• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Lengkeng_Sophie

Beta: uchihasaki

“Nương nương, nương nương!”

Thời điểm Lang Hoa mở mắt hoàn hồn, nàng đang đứng ở dưới một cây mai.

Nàng ở Đại Hán sinh hoạt mười sáu năm, nhớ tới năm ấy, Lương vương Lưu Vũ lĩnh binh tới kinh thành, mang theo di chiếu của tiên đế cho hắn cưỡng bức Lưu Khải đã được quần thần ủng lập đăng cơ giao ra ngôi vị hoàng đế, từ đó, hai huynh đệ trở mặt hoàn toàn, Đậu Y Phòng nỗ lực hòa hoãn quan hệ của hai người bọn hắn, một mình nhận lời tương lai sẽ lập Lưu Vũ làm hoàng thái đệ, nhưng Lưu Vũ vẫn mang theo quân đội không chịu bỏ qua như cũ.

Lúc Đậu Y Phòng không thể làm gì, lại bị Lưu Khải biết chuyện nàng ta một mình nhận lời Lưu Vũ làm hoàng thái đệ, nhớ tới sự bất công của mẫu hậu cùng hùng hổ doạ người của ấu đệ, Lưu Khải cuối cùng quyết định diệt trừ Lưu Vũ.

Hắn liên hợp với trưởng công chúa Quán Đào dụ Lưu Vũ triệu tiến vào phủ công chúa, cũng ở trong rượu hạ độc sát hại Lưu Vũ, tuyên bố với bên ngoài là Lưu Vũ bị bệnh nhiệt, đã không trị được mà chết.

Người ngoài không biết chân tướng trong đó, lẽ nào Đậu Y Phòng còn không biết sao? Ấu tử thương yêu nhất chết đi, Đậu Y Phòng khóc rống không ngớt, làm đôi mắt càng nặng thêm, cuối cùng mù hẳn luôn.

Nàng ta căm hận Thận Lang Hoa nói không giữ lời, đem di chiếu cho Lưu Vũ, muốn tìm ra Thận Lang Hoa chém thành muôn mảnh để giải mối hận trong lòng, thế nhưng cao thủ ngày đó nàng ta phái đi một người cũng không liên lạc được, sau đó ở trên một dãy núi tìm được thi thể của bọn họ, tin tức của Thận Lang Hoa cũng triệt để đứt đoạn mất.

Thận Lang Hoa nhờ vị hiệp khách kia trợ giúp, yên ổn đi đến một nơi có non xanh nước biếc, đồng thời sinh ra nhi tử của Lưu Hằng, nuôi nấng bé lớn lên.

Đặng Thông cùng Sắc Nhi cũng không biết là vào lúc nào xem hợp mắt nhau, nếu không phát sinh một chuyện bất ngờ, Thận Lang Hoa cảm giác sợ rằng mình sẽ bị giấu diếm cả đời, Đặng Thông bởi vì Lưu Hằng, qua tuổi ba mươi cũng chưa từng cưới vợ, Sắc Nhi cũng bởi vì không xuất cung khi đến tuổi, cho nên chuyện lập gia đình liền bị làm lỡ, Thận Lang Hoa thấy cảm tình hai người càng ngày càng tốt, liền đơn giản làm mai cho bọn họ, hai vợ chồng sau đó sinh ra một nữ nhi, làm con dâu của Thận Lang Hoa.

Đặng Thông cùng Sắc Nhi người có tình sẽ thành thân thuộc, thế nhưng Thận Lang Hoa vẫn không có tái giá, mười sáu năm sau đó chết bệnh.

Vị thiếu hiệp cứu nàng năm đó, nàng luôn cảm thấy rất quen thuộc, chỉ là vị thiếu hiệp kia nhưng vẫn không chịu lộ mặt thật, cũng không chịu nói ra tên của mình.

Hắn hộ tống bọn họ đến chỗ an toàn sau đó liền nói muốn đi lưu lạc thiên nhai, ở lại mấy ngày, dạy cho Đặng Thông một ít phương thức sinh tồn đơn giản sau đó liền rời khỏi.

Nghĩ đến đây, Thận Lang Hoa thở dài, đã từng lau đi tất cả, nghĩ nữa cũng đã không có ý nghĩa, hiện tại nàng đã bắt đầu cuộc sống mới.

Hiện tại đã là Đường triều, thời gian qua gần một ngàn năm, nàng bây giờ là Giang Thải Bình – sủng phi của Đường Huyền Tông.

Mai Phi Giang Thải Bình mười sáu tuổi thì được Cao Lực Sĩ tuyển vào cung. Vì dung mạo khí chất cùng với cách ăn nói đều không tầm thường, Đường Huyền Tông Lý Long Cơ yêu thương nàng như chí bảo, biết nàng yêu thích hoa mai, liền trồng các loại mai ở trong cung nàng.

Mai Phi hiền thục biết lễ, lại có tài hoa, được Huyền Tông chuyên sủng hơn mười năm, Mai Phi được sủng ái mấy chục năm nhưng chưa bao giờ mang thai, cùng lúc đó Vũ Huệ phi đi về cõi tiên, Đường Huyền Tông đau lòng không thôi, truy phong nàng ta là hoàng hậu, thụy hào Trinh Thuận.

Ở tang kỳ của Vũ Huệ phi, Đường Huyền Tông bị người có tâm xúi giục, cảm thấy Mai Phi làm người lạnh lùng, không biết cách nói chuyện, liền hạ lệnh lần thứ hai đi dân gian chọn mỹ nữ.

Đối với chuyện Hoàng đế bệ hạ muốn chọn mỹ nhân, Giang Thải Bình thậm chí không quan tâm chuyện này bằng hoa mai của mình, bởi vì nàng biết, bệ hạ yêu thích thứ mới mẻ, nàng vào cung mười năm, chuyện hôm nay đã sớm chuẩn bị tâm lý, thời trẻ qua mau, nàng biết bệ hạ cuối cùng sẽ có một ngày chán ghét nàng, năm đó Vũ Huệ phi thịnh sủng như vậy, là vì liên tiếp sinh cho bệ hạ bốn trai ba gái, bệ hạ cũng vẫn như thế phái Cao Lực Sĩ ngàn dặm xa xôi đi tìm nàng hồi cung! Cho nên, nàng cũng không để ý.

Nhưng nàng không nghĩ tới, Đường Huyền Tông lại sẽ không để ý nhân luân đạo đức, chiếm đoạt con dâu, lập con dâu của mình làm phi, đồng thời không để ý người trong thiên hạ chỉ trích, công khai phần tình cảm cấm kỵ này.

Mai Phi vì không muốn danh dự của Đường Huyền Tông bị hao tổn, vài lần khuyên can muốn hắn thay đổi chủ ý, nhưng ngăn cản không được Dương Ngọc Hoàn tiến cung sau đó.

Lúc Dương Ngọc Hoàn còn là Thọ vương phi, liền biết Mai Phi thịnh sủng, cũng tự biết, sau đó nếu như nàng ta vào hoàng cung, Mai Phi chính là kẻ địch số một của nàng ta! Thời điểm ở đạo quan, khi nàng ta nghe nói Mai Phi quỳ thẳng ngoài điện Tử Thần, yêu cầu bệ hạ thu hồi thánh chỉ tiếp nàng ta vào cung, Dương Ngọc Hoàn tức giận không chỗ xả, bây giờ nàng ta đã hoàn toàn không có đường lui, chỉ bằng chuyện của nàng ta cùng bệ hạ, nếu như không vào cung, Thọ Vương nhất định sẽ đánh chết nàng ta, toàn bộ vận mệnh của nàng ta đều trông chờ vào đạo thánh chỉ kia, làm sao có khả năng để cho Mai Phi thực hiện được!

Dương Ngọc Hoàn viết một phong thư, nhờ Cao Lực Sĩ nhất định phải tự tay đưa đến trước mặt Lý Long Cơ, Cao Lực Sĩ ở trong chuyện Dương Ngọc Hoàn được sắc phong cũng dùng không ít tâm lực, hắn biết mình đã đắc tội Mai Phi rồi, nếu như Dương Ngọc Hoàn không vào hậu cung được, hắn nhất định sẽ không có quả ngon ăn, cho nên càng thêm ra sức làm việc cho Dương thị, cuối cùng lá thư đó thành công đặt ở trên bàn Đường Huyền Tông, Dương Ngọc Hoàn ở trong thư nói chính mình là người thấp hèn, lại từng là con dâu của Đường Huyền Tông, không xứng làm phi, thỉnh bệ hạ thu hồi thánh mệnh.

Đường Huyền Tông xem xong rất là xúc động, lập tức liền hạ chỉ ý, đem nữ nhi của Vi Chiêu Huấn sắc lập làm Thọ vương phi, sau đó, lập Dương Ngọc Hoàn làm quý phi.

Đường Huyền Tông là một kẻ đa tình, rồi lại trở thành một kẻ chuyên tình nhất, sau khi Dương Ngọc Hoàn vào cung lập tức được Đường Huyền Tông chuyên sủng, lại như Mai Phi năm đó, trong lúc được sủng ái, Đường Huyền Tông không có triệu hạnh bất cứ người nào.

Dương Ngọc Hoàn được sủng ái như mặt trời ban trưa, thế nhưng nàng ta hẹp hòi ghen tị, có một ngày, Mai Phi cùng Đường Huyền Tông ở hoa viên ngẫu nhiên gặp mặt, sau khi bị Dương Ngọc Hoàn biết được, nàng ta căm ghét vạn phần, bôi ra một vài tội danh đem Mai Phi đưa vào lãnh cung.

Một lần ở trong lãnh cung chờ liền mười năm, Giang Thải Bình ở trong miệng cung nữ trông coi lãnh cung biết trình độ được sủng ái của Dương Phi, bởi vì nàng ta, cả nhà Dương thị thăng quan tiến tước, thú hai vị công chúa, hai vị quận chúa, danh tiếng vô nhị.

Rốt cục đến một ngày kia, Tiết Độ Sứ An Lộc Sơn lấy thanh quân trắc*, lấy lý do giết tên nịnh thần Dương Quốc Trung khởi binh phản loạn, Đường Huyền Tông chỉ mang theo Dương quý phi, Dương Quốc Trung cùng đại thần thân cận chạy trốn, nhưng đã quên nàng đang ở lãnh cung.

*Thanh Quân Trắc: ý là diệt trừ kẻ xấu, thân tín bên cạnh nhà vua, vốn là hành động chính nghĩa nhưng lúc nào cũng trở thành lý do chủ yếu của kẻ phản loạn.

Phong cách trang điểm của thời Đại Đường đây!

Hổng dám khen luôn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK