• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vũ Cơ nói vừa dứt lời thì Chát...!1 cái tát của Lâm Y Xuyên như trời gián lên mặt Vũ Cơ làm cho khóe miệng cô bật máu
_ Hỗn xược !.....
_ Mẫu Hoàng! người...!như vậy lại đánh con...
Vũ Cơ nhìn Lâm Y Xuyên, giọng điệu mang theo vài phần nghẹn ngào,làm bà ấy có chút hối hận khi quá bực tức ko kìm chế được mà động tay với cô.

Phi Hoan nhìn Vũ Cơ bị đánh anh liền quỳ gối, dập đầu cầu xin Lâm Y Xuyên.
_ Điện Hạ cầu xin người đừng trách phạt công chúa.

Tất cả là do thần, muốn trách phạt xin người cứ đánh thần.

Thần ko cần thân phận lẫn địa vị chỉ xin người khoan dung mà cho thần được ở bên cạnh công chúa.

Thần tuyệt đối ko cần gì cả, cầu xin người.
_ Phi Hoan......là nam nhân ai cho phép huynh tự ý quỳ gối.

Huynh đứng lên cho ta ( Vũ Cơ nhìn Phi Hoan vì mình mà bị hạ nhục lại quỳ gối cầu xin, cô ngàn vạn lần ko chấp nhận được)
Lâm Y Xuyên nhìn Sở Phi Hoan khẩn thiết cầu xin liền nảy ra một suy nghĩ, bà nói tiếp
_ Tốt! là ngươi tự nói.

Cho ngươi ở lại phủ Hoàng nữ cũng được nhưng ngàn vạn lần ko được là chính cung.


Ta mặc kệ Cơ nhi có cho ngươi là trắc phi hay gì đó nhưng vĩnh viễn tên của ngươi ko được liệt vào sổ hoàng tộc , sau khi mất cũng ko được chôn ở hoàng cung, đến đâu thì đưa về đó.
_ Mẫu hoàng....!( Vũ Cơ bất lực nhìn Lâm Y Xuyên cô thiết nghĩ bà làm như vậy đối với Sở Phi Hoan có phải là ép người quá rồi hay không?)
_ Thần nguyện ý.

( Phi Hoan cắn chặc môi , cúi dập đầu tạ ơn)
_ Tốt lắm ! Tháng sau Con trai của vương nữ nước láng giềng sang đây cầu thân , Cơ nhi con liệu mà sắp xếp để thành thân
_ Mẫu hoàng! Con....
_ Con lập tức câm miệng cho ta.

Nếu còn nhiều lời ...!Ta lập tức cho người giết hắn...!( Lâm Y Xuyên thẳng thừng nói rõ từng câu, bà bắt Vũ Cơ nạp phi là vì còn nghĩ cho cô để Phi Hoan có thể ở cạnh mà làm trắc phi người đời sẽ ko bàn tán bà thiên vị Vũ Cơ nhưng bà ko thể tùy tiện mà nói ra, lần này cũng xem như cho cô 1 bài học )
_ Vâng! Nếu đã như vậy cứ tùy ý người.

( vì an nguy của Phi Hoan, vì cô đã hứa với chủ thể của thân xác này, cô phải bảo vệ tốt cho hắn , hy sinh 1 chút có là gì , nghĩ đến đây cô liền gật đầu đồng ý
_ Người đâu hồi cung.
Lâm Y Xuyên xoay người rời đi , ko quên liếc nhìn đến khóe môi Vũ Cơ bị mình đánh vừa nãy .
Lâm Ngữ Khê ko ngờ mọi việc lại ko như ý, ko ngờ Phi Hoan lại hạ mình cầu xin , ko cam tâm ả nán lại mà cần câu trả lời chính miệng Phi Hoan nói ra :
_ Phi Hoan ta ko ngờ người như huynh lại đi làm 1 con chó cho người khác, có đáng ko.
(Lâm Ngữ Khê vừa đau lòng vừa hận nói )
_ Ta ! từ khi sinh ra ở Sở Gia, lần đó vì mẹ ta mà cái thứ tôn nghiêm kia ta xem như ko có.

Nay bà ấy ko còn, người tốt với ta chỉ có nàng ấy , chỉ có nàng ấy là ko khinh miệt chê bai ta, nàng ấy chấp nhận nắm lấy bàn tay dơ bẩn của ta cửa lớn đi thẳng vào phủ.

Ta ko cần biết nàng ấy đối với ta là gì nhưng....!Ta có thể vì nàng ấy làm tất cả.

Để sau khi nàng ấy thành công ….

ta phía sau nhìn cũng đủ mãn nguyện.
_ Phi Hoan! ...!mau đứng dậy đi ( Vũ Cơ nghe thấy từng lời Phi Hoan nói, trong lòng lại có chút vui chỉ là không ngờ những việc nhỏ nhặt như vậy anh lại để tâm cảm kích , nghĩ đến đây mà bước lại đỡ Phi Hoan đứng lên)
_ Hãy nhớ lấy câu huynh vừa nói, "vì cô ta huynh có thể làm mọi thứ".

Sẽ có 1 ngày huynh phải hối hận.
Lâm Ngữ Khê nói xong liền tức tối bỏ đi.
Phi Hoan ko quan tâm những lời Lâm Ngữ Khê nói anh quay sang đưa tay lau máu còn dính ở khóe miệng Vũ Cơ:
_ Nàng xem mặt sưng hết rồi, vừa nãy sao lại cãi lại làm gì? để ta đi lấy thuốc bôi cho nàng.
Phi Hoan Vừa quay đi Vũ Cơ liền kéo anh lại mà đưa tay ôm lấy anh.


Từ trước đến nay chưa có bất kì ai vì cô mà hạ mình rũ bỏ tôn nghiêm như vậy, bản thân hứa ko để anh bị người khác bắt nạt nhưng lại ko làm được.

Việc vừa nãy xảy ra nhìn Phi Hoan vì mình mà quỳ gối cầu xin, cô ko cầm lòng được cảm thấy thương cho hắn , trên đời sao có người lại cùng nổi khổ giống cô như vậy nước mắt cũng theo đó mà tuôn ra.
Phi Hoan bị Vũ Cơ bất chợt ôm lấy mình có chút ngạc nhiên , song cũng nhẹ nhàng ôm lấy cô, cô ko có biết được thật ra ngay cái ngày cô vì anh đưa tay đỡ cái tát đó , kiên cường đưa anh ra khỏi Sở Gia anh đã yêu cô, nếu có thể chết vì Vũ Cơ anh đều nguyện ý chỉ buồn 1 điều ,có lẽ tình cảm cô dành cho anh ko phải là yêu, anh có thể cảm nhận nhưng ko dám đòi hỏi chỉ mong mọi thứ mình làm có thể cảm hóa Vũ Cơ mà nhận lại 1 chút yêu thương từ cô anh đã mãn nguyện.
_ Phi Hoan ! Ta xin lỗi....!Sau này tuyệt đối không để những chuyện tương tự xảy ra.

Sẽ ko để huynh chịu bất kì ủy khuất nào.
Vũ Cơ vừa khóc vừa nói.

Phi Hoan mỉm cười đẩy nhẹ Vũ Cơ ra đưa tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt cho cô.
_ Phu nhân ngốc của ta....!Ai bảo ta gả cho nàng rồi.

Bao nhiêu chuyện đó có là gì đâu.

Chỉ cần nàng vui, ko có gì tổn hại đến nàng ta đều nguyện ý mà .Chỉ cần ta còn sống ngày nào ta sẽ bảo vệ nàng ngày đó
_ Phi Hoan sao huynh ngốc như vậy chứ? hic
_ Ngoan! đừng khóc nữa.

Mắt sưng lên sẽ xấu xí đấy...
_ Hôm...!hôm nay ta ôm huynh ngủ có được không, ta ko muốn ngủ 1 mình....
_ Được
Tôi hôm đó Vũ Cơ ôm Phi Hoan thật chặc cô ko nói gì chỉ vùi mặt vào ngực anh.

Cảm giác vừa ấm áp vừa gần gũi làm cô rất an tâm, cảm giác hoang mang mỗi đêm từ ngày trọng sinh sống lại đều ko còn.


Nếu như cô cũng yêu Phi Hoan thì tốt rồi, nhưng tình cảm cô dành cho anh ko phải là yêu, cô cảm nhận Phi Hoan ko phải là người dành cho mình.
Phi Hoan vuốt nhẹ tóc Vũ Cơ chất giọng trầm ấm nhẹ nhàng nói.
_ Nếu như...!nàng cũng yêu ta thì tốt nhỉ?
_ Huynh! ( Vũ Cơ chồm lên nhìn Phi Hoan, anh làm sao như đi trong tâm cô, cô suy nghĩ điều gì anh đều nhận ra)
_ Ta chỉ nói giả sử thôi, nàng ko cần phản ứng như vậy.

Đêm nay cứ để ta làm phu quân của nàng đi, chỉ đêm nay thôi ta có thể ôm nàng ngủ yên bình như vầy là mãn nguyện rồi ( Phi Hoan thấy Vũ Cơ phản ứng mạnh, anh liền nói lảng sang chuyện khác, anh ko muốn vì chút ích kỉ mà đẩy người đối tốt với mình ra xa )
_ Ko cần đâu.

Từ giờ cứ sang đây ngủ đi.

Ta dù sao cũng ko ngủ đc 1 mình.

( Một người khôi ngô như Phi Hoan nếu ở thời hiện đại dù cho có là côn đồ cũng có cả khối người mê mẩn huống hồ hắn ở đây vừa nho nhã hiểu rộng lại yêu thương cô như vậy cô đương nhiên có chút động lòng) Cả ngày nay cực thân cho huynh rồi.

Ngủ ngon, Phu Quân....( Vũ Cơ chống tay ,nhổm người nhẹ nhàng hôn lên trán anh)
_ ...........( Phi Hoan bất chợt bị Vũ Cơ hôn thân thể vì thế mà mềm nhũng, sinh ra 25 năm đối với anh bây giờ được 1 nữ nhân mình yêu đối tốt như vậy là quá đủ )
Đêm hôm đó mưa rào tí tách rơi cũng báo hiệu cho mùa đông sắp đến, hơi lạnh làm cho Vũ Cơ càng rút vào người Phi Hoan, anh kéo chăn lên cho Vũ Cơ , đưa tay nhẹ nhàng vỗ nhẹ lưng để cô ngủ ngon giấc ..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK