm vững chắc!
Đêm nay cô ngựa quen đường cũ bóc lột hết 50 vàng, thừa dịp vị sư phụ tiểu bạch chưa login, tâm tình khoái trá đắc ý dạt dào thẳng đến Nga Mi sơn mua phượng hoàng, rốt cục đến giờ phút này cô đã sở hữu được kỵ 40!
Cô không muốn em trai mua cho nên tiền trảm hộ tấu, cô đã dùng trang phục mốt hắn mua cho đã ngại lắm rồi, không nghĩ lại chiếm tiện nghi của hắn nói riêng và tiện nghi của nam hào nói chung. Tỷ như hắn nói chờ cô 45 cấp xuất sư sẽ tặng một con Huyết Bạo Long cho cô, nhưng có câu tự lực cánh sinh mới là con đường đúng đắn.
Vậy Đại Dũng cũng là nam hào thì sao cô còn lấy tiền từ người anh ta? Bởi vì cô đem anh trở thành người trong nhà, em trai thì sao? nói thế nào cũng là ngoại nhân a. Trong quan niệm của cô, không ai cho không ai cái gì, võng du a, nếu ngươi dựa vào nam hào để có cơm ăn, tất nhiên ngươi phải cho lại cái gì đó hoặc là ngươi rất ưu việt. Ngoạn gia nữ có lợi ích gì thì đã quá rõ rồi phải không.
Hơn nữa làm như vậy cũng miễn cho một số người có chuyện để bàn tán, nhất là “Mộ Vũ Ôn Nhu” đó.
Nam Nam biết vị nữ Võ Đang này vẫn còn ghi thù với cô, chơi thêm một đoạn thời gian cô cũng nhìn ra được người khác nhằm vào cô là có nguyên nhân: cô ta muốn thông qua việc chơi game theo đuổi tiểu mỹ nhân, tiếc là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, tiểu mỹ nhân không thèm đếm xỉa tới, mỗi ngày cô cùng tiểu mỹ nhân ở chung làm cho cô ta sinh ra lòng ghen tị.
Tuy Mộ Vũ Ôn Nhu chẳng biểu lộ nhiều cử chỉ, dù gì ở chung một bang, Nam Nam ít nói chuyện, đôi khi ban ngày login tán gẫu vài câu với người trong bang, nhưng gặp Mộ Vũ cô chẳng muốn nói bất cứ cái gì, không nghĩ trêu chọc phải cái phiền toái, còn người đối với ngươi có địch ý. Nguyên tắc của cô là người không phạm ta ta không phạm người, nếu người phạm ta ta trả gấp bội.
Trải qua mấy ngày ở chung, đối với mọi người trong bang đại khái có hiểu biết, còn cùng một ít thêm bạn tốt, người đứng mũi chịu sào đó là “坨S Phải Khốc”, Tinh Túc cấp 93, miệng thực “tiện” nhưng rất có ý tứ, Nam Nam chơi thân với cậu ta nhất. Người trong bang hay thích nói móc cậu ta, cả tiểu mỹ nhân cũng yêu thích mắng cậu ta hai câu. Một lần nói chuyện phiếm, Nam Nam nói đã đem cậu ta vứt vào list bạn tốt, tiểu mỹ nhân thế nhưng có chút kinh ngạc… Ghen? Hay là ảo giác cô tự thêu dệt.
Kỵ phượng hoàng cấp 40 có màu xanh ngọc, Nhị Nam như kẻ quê mùa mới lên thành phố mà bay quanh Nga Mi sơn một vòng nhưng trong lòng âm thầm rơi lệ, không phải chậm bình thường a. Trước kia quen với tốc độ kỵ 60 rồi, khi mới chơi lại quen với việc toàn bị sư phụ kéo đi bằng kỵ Bạch Lộc, bây giờ tự mình cưỡi kỵ giống con rùa bò bò bò –
Nhàm chán dạo quanh thành Tô Châu, con gái mà, không có việc gì liền thích đi dạo phố, thuận đường quan sát cảnh này cảnh kia. Đúng lúc này, một lời mời tổ đội bắn tới, theo thói quen cứ nghĩ là sư phụ tìm mình cho nên liền điểm đồng ý, sau mới biết không phải mà là “Wahspg”.
Nha, tiểu hào của đại thần.
Cậu ta còn nhớ rõ mình không? Lại thấy người đó nói:
【Tổ đội】【Wahspg】: đã lâu không gặp, lên 40 rồi *tự tán vào mặt*
【Tổ đội】【Nhị Nam】: *mỉm cười* chào, có việc gì thế?
【Tổ đội】【Wahspg】: không có việc thì không thể tìm ngươi tâm sự sao? Ta cùng ngươi đi dạo phố, được chứ?
【Tổ đội】【Nhị Nam】: ngươi còn nhớ rõ ta?
【Tổ đội】【Wahspg】: nhớ chứ *thẹn thùng*
【Tổ đội】【Nhị Nam】: ngươi chỉ 30 cấp ha ha.
【Tổ đội】【Wahspg】: tiểu hào dùng làm kho hàng cấp thế này đã đủ, cấp 30 có thể bày bán, không cần luyện cao nữa.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: quý danh của ngươi là Đoạn Kiếm Ẩm Lệ?
【Tổ đội】【Wahspg】: thông minh.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: đại thần số một sever, ai cũng nói vậy.
【Tổ đội】【Wahspg】: thêm bạn tốt đi, để ta lấy quý danh thêm ngươi.
Đối phương vừa nói xong, hệ thống đã nhắc nhở: thỉnh chú ý, Đoạn Kiếm Ẩm Lệ mời ngươi trở thành bạn tốt chấp nhận hay không?
Nam Nam nghĩ nghĩ, cảm thấy thêm cái đại thần làm bạn tốt tựa hồ không có gì tổn thất liền đồng ý. Vì thế rất nhanh đội ngũ có thêm một người tên Đoạn Kiếm Ẩm Lệ gia nhập, mà cái tiểu hào lại thoát ly đội ngũ.
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: *cười to* tiểu hào tiếp tục bày bán, bản tôn đến đây.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: ha ha, đại thần ngươi rãnh quá cùng ta lãng phí thời gian, nhưng là có việc?
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: không có, cùng ta tâm sự đi?
Lời này vừa nói ra, Nam Nam liền không vui, ai, kỹ xảo điển hình khi nam hào muốn làm quen với nữ hào, nhưng cô chỉ là cái tiểu hào, chỉ sợ có chuyện gì mờ ám! Hạ quyết tâm, Nam Nam nhanh chóng đánh chữ:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: ngượng quá, nhận được sự ưu ái từ ngài, cái chuyện bồi người khác nói chuyện phiếm ta gánh không nổi, ngươi nên tìm người khác đi.
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: trang phục mốt đó do sư phụ ngươi cho? Ta tặng ngươi bộ thời trang vĩnh cửu Thanh Phong Di Giang xem như phí bồi chuyện.
Thanh Phong Di Giang, là kiểu trang phục luôn luôn được ưa chuộng không bao giờ lỗi thời, nó được bầy bầy đàn đàn nữ hài yêu thích, không thể không nói điều kiện thế này rất rung động, nhưng là cậu ta chọn sai người. Lí Nam Nam còn có chút tức giận:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: đừng cho rằng ai cũng có lòng tham, thật có lỗi, ta có việc, thứ không thể phụng bồi.
Vừa vặn Mặc Vân login, theo thói quen mở ra list bạn tốt, thấy nick vị đồ đệ đang sáng lập tức mời vào đội, kết quả đối phương đã có đội ngũ. Sau đó hắn liền xin thêm đội, lại bị đội trưởng cự tuyệt hai lần, hắn có chút buồn bực, nhanh chóng nhắn cho cô hỏi cô đang ở đâu.
Nam Nam đang định lui đội thì đã thấy Mặc Tử Lưu Niên gia nhập. Mặc Vân dĩ nhiên thấy cô đang ở cùng đại thần, nhíu mày, quả nhiên vị đồ đệ này của mình cùng cậu ta có quen biết.
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: Nam Nam, tính làm gì đó?
Cô ẩn ẩn cảm thấy sư phụ nhà mình sắp phát hỏa, bình thường em ấy ít khi nào gọi cô là Nam Nam, trừ bỏ ngẫu nhiên gọi chị ra, chính là đồ đệ đến đồ đệ đi, nhưng là chỉ cần hắn kêu ra cái tên này liền có một loại hương vị độc chiếm, cường điệu hơn tý, cô thuộc về hắn.
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: như thế nào, việc riêng của đồ đệ cũng quản, đâu phải lão bà của ngươi a *cười to*
Nam Nam thở dài thật mạnh, cô cảm thấy khuyết điểm của mình chính là phản ứng chậm, động tác cùng tư duy chậm hơn những hai phút, ví như khi sư phụ gia nhập đội cũng sẽ không đợi cho Đoạn Kiếm Ẩm Lệ nói những lời này.
Nhưng là phản ứng sẽ không kéo dài:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: sư phụ chúng ta đi.
Dứt lời cô liền lui đội, nhưng là Mặc Vân so ra chậm một chút, đợi cho đồ đệ thoát ra hẳn, hắn mới nói với cậu ta rằng:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: chờ cô ấy xuất sư thì chính là vợ của tôi.
-----
Một ngày nọ, bốn trạch nữ không ngủ được liền tám chuyện. Từ chuyện thiên văn, voi con kiến, tứ thư ngũ kinh, bút sáp màu Tiểu Tân, không buông tha chủ đề nào, rốt cục đề tài lại kéo đến "Nam nhân".
Sinh vật số 1: "Ai nha, tớ thích loại nam sinh rực rỡ như ánh mặt trời, tự nhiên hào phóng, vạn năng vận động, đem thanh xuân nhiệt huyết tiêu hao trên sân bóng ha ha, rất suất!"
Sinh vật số 2: "Loại của cậu chỉ mãi là nam sinh thôi, vĩnh viễn không trở nam nhân a! Ân, giống như Vương Lực Hoành vậy, vẫn là chói mắt như ánh mặt trời nhưng lại có ý vị, chậc chậc, khi nào thì tớ mới gặp được một người như vậy?"
Tiểu Cầm: "Diện mạo vân vân là thứ yếu, bất quá chỉ là một cái túi da, tìm lão công tốt nhất là loại trung khuyển, Đại Dũng của tớ là điển hình đó."
Sinh vật số 1: "Vì Đại Dũng bộ dạng cũng không tệ lắm, cậu mới nói như vậy. Võng luyến cái gì, nếu gặp ngoài đời y như khủng bố."
Sinh vật số 2: "Nam Nam, còn cậu, loại nam nhân nào là lý tưởng nhất?"
Tiểu Cầm: "Cậu còn chưa biết? Nam Nam là luyến đồng, khỏi cần hỏi."
Lí Nam Nam: "Tiểu Cầm, đừng đem cái mác thích gặm gà tơ thẩy cho tớ!" Trong lòng cô căm giận, đã đãi nàng ăn cơm nàng còn nói cho người ta biết ô ô.
Tiểu Cầm: "Vậy cậu nói thử xem."
Lí Nam Nam: "Mờ ảo như nước, khí chất thư sinh, đạm bạc thiên xa, cười như không cười, mỗi bước sinh liên, loại nam tử này mới là thượng phẩm mỹ nhân."
Sinh vật số 1 và 2 cùng với Tiểu Cầm: "Lí Nam Nam, tụi này đoán chắc cả đời này cậu không thể gả cho ai, loại nam nhân mà cậu nói không hề tồn tại ở thế giới này!"