• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vũ Cơ trở về phòng mình lập tức thay y phục ko quên treo bộ giá y lên giá.

Sau đó liền cùng Dạ Quân Ly đến đại điện.
Cùng ngồi bên trong kiệu Vũ Cơ chỉ im lặng không nói gì với Dạ Quân Ly càng làm anh khó chịu.

Sau khi vào đại điện Dạ Quân Ly cúi người hành lễ
_ Thần Dạ Quân Ly thỉnh an Mẫu Hoàng
_ Đứng lên đi.
Lâm Y Xuyên mỉm cười.
_ Hai con cảm thấy hòa hợp chứ?
Vũ Cơ chưa kịp trả lời Dạ Quan Ly đã nắm lấy tay cô
_ Công chúa đối với con rất tốt
_ Ừm.


Ta cũng mong 2 con sau này sẽ hòa hợp.

Hãy giúp Vũ Cơ về sau nhé...
_ A.Ly hiểu rồi ạ.
Sau đó cả 2 lại ra về.

Vừa về đến phủ Hoàng Nữ Vũ Cơ đã rụt tay ra khỏi tay Dạ Quân Ly.
_ Bây giờ không có ai, ko cần giả vờ nữa.

Ta hơi mệt, ta đi nghĩ 1 lát , huynh cũng về phòng đi.
Vũ Cơ định quay vào phòng mình thì Dạ Quân Ly kéo cô lại 1 tay ôm lấy eo cô vào người mình
_ Ai nói ta đang đóng kịch với cô chứ? Vừa nãy ta giúp cô qua mắt mẫu hoàng như vậy cô cũng nên trả ơn cho ta đi chứ? ( mỉm cười tà mị)
Vũ Cơ lần đầu tiên bị nam nhân chủ động ôm mình cả người cô cứng nhắc mặt bắt đầu đỏ lên, cô lập tức dùng 2 tay đẩy Dạ Quân Ly ra nhưng có dùng sức bao nhiêu cũng ko đẩy được cái thân thể cao lớn của anh ra
_ Hỗn xược....!bỏ ra ai cho huynh ôm ta chứ?
_ Tên gì Vũ Cơ có phải ko? Nói cho cô biết ta ko giống những nam nhân khác yếu ớt mà nghe lời đâu.

Ta là phu quân muốn ôm cô thì có gì là ko đúng...
_ Huynh muốn gì? Ta ko thích vòng vo.
_Đùa 1 tí cũng ko hợp tác đúng là vô vị.

Đã thế ta cũng ko vòng vo nữa , Ta biết cô đang tranh đoạt có được ghế Vương nữ đúng chứ ? Ta sẽ giúp cô nhưng sau khi lên ngôi cô phải trả tự do cho ta.Ta ko muốn bị ép gả cho người ta ko yêu.
_ Được.....Nhưng trước tiên thả ta ra đi huynh làm ta đau quá
Lúc này Dạ Quân Ly mới bỏ Vũ Cơ ra.
_ Tại sao lại muốn giúp ta ...việc này ko đơn giản như huynh nghĩ đâu đối đầu với đại tỷ của ta huynh có thể sẽ bị ám sát mà chết oan mạng ta thật ko bảo vệ nỗi huynh.
_ Ta ko cần cô bảo vệ ngược lại ta sẽ bảo vệ cô chỉ cần cô hứa sẽ thả tự do cho ta sau khi lên được cáu ghế nữ vương
Đúng lúc Phi Hoan vui vẻ mang điểm tâm.


đến cho Vũ Cơ ko ngờ lại vô tình thấy Dạ Quân Ly đang ôm eo Vũ Cơ định quay đi nhưng chân lại va phải chậu hoa tạo ra tiếng động.

Vũ Cơ vội đẩy Dạ Quân Ly ra.
_ Phi Hoan! Chàng sang đây có việc gì hả?
Vũ Cơ bước nhanh đến nắm lấy tay Phi Hoan.

Dạ Quân Ly nhìn thấy không hiểu sao trong lòng lại có chút khó chịu
_ Ta...!ta xin lỗi đã quấy rầy nàng và phò mã.

Ta chỉ là muốn mang điểm tâm đến cho nàng...
_ Không có quấy rầy đâu, đã mang đến rồi vào trong cùng ăn đi
Vũ Cơ kéo tay Phi Hoan vào trong buổi sáng hôm đó cả ba cùng trò truyện trông thì có không khí hòa nhã nhưng Phi Hoan lòng giăng đầy bão tố anh ngoài miệng cười nhưng trong lòng buồn bực khi nhìn Vũ Cơ cười nói cùng Dạ Quân Ly nhưng nào biết 2 người họ là đang đóng kịch.

Dạ Quân Ly khi biết Vũ Cơ sủng Phi Hoan như thế liền có ý châm chọc càng làm bộ thân thiện với Vũ Cơ nhiều hơn .
_ Thời gian sau Vũ Cơ chuyên tâm vào sổ sách mà Lâm Y Xuyên cho người mang sang cho nên ko để ý đến 2 vị tướng công của mình cho lắm Dạ Quân Ly cả ngày trong phủ hết ăn rồi ngủ nhàn rỗi ko có việc gì làm buồn bực cho nên đã ra ngoài Hoa Viên uống rượu vô tình thấy Phi Hoan ngồi đối cách mình 1 bờ hồ đánh đàn, Dạ Quân Ly nhìn từ trên cành cây nhìn sơ lượt ngũ quan của Phi Hoan 1 lượt khóe miệng có ý cười nói nhỏ :
_ Nhan sắc cũng thuộc loại ko tầm thường, ngũ quan đầy đặn tướng mạo so với ta ko hơn ko kém.

nhưng ta cảm thấy có gì đó ko đúng ở tên này rốt cuộc hắn là ai mà Vũ Cơ ko yêu lại nạp hắn làm trắc

_ Người đoán xem....
Giang Hành bất chợt xuất hiện trên cây làm Dạ Quân Ly hết hồn xém đánh rơi vò rượu trong tay
_ Ta nói ngươi đi đứng cho giống người chút đi, cứ ẩn hiện như ma ấy.
_ Người là đang ghanh tỵ với người ta sao?
_ Ta mà them ganh tỵ vào? Chỉ là thấy lạ , Giang Hành ngươi nói xem...!hắn có biết Vũ Cơ ko có tình cảm với mình ko?
_ Ta có nghe mấy cung nữ nói hắn ko những biết công chúa ko yêu mình ngược lại còn yêu công chúa rất nhiều ...Còn nghe nói trước đây vì hắn mà Hoàng thái nữ đã cố tranh với công chúa hại công chúa bị Vương Nữ đánh.
_ Vậy sao? Thật muốn biết lí do khiến nàng ấy giúp hắn như vậy
_ Ta nghe nói trước đây mẹ của Phi Hoan đã có ơn với công chúa cho nên sau khi bà ấy mất công chúa đành cưới hắn ra khỏi Sở Gia cho hắn cuộc sống tốt.

ai cũng biết công chúa rất sủng hắn ko để hắn chịu bất kì ủy khuất nào.

Chỉ là ta...ko ngờ lại ko yêu hắn.
_ Haaa ( cười) Ta càng lúc thấy trong chuyện này có chút thú vị rồi....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK