Đoạn Thành Vũ, một thanh niên hai tám có bộ dáng thành thục, nga sai rồi, không phải hai tám, là hai mươi tám. Là tầng lớp tri thức cao cấp, có tiền, có nhà, có xe, có diện mạo anh tuấn, cử chỉ khí chất tuyệt luân, tóm lại là con mồi thơm ngon cho phái nữ, ý nhầm là người chồng lý tưởng, nhưng có một sự thật là thế này, nó xảy ra trên game.
Là ngoạn gia RMB điển hình vấn đề ngọc và trang bị thuộc hàng vip, không quản xác xuất hên xui trong game, hễ có tiền vào thương điếm nguyên bảo mua đạo cụ là ok. Cua gái thì dễ như trở bàn tay, nhưng tuyệt không thú lão bà, bằng hữu trong bang đều cười anh, còn hỏi khi nào thì rinh ai về lên làm áp trại phu nhân đây, khẳng định anh mà muốn cưới thì một hàng dài toàn mỹ nhân đứng đây xếp đợi, anh cười trừ còn không quên nói một câu tràn đầy khí thế lão đại: “Cái gì mà áp trại phu nhân, bang chúng ta tuy rằng giết người vô số nhưng không phải trại thổ phỉ! Một đám các người về học văn hóa lại cho ta!”
Đúng vậy, tên bang gọi là Tương Tư Hải toát lên phong thái nho nhã. Tương tư, Lớn thế này rồi còn tương tư ai? Cái tuổi cha mẹ trông ngóng cưới hỏi sinh con đẻ cái, nhưng là anh Đoạn Thành Vũ mắc phải bệnh tương tư mất rồi.
Duyên phận này nọ thực ra không chính xác, xã hội tạo ra nhiều thặng nam thặng nữ thì chữ “duyên” ở đâu(Zet: thặng nghĩa là tuổi khá lớn, có công ăn việc làm ngon lành nhưng chưa vợ hay chưa chồng, dạng cực phẩm nhưng chưa lập gia đình). Lưỡng tình tương duyệt, môn đăng hộ đối, gia đình tri thức, thiên thời địa lợi nhân hoà, không có vật cản liền kết luận do có “duyên” cùng “phận”, bi ai thay vị Đoạn Thành Vũ đã gia nhập đội ngũ thặng nam.
Nhưng là giống đực đã trưởng thành một cách bình thường mà nói sẽ có thời kỳ lên giống, giống như anh lại càng ít, một thặng nam tương tư một người quen qua mạng. Gọi là võng luyến kỳ thật cũng chỉ có anh cho là như vậy, đối phương nghĩ như thế nào anh không biết, cũng không dám tìm hiểu, anh sợ đả thảo kinh xà, sợ ngay cả bạn bè cũng làm không được.
Bởi vì sự do dự dẫn đến một hiểu lầm khá lớn, làm cho anh bỏ lỡ một đoạn tình duyên. Internet, đem mọi người từ bốn phương tám hướng tụ lại, một khi biến mất thì cả đời này chưa chắc gặp lại. Tiểu nha đầu mà anh thầm thương trộm nhớ Huyễn Thương Bình Quả rốt cuộc ở phương nào?(Zet: Huyễn Thương Bình Quả = Trái Táo Huyền Ảo)
Huyễn Thương Bình Quả chính là nguồn gốc bệnh tương tư của anh, một cái nữ sinh khoa ngoại ngữ, xem anh như anh trai, họ quen biết nhau qua mạng cho nên khi phát hiện anh thích cô thì có chút không thể tin được. Tuổi quá chênh lệch không là vấn đề, tuy lớn hơn cô 7 tuổi nhưng là anh đang tuổi tráng niên, diện mạo anh tuấn, còn có cuộc sống được bảo đảm, biết bao cô gái thèm muốn còn sợ chiếm không được?
Đoạn Kiếm Ẩm Lệ không phải cái hào đầu tiên của anh trong Thiên Long, một năm trước ở một sever nọ, nhân lúc buổi tối nhàm chán định tìm một game online chơi không nạp tiền, nhanh chóng đầu quân vào game đang hot trên thị trường “Thiên Long Bát Bộ”. Lập một cái hào làm nhiệm vụ lên cấp 13. Khi đến Đôn Hoàng anh đụng phải cô, Huyễn Thương Bình Quả cấp 15 liền cùng nhau lập đội xoát nhiệm vụ.
Anh mới tập chơi có gì không hiểu cũng hỏi cô một ít, thực tự nhiên hai người thêm bạn tốt, cũng thường cùng nhau xoát cờ, xoát bản sao, làm thần khí.
Hai người đều không phải là ngoạn gia RMB, thăng cấp tự nhiên chậm, hơn nữa bảo trì đồng bộ thăng cấp, dần dần dùng lời của cô nói chính là cách mạng hữu nghị vững chắc, có khi trao đổi vài điều riêng tư ngoài đời thực.
Anh dùng cái xưng hô khá thân thiết để gọi cô đó là Trái Táo Nhỏ, mà cô cũng vui vẻ kể cho anh nghe không ít chuyện phiền não. Như là cô lại làm giảng viên nào đó không vừa mắt, những nỗi lo lắng cho kì thi, hoặc là tiền tiêu vặt tháng này lại vượt quá mức quy định. Mỗi khi nghe cô kể việc vặt nào đó, phối hợp các loại biểu tình thì anh cảm thấy, cô gái bên kia màn hình có bao nhiêu đáng yêu.
Chơi lâu một chút anh đại khái hiểu được, cô không phải loại ham tiền tài, không như nữ sinh khác hay làm xằng làm bậy, mà là làm việc gì cũng đến nơi đến chốn, tự lực cánh sinh. Anh biết ước muốn của cô chính là lập được một cái bang hội, anh có nghĩ qua sẽ giúp cô khoản tiền này dù sao anh đã đi làm còn cô chỉ là sinh viên.
Nghe nói thế cô quyết liệt từ chối, kết quả anh nhìn cô mỗi đêm chạy thương, liên tục chạy một tháng mới kiếm đủ tiền, việc duy nhất anh giúp được cô đó chính là ngồi kỵ kéo cô chạy. Đây là yêu cầu duy nhất mà cô muốn anh làm: “Anh, rãnh thì kéo em nha, đi xe 11 chậm ghê ^_^”
Anh phát giác ngày càng thích tiểu nha đầu này, nhưng đối phương vẫn chưa tỏ vẻ gì, thậm chí lúc mới kiến bang cho anh làm phó bang, mấy người trong bang ồn ào xúi giục hai người kết hôn nữa là, cô nhưng lại tạc mao, xuất ra dâm uy bang chủ rồi gầm lên: “Tôi và anh ấy là quan hệ thuần khiết, mấy người kêu cái quỷ gì!!!”
Nhìn thấy thế anh chỉ biết mỉm cười, quả là phong cách của cô ấy, nhưng trong lòng tại sao lại khổ sở, có nên xuất chiêu? Nhưng anh cũng không dám, anh lo cô sẽ sợ anh.
Bây giờ anh hối hận khi xưa quá nhút nhát, nếu can đảm thêm tý thì biết đâu chừng bây giờ cô là của anh.
Sự hiểu lầm khiến anh và cô mất liên lạc có liên quan đến một vị đồng sự. Bình thường ở trong công ty quan hệ khá tốt, lúc vô tình thấy cậu ta chơi Thiên Long anh liền cười, hỏi thăm mới biết hai người cùng chung sever, nhân vật của vị đồng sự này còn thấp nên anh kéo vào bang của Trái Táo Nhỏ, nói là bạn bè cần chiếu cố.
Do thường xuyên bị vợ đuổi ra khỏi nhà nên hắn ta trú tạm tại nhà Đoạn Thành Vũ, ngày hôm sau hắn ta ở nhà nên sử dụng ké máy tính của anh nổi lên xung đột với bạn của cô, tối đó anh đang tắm, hắn ta nài nỉ anh cho mượn acc, nói là thử cảm giác chơi quý danh. Khi anh tắm xong, hắn ta đang ở trong WC, thì anh thấy được hắn dùng acc của anh gây chuyện với cô còn đem bạn bè của cô đá ra khỏi bang hội, nhìn vào list bạn bè thì nick cô đã tối.
Anh nổi giận! Hóa ra nhân phẩm của vị đồng sự này lại tệ đến thế. Anh nhanh chóng giải thích, khuyên cô nhất định phải thận trọng khi lựa chọn bạn bè, đừng giao du với mấy người ghê tởm, phá hư tình cảm của người khác. Do thói quen nên anh mới đánh ra mấy câu này.
Đêm đó anh đã làm rõ phải trái với hắn ta, trên internet có thể xằng bậy nhưng nháo đến độ này thì quá mức ngây thơ.
Vì cảm thấy hắn đáng thương không có chỗ ngủ nên anh cho hắn ở nhờ thêm đêm nay. Ngày hôm sau, hắn ta tiếp tục dùng acc của anh mắng Trái Táo Nhỏ, hội đồng đuổi giết cô, cứ như thế cô cùng bạn bè cô biến mất hoàn toàn. Anh đã mất cô như thế.
Đương nhiên sau khi biết chuyện anh hoàn toàn trở mặt với hắn! Trong công ty anh có chức vụ cao hơn hắn nhưng không cùng một khu, người nọ không phải cấp dưới của anh nên mới xưng huynh gọi đệ, xảy ra chuyện này anh đương nhiên không dễ dàng bỏ qua cho hắn như vậy, coi như hắn xui rồi.
Trò chơi mà không có cô thì anh cỡ nào cô đơn, buồn tẻ.
Rời bỏ trò chơi hơn một tháng, anh vẫn không sao quên được hình bóng của cô nên quay lại Thiên Long. Trở lại trò chơi, một lần nữa tạo tài khoản, một lần nữa thay đổi sever, lần này anh muốn chơi một cách hoành tráng, cách nhanh nhất chính là trở thành ngoạn gia RMB, nếu cô có chơi lại anh phải có năng lực bảo vệ cô, chiếu cố cô thật tốt, tuy rằng anh biết, bỏ lỡ cô một lần thì cơ hội gặp nhau mong manh nhường nào.
Như ý nguyện anh trở thành đại thần, tán tỉnh con gái, đánh nhau cả ngày, ở sâu trong đáy lòng anh hiểu được đây là tự gây tê chính mình.
Một năm sau nhân lúc buổi trưa nghỉ ngơi anh log tiểu hào ở Đôn Hoàng, Wahspg gặp Nhị Nam, đồng dạng địa điểm, đồng dạng nguyên nhân, bọn họ tổ đội, bọn họ nói chuyện phiếm, cảm giác quen thuộc bao lấy anh, cho dù biết đâu có chuyện trùng hợp đến vậy, nhưng anh lại trầm mê trong đó, thẳng đến khi tách ra mới phản ứng lại thì quên thêm hảo hữu với người ấy rồi.
Hôm sau có một nữ Võ Đang anh quen chạy đến nhờ hỗ trợ, kêu là Mộ Vũ Ôn Nhu, cả ngày kêu “ca ca” làm anh rất phiền chán, chẳng giống Trái Táo Nhỏ của anh kêu lên dễ thương biết chừng nào. Cô ta muốn anh xử lý ai đó, hỏi cho kỹ lại cô ta oán giận nói muốn anh xử lý đồ đệ của Mặc Tử Lưu Niên có cái tên Nhị Nam.
Nhìn thấy hai chữ Nhị Nam miệng anh khẽ nhếch.
Chỉ cần đối phương đang online thì người chơi trong Thiên Long có thể truy ra được, nếu hai người có duyên thì sẽ cho anh gặp lại, anh sẽ dùng Wahspg tiếp xúc với cô. Thiên Long còn cho phép người chơi login hai acc nên anh để mặc tiểu hào đang bày bán, nếu thực sự gặp lại đây không phải gọi là hữu duyên thì là cái gì?
Quả nhiên hai tuần sau, anh bắt gặp cô đang dạo phố, được rồi, tuy cô đã có sư phụ, bất quá nếu thật là Trái Táo Nhỏ, cô có thể nhìn ra ý nghĩa cái tên của tiểu hào này, lần này anh tuyệt sẽ không bỏ lỡ.
Wahspg nghĩa là: “Tôi yêu Huyễn Thương Bình Quả.”
-----
"Tiền là một thứ tốt. . . . . ." Lí Nam Nam vừa cầm tờ tiền vừa để dưới mũi hít hít.
Tiểu Cầm nhíu mày ngăn lại: "Bẩn muốn chết, tiền là thứ ô uế, đừng có ngửi nữa!"
"Tớ mà có nhiều tiền là nhất định phải. . . . . ." Lí Nam Nam còn chưa nói xong, Tiểu Cầm liền đánh gãy: "Đừng nói cậu mua hai ly đậu nành, uống một chén đổ một chén a!"
"Tránh ra tránh ra, tầm thường quá đi!" Nam Nam khinh thường: "Trên đường mà có BMW hay Audi gì đó, còn có Ferrari, Rolls-Royce tớ sẽ đập nát hết, sau đó lưu lại thông điệp cho chủ xe, trên đó sẽ viết Lí Nam Nam, thế nào thế nào, muốn thì liên hệ trực tiếp với tôi, tôi thường giá gốc cho mấy người!"
Sau đó Lí Nam Nam cười to ba tiếng, Tiểu Cầm vẻ mặt hắc tuyến